Trừ cái đó ra, sở dĩ Đạo Lăng Thiên Tông dốc hết toàn lực bồi dưỡng Thánh Nữ, cũng chính là chờ có một ngày, có thể để Thánh Nữ bước vào cấm địa, thu được cái truyền thừa về Tiên này.
Chỉ là độ khó trong này thực sự quá lớn, không phải trong lịch sử Đạo Lăng Thiên Tông chưa từng bồi dưỡng ra tuyệt thế thiên tài âm thầm bước vào thượng cổ cấm địa, chỉ tiếc tất cả thiên tài đều không ngoại lệ, đều táng thân trong đó.
Ngay cả lần này cũng vậy, nếu không có Bạch Nhạc tồn tại, không phải Vân Mộng Chân cũng đã sớm bỏ mạng ở bên trong sao?
Dưới tình huống bất đắc dĩ, lúc này mới để lịch đại chưởng giáo và Thánh Nữ Đạo Lăng Thiên Tông không ngừng bố trí xuống phong ấn, bảo vệ thượng cổ cấm địa.
Nhưng dù vậy, cũng không ai dám để cho Thông Thiên Ma Quân bước vào bên trong.
Dường như Thông Thiên Ma Quân tồn tại chính là vì đánh vỡ tất cả quy tắc, Thông Thiên Ma Quân chưa bước ra một bước cuối cùng, cũng đã quan tuyệt thiên hạ, nếu quả thật đạt được cảm ngộ gì từ bên trong thượng cổ cấm địa, bước ra một bước cuối cùng kia... Vậy thế gian này, còn ai có thể đở nổi Thông Thiên Ma Quân?
Cũng chính bởi vậy, cho nên Đạo Lăng Thiên Tông mới không tiếc dốc hết lực lượng toàn tông, gắt gao ngăn Thông Thiên Ma Quân ở ngoài thượng cổ cấm địa, cho dù vì vậy khiến Đạo Lăng Thiên Tông tổn thất nặng nề, gần như vô lực trấn áp số mệnh thiên hạ, cũng không tiếc.
Nhưng họ lại không nghĩ rằng, cuối cùng vẫn để vị truyền nhân Ma Quân Bạch Nhạc này bước vào thượng cổ cấm địa, thậm chí đi tới trước mặt cái Ngũ Sắc Tiên Cung này.
Lúc Vân Mộng Chân bước vào Ngũ Sắc Tiên Cung, vô luận là Diệp Lăng Vân hay là Mặc Kình đều gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, khẩn trương đợi Bạch Nhạc lựa chọn.
Thẳng đến khi xác nhận Bạch Nhạc không muốn tranh chấp cùng Vân Mộng Chân, không có bước vào Ngũ Sắc Tiên Cung, rốt cuộc một hơi thở trong lòng Diệp Lăng Vân mới thả lỏng xuống.
Mặc dù chuyến đi thượng cổ cấm địa lần này, xuất hiện rất nhiều khúc chiết, thậm chí suýt nữa chôn vùi tính mệnh Vân Mộng Chân, nhưng kết quả này, vẫn rất hoàn mỹ.
Vân Mộng Chân bước vào Tinh Hải Cảnh, một người kinh sợ tất cả thiên kiêu, không có người nào có can đảm tranh chấp với nàng, một mình bước vào Ngũ Sắc Tiên Cung.
Chỉ dựa vào điểm này, lần này Đạo Lăng Thiên Tông cũng đã hoàn toàn thắng lợi!
Chỉ cần Vân Mộng Chân an toàn đi ra, lại chém Bạch Nhạc, là có thể khiến số mệnh Đạo Lăng Thiên Tông kéo dài lần nữa, một lần nữa trấn áp một cái thời đại, khiến cho thần thoại Đạo Lăng bất bại tiếp tục kéo dài.
Đương nhiên, muốn làm được điểm này, còn có một điểm mấu chốt nhất... Đó chính là Vân Mộng Chân có thể sống đi ra từ bên trong Ngũ Sắc Tiên Cung.
Từ trước đến nay Đạo Lăng Thiên Tông chưa bao giờ buông tha việc thăm dò thượng cổ cấm địa, nhưng tất cả đều dừng bước ở trước Ngũ Sắc Tiên Cung.
Không ai biết bên trong Ngũ Sắc Tiên Cung, đến tột cùng có cái gì!
Cho dù bây giờ Diệp Lăng Vân có thể xuyên thấu qua cấm chế, cũng không cách nào xuyên thấu cái ngũ thải hà quang kia, chứng kiến tình cảnh bên trong Tiên Cung.
. ..
Bạch Nhạc đứng ở trước Ngũ Sắc Tiên Cung, cũng có thể cảm thụ được loại khí tức phía trên linh khí và siêu thoát kia.
Chuyện này cũng khiến cho hắn lần nữa nhớ tới lời Diệp Huyền đã từng nói qua.
Thực ra tâm nguyện thật sự của vị sư tôn Thông Thiên Ma Quân kia, chính là siêu thoát.
Lấy tâm trí của Bạch Nhạc, tự nhiên không khó đoán ra, cái Ngũ Sắc Tiên Cung trước mặt này mới là nguyên nhân thực sự mà vị sư tôn kia, không tiếc một mình lên Đạo Lăng Sơn.
Chỉ tiếc, cuối cùng vẫn công khuy vu hội.
Nhưng cũng chính vì vậy, Thông Thiên Ma Quân mới lựa chọn mình trở thành truyền nhân, đồng thời hướng chính mình đi lên con đường đạo ma song tu này, nhìn một chút xem truyền nhân mà mình bồi dưỡng ra, tương lai có thể lay động truyền thừa Đạo Lăng Thiên Tông, bước ra một bước cuối cùng, đạt thành siêu thoát hay không.
Nhưng... Bây giờ, nhìn Tiên Cung ở gần ngay trước mắt, Bạch Nhạc lại không cách nào thuyết phục mình bước vào, tranh chấp cùng Vân Mộng Chân!
Thông Thiên Ma Quân là Thông Thiên Ma Quân, Bạch Nhạc là Bạch Nhạc!
Cho dù hắn vốn là truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân, nhưng cũng sẽ không lựa chọn giống Thông Thiên Ma Quân.
Nhìn Ngũ Sắc Tiên Cung gần trong gang tấc, Bạch Nhạc dễ dàng nghĩ thông tất cả, trong lòng càng nhiều là sự thoải mái.
Lần tìm được đường sống trong chỗ chết trước đó, đã mang đến thay đổi quá lớn trong tâm tính của Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc chân chính hiểu ra chân ý của Thôn Thiên Quyết, cũng lý giải sự kiệt ngạo của Thông Thiên Ma Quân, thậm chí trò giỏi hơn thầy.
Cho dù buông tha cơ duyên dạng này... Thì như thế nào?
- Cuối cùng Bạch Nhạc ta sẽ đi ra một con đường thuộc về riêng ta, bước ra một bước cuối cùng kia, hoàn thành tâm nguyện sư tôn ngươi chưa từng hoàn thành!
- Trên đời này không chỉ có một con đường!
- Cho dù thật sự không có đường, ta cũng sẽ dùng kiếm trong tay, chém ra một con đường!
- Không chỉ vì tâm nguyện của sư tôn ngài... mà còn bởi vì hứa hẹn ta từng hứa với Vân Mộng Chân!