- Cuối cùng sẽ có một ngày, ta dựa vào phương thức của chính mình, đạp lên tất cả quy tắc thế giới này... Nói cho thế giới biết, Vân Mộng Chân là nữ nhân của ta!
- Nói cho thế giới, Bạch Nhạc ta... Hợp với vị Đạo Lăng Thánh Nữ này!
Thời gian qua rất nhanh, nhưng dường như cũng rất chậm.
Trên thực tế, trước khi bước vào thượng cổ cấm địa, Vân Mộng Chân đã mơ hồ biết một ít truyền thuyết về Tiên, chỉ là dù sao truyền thuyết cũng chỉ là truyền thuyết, trước kia Vân Mộng Chân cũng chưa từng nghĩ tới, mình thật sự có cơ hội trộm nhìn thấy bí mật về Tiên.
Cho dù chỉ nhìn Ngũ Sắc Tiên Cung từ xa, cũng sẽ khiến cho người ta không nhịn được sinh ra một loại mê huyễn hướng tới.
Sau khi Vân Mộng Chân bước vào trong đó càng triệt để đắm chìm, ngay cả chuyện rốt cuộc vì sao mình đến cũng quên, nàng cứ như vậy bước về chỗ sâu trong Ngũ Sắc Tiên Cung mà đi, thậm chí quên luôn thời gian trôi qua.
Những hồi ức đã khắc sâu hoặc là quên mất từ nhỏ đến lớn, giống như những làn sóng nước, chậm rãi trôi qua trong đầu Vân Mộng Chân.
Nhớ kỹ, sau đó... Quên mất!
Vân Mộng Chân không phải sinh ra ở trên Đạo Lăng Sơn, mà là cô nhi do Thánh Nữ đời trước ôm về.
Không chỉ có một mình Vân Mộng Chân, mà mỗi một đời Thánh Nữ đều ôm cô nhi trở về như vậy, Đạo Lăng Thiên Tông dốc hết toàn bộ lực lượng, từ trong biển người mênh mông lựa chọn ra, nữ hài có tư chất xuất sắc nhất!
Mỗi một đời Thánh Nữ đều không có bất kỳ liên lạc nào với Đạo Lăng Thiên Tông.
Bởi vì, mỗi một vị Thánh Nữ ở trong Đạo Lăng Thiên Tông, đều phải tồn tại cô lập, cao cao tại thượng, nhất định không được có quan hệ nào với bất kỳ kẻ nào, bất kỳ thế lực gì.
Vân Mộng Chân gần như không có tuổi thơ gì.
Từ khi nàng bắt đầu có trí nhớ, mỗi ngày đều là tu hành và đọc đủ loại điển tịch.
Bên trong Đạo Lăng Thiên Tông, có vô số các loại điển tịch, phương pháp tu hành, rất khó tưởng tượng một tiểu cô nương mới vài tuổi, mỗi ngày chỉ có thể ngủ ba canh giờ, còn lại toàn bộ thời gian, đều phải sinh hoạt trong loại trạng thái này, là một cuộc sống tàn khốc như thế nào.
Vân Mộng Chân từng nói với Bạch Nhạc, nàng bảy tuổi dẫn linh, ba tháng mở ra Linh Phủ, mười bốn tuổi đã là Linh Phủ viên mãn!
Lời này vừa nghe ra, khiến người ta kiêu ngạo cỡ nào!
Nhưng... Giấu ở dưới phần kiêu ngạo kia, là gian khổ và đau đớn bực nào, làm sao ngoại nhân có thể biết.
Vân Mộng Chân còn chưa lớn lên, Đạo Lăng Thánh Nữ đời trước đã vẫn lạc.
Đối ngoại nói là thọ nguyên hao hết mà chết, chỉ có Vân Mộng Chân biết rõ, những năm gần đây vị sư tôn này của mình vì Đạo Lăng Thiên Tông đã trả giá bao nhiêu.
Đạo Lăng bất bại!
Nói đến làm cho người ta phấn chấn cỡ nào, nhưng trên thực tế, vì cái danh Đạo Lăng bất bại này, lịch đại Đạo Lăng Thánh Nữ đã trả giá thảm trọng ra sao.
Nếu không phải một đời chinh chiến, nhiều lần đánh bại cường địch, sớm lưu lại một thân ám thương, thì Đạo Lăng Thánh Nữ có thể xưng là vô địch thiên hạ, làm sao có thể đơn giản vẫn lạc như vậy? !
Tuy Thông Thiên Ma Quân quan tuyệt thiên hạ, nhưng thời điểm sư tôn còn sống, cũng chưa từng sợ hãi chút nào?
Nếu không phải sư tôn bỏ mình, cho dù Thông Thiên Ma Quân có thủ đoạn thông thiên cỡ nào, cũng làm sao có thể cướp đi Côn Ngô Kiếm? !
Khi đó, Vân Mộng Chân còn rất nhỏ, nhưng nàng cũng biết, sư tôn rất thất vọng với Đạo Lăng Thiên Tông, thế nhưng... Cuối cùng sư tôn vẫn để nàng kế thừa Thánh Nữ vị, đồng thời lập xuống lời thề, dốc hết toàn lực tiếp tục kéo dài nhất mạch truyền thừa Thánh Nữ này, kéo dài thần thoại Đạo Lăng bất bại.
Sau khi sư tôn chết, Vân Mộng Chân ở bên trong Đạo Lăng Thiên Tông không chỗ nương tựa, trên thực tế cũng đã mất đi chỗ dựa vững chắc duy nhất.
Chỉ là lúc đó, còn có thể dựa vào lực ngưng tụ cường đại của Đạo Lăng Thiên Tông chống đỡ, cho dù có một số người âm thầm mưu đồ trong tối, thì cũng chưa từng có người nào dám công nhiên bày tất cả những chuyện này ra trước đài.
Nhưng mà, tất cả những thứ này, cũng đã hoàn toàn đổ nát sau khi Thông Thiên Ma Quân xông vào Đạo Lăng Sơn!
Trận chiến kia, cũng khiến Vân Mộng Chân chính thức thấy được sự khủng bố của Thông Thiên Ma Quân, chính thức ý thức được, thời điểm sư tôn còn sống, phải gánh chịu áp lực lớn như nào trên người, mà nàng lấy tư cách Đạo Lăng Thánh Nữ mới, cũng gánh vác gian khổ bực nào.
Trận chiến ở Đạo Lăng Sơn, Đạo Lăng Thập Nhị Kim Tiên tử thương thảm trọng, Chưởng Giáo chân nhân bị Tử Tiêu Thần Lôi phản phệ thương nặng, cho dù là vị lão chưởng giáo lánh đời không ra kia, cũng bị Thông Thiên Ma Quân gây thương tích, đi tới phần cuối sinh mệnh!
Nhưng cho dù đến thời khắc, đối mặt với một luồng mệnh hồn cuối cùng của Thông Thiên Ma Quân trốn đi, Đạo Lăng Thiên Tông cũng không phải không phân được người đi truy sát.
Chỉ là... Tất cả mọi người bị Thông Thiên Ma Quân đánh sợ, dù biết rõ đánh đến cuối cùng, người chết nhất định là Thông Thiên Ma Quân, nhưng không người nào nguyện ý dùng tính mệnh của mình đi lấp!
Hơn nữa, có người muốn nhìn thấy Côn Ngô Kiếm mất, muốn thấy nhất mạch truyền thừa của Thánh Nữ bị đoạn tuyệt.