Rất có ý tứ một lời không hợp, sẽ ra tay với Đại Càn Vương Triều.
Nếu thật sự trêu chọc ra một địch nhân đau đầu như vậy cho Đại Càn Vương Triều, chỉ sợ dư luận trong nội bộ Đại Càn Vương Triều cũng có thể dìm chết Thư Khánh Dương rồi.
Về phần có dám hay không, còn cần phải nói sao?
Ngay cả Vân Mộng Chân Dạ Nhận cũng dám giết, sao có thể bị Đại Càn Vương Triều hù dọa?
- Tự nhiên ngươi dám, nhưng Dạ Nhận không bao giờ làm chuyện không có ý nghĩa.
Thư Khánh Dương nắm chặt thương, sắc mặt vẫn không thay đổi, bình tĩnh hồi đáp.
Tuy Dạ Nhận khủng bố, nhưng từ trước tới giờ luôn có quy củ của mình, không bao giờ làm chuyện không có ý nghĩa, không đắc tội với người không cần đắc tội.
Không có ai cưỡng chế áp đặt loại quy tắc này, thế nhưng tất cả những người quen thuộc Dạ Nhận đều biết, đây là nguyên tắc xử sự của lịch đại Dạ Nhận từ trước tới nay, cũng là nguyên nhân Dạ Nhận hoành hành thiên hạ, nhưng chưa từng trở thành kẻ thù chung của giới tu hành.
Tự nhiên Dạ Nhận không sợ Đại Càn Vương Triều, thế nhưng, dưới tình huống không cần thiết, Dạ Nhận tuyệt đối sẽ không đắc tội Đại Càn Vương Triều, chí ít, dưới tình huống không có lợi, tuyệt đối sẽ không.
Cho dù Thư Khánh Dương ngăn cản hắn giết Vân Mộng Chân và Bạch Nhạc, thì hắn muốn trả thù cũng chỉ có thể trả thù một mình Thư Khánh Dương mà thôi!
- Oanh!
Lại là một đạo kinh lôi rơi xuống, Tử Tiêu Lôi Đình khủng bố, cũng tìm tới hai người Dạ Nhận và Thư Khánh Dương.
Thiên kiếp mặc kệ ngươi tới làm gì, chỉ cần dám bước vào phạm vi thiên kiếp, đều sẽ bị coi là nhúng tay, lập tức bị thiên kiếp công kích.
Thiên kiếp khủng bố bực này, cho dù là Dạ Nhận và Thư Khánh Dương, cũng khó có thể ngăn cản!
Lôi đình rơi vào trên người, đánh cho Thư Khánh Dương gần như thổ huyết, nhưng trong tay vẫn vững vàng nắm chắc thương, ngay cả biểu tình cũng không có nửa phần biến hóa.
Đây cũng là thái độ của Thư Khánh Dương.
Nếu đã đưa ra quyết định, hắn sẽ không đầu voi đuôi chuột, chỉ cần Dạ Nhận dám tiếp tục xuất thủ với Bạch Nhạc, hắn cũng sẽ tiếp tục nhúng tay ngăn cản.
Dạ Nhận liếc mắt nhìn Thư Khánh Dương thật sâu, cuối cùng vẫn xoay người bay ra ngoài thiên kiếp.
Không phải hắn sợ Thư Khánh Dương ngăn cản, mà là lúc này, đã mất đi cơ hội ra tay tốt nhất, Bạch Nhạc đã có phòng bị, còn có Thư Khánh Dương dây dưa, cho dù mạnh mẽ xuất thủ, cũng không có hy vọng giết chết Bạch Nhạc.
Về phần giết chết Thư Khánh Dương, cũng chỉ là xả giận mà thôi, hắn khinh thường loại sự tình này!
Đúng như Thư Khánh Dương nói, Dạ Nhận không bao giờ làm chuyện không có ý nghĩa.
- Bạo!"
Gần như cùng lúc đó, tôn thân ngoại hóa thân kia của Bạch Nhạc chợt nổ vang trong kiếp vân lần nữa, tất cả lực lượng thiên kiếp vừa mới thôn phệ được, chợt cuốn ngược mà ra, hầu như đập tan tất cả kiếp vân xung quanh lần nữa!
Dưới một kích này, yhiên kiếp vốn rất khủng bố cũng bị mạnh mẽ làm suy yếu một nửa.
Cùng lúc đó, Kiếm Nhận Phong Bạo súc tích đã lâu, rốt cuộc cũng hoàn toàn thành hình, lộ ra một đạo kiếm khí màu tím, ầm ầm cuốn về phía kiếp vân!
Gió cuốn mây tan!
Hầu như dưới ánh mắt của tất cả mọi người, cái kiếp vân khủng bố kia, dĩ nhiên bị hai tầng đả kích Thôn Thiên Quyết và Kiếm Nhận Phong Bạo, mạnh mẽ khuấy tan, trực tiếp biến mất ở trong bầu trời.
Đối với tất cả mọi người mà nói, cảnh tượng này là một loại đả kích không gì sánh kịp.
Tu hành nhiều năm như vậy, bọn hắn cũng đã gặp nhiều, nghe nhiều về các thiên tài lợi hại, nhưng đây là lần đầu chứng kiến, thiên kiếp có thể độ như thế!
Loại áp lực hít thở không thông kia, cũng làm cho ánh mắt mỗi người nhìn về phía Bạch Nhạc, càng nhiều thêm vài phần kiêng kỵ và sợ hãi.
Con mẹ nó đây mới chân chính là biến thái.
Cùng lúc đó, Mặc Kình và Diệp Lăng Vân ở trên Đạo Lăng Sơn cũng trầm mặc xuống.
Người bên ngoài không biết, thế nhưng bọn họ biết, trước đây Thông Thiên Ma Quân đột phá Hóa Hư, cũng lấy Thôn Thiên Quyết trực tiếp thôn phệ kiếp vân, từ đó Thông Thiên Ma Công đại thành, bước vào Hóa Hư, trở thành đệ nhất Ma Quân quan tuyệt thiên hạ.
Mà bây giờ, Bạch Nhạc chỉ lấy Tinh Cung Chi Cảnh, đã mạnh mẽ bước ra con đường này.
- Người này không trừ diệt, tất thành đại họa!
Diệp Lăng Vân hơi nheo mắt lại, chậm rãi mở miệng nói.
Trước đó Ninh Giang cũng đã biểu đạt thái độ, lấy thân phận của Diệp Lăng Vân, nhắc lại một lần nữa, chính là chân chính quyết định, không tiếc bất cứ giá nào diệt trừ Bạch Nhạc!
Thông Thiên Ma Quân có một cái, cũng vĩnh viễn chỉ có thể có một mà thôi!
Trên thực tế, hiện tại không cần Ninh Giang lấy thân phận chưởng giáo Đạo Lăng Thiên Tông tới dọa, cho dù là những cao thủ Ma Đạo kia, cũng không thiếu người tán thành việc diệt trừ Bạch Nhạc.
Cây cao chịu gió lớn!
Bây giờ Bạch Nhạc thực sự quá phát triển, đã đạt đến cấp độ bất kể là đứng ở lập trường Chính Đạo hay là Ma Đạo, đều muốn chấm dứt hậu hoạn.
Chỉ bằng điểm này, Bạch Nhạc đã gần như không có đường sống gì đáng nói.
Kiếm trảm kiếp vân, chống đỡ thiên kiếp.
Tự nhiên một màn này vô cùng chấn nhiếp nhân tâm, nhưng nó cũng quá dễ khiến người ta kiêng kỵ.
Bởi vì căn bản không thể làm lại!