Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1314 - Chương 1314: Lựa Chọn Của Lục Hi Nhi

Chương 1314: Lựa chọn của Lục Hi Nhi Chương 1314: Lựa chọn của Lục Hi Nhi

Trong đám người, những đệ tử từng phân cao thấp với Bạch Nhạc như Lý Tử Vân, Khổng Từ cũng không còn sinh ra một chút tâm tư so đấu nào nữa.

Không phải là bọn họ không đủ nỗ lực, mà thật sự là Bạch Nhạc quá mức lớn mạnh, thế cho nên khiến bọn họ ngay cả lòng đố kị cũng không thể sinh ra.

Thiên Tâm Phong.

- Bái kiến Bạch sư huynh!!!

- Bái kiến Bạch sư huynh!!!

Bắt đầu từ lúc Bạch Nhạc bước đến Thiên Tâm Phong, đoạn đường này không ngừng có đệ tử kích động tiến lên bái kiến.

Mặc dù bây giờ Bạch Nhạc đã không tính là người của Linh Tê Kiếm Tông, nhưng những đệ tử này vẫn quen dùng xưng hô Bạch sư huynh này để gọi hắn, dường như chỉ khi gọi như thế mới có thể gần gũi hơn với Bạch Nhạc vậy.

Bạch Nhạc đương nhiên cũng không có ý phản đối chuyện này, mặc dù có quá nhiều người, hắn không thể nào đáp lại hết được, nhưng hắn cũng gật đầu xem như chào hỏi.

- Sư phụ, người đã trở về.

Mới đi đến sườn núi, Bạch Nhạc đã nghe một tiếng nói mừng rỡ, một giây sau, chỉ thấy Lục Hi Nhi tung tăng vọt thẳng qua, cô bé nhảy lên trực tiếp nhào vào lòng Bạch Nhạc.

Bạch Nhạc mỉm cười ôm lấy Lục Hi Nhi, cưng chiều xoa đầu cô bé:

- Sao lại còn giống một tiểu như đầu vậy, bướng bỉnh thế này?

Lục Hi Nhi ngoác cả miệng ra, đắc ý khoe khoang:

- Không có ạ, Hi Nhi rất ngoan, ngay cả tỷ tỷ cũng khen con nữa.

- Bạch sư huynh.

Trong khi sư đồ họ nói chuyện, Liễu Như Tân cũng theo tới, cúi người hành lễ.

Thấy Liễu Như Tân, Bạch Nhạc không khỏi sững người, hắn thả Lục Hi Nhi xuống, ôm quyền đáp lễ:

- Bái kiến Liễu sư tỷ.

Nếu lấy cảnh giới để nói, Liễu Như Tân bây giờ chẳng qua chỉ là Linh Phủ, đừng nói sư tỷ, đáng lẽ nàng ta nên gọi Bạch Nhạc là sư thúc mới đúng, nhưng thật sự có một vài tình cảm không phải là thứ mà thời gian và cảnh giới có thể thay đổi.

Một tiếng Liễu sư tỷ này suýt chút nữa khiến Liễu Như Tân rơi lệ.

Lục Hi Nhi kéo cánh tay Bạch Nhạc, nói:

- Sư phụ, mấy ngày nay đều là Liễu tỷ tỷ dạy con tu hành, Liễu tỷ tỷ tốt lắm ạ.

Mặc dù cô bé còn nhỏ, nhưng vẫn khá lém lỉnh, đương nhiên có thể cảm nhận được sự yêu mến của Liễu Như Tân đối với Bạch Nhạc, thế nên lúc này cô bé bèn nói tốt giúp Liễu Như Tân vài câu.

Bạch Nhạc cười lắc đầu, hắn cũng không giải thích, chỉ nhẹ giọng nói:

- Đi thôi, chúng ta trở về nói chuyện, Tiểu Hi Nhi, tỷ tỷ con đâu?

Nhắc tới tỷ tỷ, Lục Hi Nhi lại quên mất Liễu Như Tân:

- Tỷ tỷ vẫn còn ở thành Duyễn Châu, nhưng mà tỷ tỷ thường đến thăm Hi Nhi, còn nữa, còn nữa, tỷ tỷ cũng nhớ sư phụ đó.

Nếu như Lục Yên Nhiên ở đây, hẳn là sẽ xấu hổ rồi.

Bạch Nhạc thấy dáng vẻ của Lục Hi Nhi là dường như có thể nhớ tới bộ dạng xấu hổ kia của Lục Yên Nhiên, hắn không khỏi cười lắc đầu.

Thiên Tâm Phong vẫn là Thiên Tâm Phong của Bạch Nhạc, mặc dù bây giờ có không ít đệ tử tới đây tu hành, nhưng động phủ thuộc về Bạch Nhạc vẫn chỉ có Lục Hi Nhi có thể ở, cho dù là Liễu Như Tân cũng chỉ là bình thường tới trợ giúp xử lí, chứ không nán lại.

Bạch Nhạc trở lại động phủ ngồi xuống rồi, hắn mới phát hiện ra nơi đây hầu như vẫn giống với lúc đầu khi mình rời đi.

Khi bắt đầu kiểm tra Lục Hi Nhi, Bạch Nhạc mới phát hiện, trong khoảng thời gian một năm này, Lục Hi Nhi đã đặt nền móng vững chắc nhất, chỉ cần lĩnh ngộ đối với Linh Tê Kiếm Quyết sâu hơn một chút là đã đủ để mở Linh Phủ. Mặc dù không thể so sánh với bản thân hắn hay là Vân Mộng Chân, nhưng tốc độ tu hành như vậy, cho dù thả xuống thiên hạ thì cũng có thể xem như thiên tài.

Lần này trở về, chỉ cần mình lại lâu một chút, chỉ bảo thêm vài điều là Lục Hi Nhi có thể dễ dàng đột phá Linh Phủ, hơn nữa có Bạch Nhạc ở đây, hắn đương nhiên sẽ cho Lục Hi Nhi tài nguyên tu hành tốt nhất, đủ để cô bé trực tiếp mở Tử Phủ.

Đương nhiên, đây là chuyện sau này.

- Liễu sư tỷ, tỷ đi mời Dương sư huynh, Lý sư đệ, Khổng sư huynh bọn họ tới đi, đã lâu không gặp rồi, hôm nay trở về, thế nào cũng phải uống một bữa rượu với bọn họ.

Ngăn cách ngày xưa sớm đã tan theo gió, hơn nữa có trải nghiệm khảo hạch Đông Hải xong, những đệ tử Linh Tê Kiếm Tông này đã càng thêm gắn kết, bây giờ gom tất cả lại với nhau đương nhiên không thành vấn đề.

- Được.

Nghe Bạch Nhạc nói vậy, Liễu Như Tân khẽ đáp một tiếng rồi đi thẳng ra ngoài.

Khi chỉ còn lại một mình Lục Hi Nhi, lúc này Bạch Nhạc mới chậm rãi hỏi:

- Tiểu Hi Nhi, thời gian con ở Linh Tê Kiếm Tông không ngắn, lần này trở về, sư phụ cũng muốn hỏi thử ý kiến của con, con muốn tiếp tục ở lại Linh Tê Kiếm Tông, hay là đi Thanh Châu?

Lục Hi Nhi chớp mắt, hỏi lại:

- Thanh Châu? Sư phụ, người sẽ mãi ở Thanh Châu sao?

- Sẽ không.

Bạch Nhạc lắc đầu, hắn cũng không lừa gạt Lục Hi Nhi, nói:

- Sư phụ còn có chuyện phải làm, không thể nào ở lại Thanh Châu lâu được, đương nhiên cũng càng không thể ở lại Linh Tê Kiếm Tông. Tiểu Hi Nhi đã lớn, hẳn nên có quyền lựa chọn của mình.

Bình Luận (0)
Comment