Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1308 - Chương 1308: Bàn Về Đoạt Xá Và… Bố Cục (2)

Chương 1308: Bàn về đoạt xá và… bố cục (2) Chương 1308: Bàn về đoạt xá và… bố cục (2)

Diệp Huyền lắc đầu, đối mặt với Bất Tử Thanh Vương, ông ta cũng không cho đối phương bất cứ mặt mũi gì, bình tĩnh nói:

- Mặc dù thực lực lão phu không đủ, nhưng lại tâm đầu ý hợp với với Thông Thiên, nói một câu khinh thường… Chỉ lấy tầm mắt và tâm cảnh để nói thì lão phu tự hỏi, bản thân còn cao hơn Thanh Vương nhiều.

Sắc mặt Bất Tử Thanh Vương càng đen thêm, nhưng cuối cùng lại không phản bác.

Mặc dù trước đây ông ta xem như là Hóa Hư đỉnh phong, nhưng trên thực tế, đó chỉ là chiến lực, mà không phải là cảnh giới.

Bàn về chiến lực, ông ta có thể giao đấu với Đạo Lăng Thánh Nữ, nhưng nếu bàn về cảnh giới thì lại kém hơn nhiều.

Mặc dù ông ta vẫn luôn muốn tìm hiểu thiên đạo, bước vào siêu thoát, nhưng trên thực tế, trong lòng ông ta rất rõ, ông ta – ngay cả vào lúc ban đầu ấy, thật sự cũng vốn không thể nào chạm tới cấp độ siêu thoát được

Chỉ là, bây giờ ông ta bị Diệp Huyền – người chỉ mới bước vào Tinh Hải Cảnh vả mặt, quả là có hơi khó chịu.

Nếu năm đó dám có người nói chuyện như thế với ông ta, ông ta đã ra tay hạ sát rồi, nhưng hôm nay ông ta đã không còn sát tính lớn như vậy nữa, người từng chết một lần, chung quy sẽ lí trí hơn rất nhiều.

Diệp Huyền lắc đầu, nhìn Bất Tử Thanh Vương rồi nói:

- Lão phu trước đây cũng từng thảo luận chuyện này với Thông Thiên, cái gọi là đoạt xá, thật ra chính là tự hủy đạo tâm.

- Thông Thiên đã từng nói, cái gọi là tu hành chính là một chữ nghịch. Nghịch thiên, nghịch thế mà đi, nếu như ngay cả bản thân cũng tự hoài nghi, đặt hi vọng vào đoạt xá sống lại thì sẽ mất một chữ nghịch kia, mặc dù thành công, nhưng từ nay về sau sẽ vĩnh viễn không có ngày siêu thoát.

Nhắc tới Thông Thiên Ma Quân, cho dù là tới bây giờ, trong mắt Diệp Huyền vẫn đầy vẻ khâm phục.

- Cuộc đời lão phu từ trước tới giờ không phục một ai, nhưng nếu là Thông Thiên thì lão phu tâm phục khẩu phục. Trước đây lão phu đã từng nói, từ thượng cổ tới nay, nếu còn có một người có hi vọng siêu thoát, thì người này nhất định là Thông Thiên. Chỉ tiếc Thông Thiên thông minh kiệt ngạo một đời, đánh một trận ở Đạo Lăng Sơn xong, cuối cùng ông ta vẫn thua bởi chính mình.

Thua bởi chính mình, đây chính là đánh giá mà Diệp Huyền dành cho Thông Thiên Ma Quân.

Nếu không phải Thông Thiên khư khư cố chấp, không chịu lui lại nửa bước, thì cho dù trận chiến Đạo Lăng Sơn có hung hiểm bao nhiêu e cũng không cản được ông ta thoát thân, cần gì chiến đấu đến khi chỉ còn một luồng mệnh hồn.

Thông Thiên kiệt ngạo cả đời, dây là nguyên nhân khiến ông ta có thể có một không hai trong thiên hạ, nhưng cũng vì thế nên đó mới là mầm tai họa khiến ông ta phải một mình bước đến đường cùng.

Diệp Huyền thở dài một tiếng, tiếp tục nói:

- Đoạt xá, sau đó thì sao? Nếu không có hi vọng siêu thoát, cuối cùng chỉ có thể trở thành một bản thân khác, vĩnh viễn không thể nào vượt qua, như vậy thì cần gì phải sống ngây dại như vậy?

- Đương nhiên rằng lão phu vốn đã không có hi vọng với thiên đạo rồi. Nhưng mà cả đời này của lão phu, tự hỏi không thẹn với lòng. Chẳng lẽ lúc sắp già rồi còn phải vi phạm bản tâm, lại đoạt xá sao? Cho dù là có thể thành công, Diệp Huyền sống lại kia cũng không phải là Diệp Huyền bây giờ… Vậy thì còn ý nghĩa gì?

Cho dù là Bạch Nhạc cũng là lần đầu tiên nghe thấy có người phân tích cái được, cái mất của đoạt xá một cách thấu triệt như thế.

Trong lòng hắn không khỏi thổn thức.

- Trước giờ, trên đời này vốn không tồn tại chuyện không cần phải trả giá lớn.

Diệp Huyền lắc đầu, tiếp tục nói:

- Tu vi càng cao, cảnh giới càng cao, phần chắc đoạt xá thành công sẽ càng lớn, nhưng tổn thương với đạo tâm cũng càng lớn. Đây là chuyện mà bất cứ cường giả đứng đầu nào cũng không thể dễ dàng tha thứ.

- Đoạt xá sao lại đơn giản như vậy? Đến loại cảnh giới như mấy người Thông Thiên, chính là tâm kiếp khó độ.

- Lão phu nói một câu mất lòng, bây giờ Thanh Vương điện hạ ngươi vẫn chậm chạp không thể bước vào Hóa Hư, không phải chính vì ngươi không chắc chắn bản thân có thể vượt qua tâm ma kiếp hay sao?

Câu nói này mới thật sự là một đòn nói trúng, khiến sắc mặt của Bất Tử Thanh Vương lộ ra vẻ đau thương.

Đoạt xá lừa được thế nhân, lại không thể lừa gạt bản thân, cũng không lừa gạt được thiên đạo.

Phàm là kẻ đoạt xá, thiên kiếp đương nhiên sẽ cực kì đáng sợ, tu vi càng cao thâm thì thiên kiếp càng kinh khủng, có thể nói là mười phần chết chín.

Mà Tâm Ma Kiếp nhắm thẳng vào đạo tâm mới thật sự là cửa ải gian nan nhất.

Bất Tử Thanh Vương có được Thanh Vương bí tàng, căn bản không thiếu tài nguyên tu hành, nhưng ông ta lại vẫn kẹt lại ở Tinh Hải Cảnh, chậm chạp không thể bước vào Hóa Hư chính là bởi vì càng đến gần lúc đột phá, ông ta càng có thể dự cảm được sự nguy hiểm của Tâm Ma Kiếp.

Thanh Vương Bất Tử yên lặng một chốc, trong mắt lộ ra vẻ ác liệt:

- Mượn một câu của tiểu tử Bạch Nhạc này vậy… Bản vương không tin số mệnh.

Bất Tử Thanh Vương đứng phắt dậy, trên người lộ ra vẻ ngang tàng, ông ta ngạo nghễ nói:

- Diệp Huyền, ngươi chờ xem, trong vòng một năm, bản vương tất sẽ vượt qua Tâm Ma Kiếp, trở lại Hóa Hư. Bản vương sẽ chứng minh cho ngươi thấy, người sai là ngươi chứ không phải ta.

Bình Luận (0)
Comment