Dù là muốn cho Lục Yên Nhiên đến Linh Tê Kiếm Tông hay đến Thanh Châu, hắn cũng có thể có được sự sắp xếp thỏa đáng nhất. Hơn nữa, trước đây Bạch Nhạc đã từng đồng ý sẽ nghĩ cách để Lục Yên Nhiên cũng có thể tu hành. Vốn chuyện đấy, hắn không có cách, nhưng hôm nay, chờ khi đến Ung Châu rồi, có lẽ hắn cũng có thể có được cách giải quyết từ chỗ Đại Càn vương triều.
- Quá tốt rồi! Hi Nhi không nỡ xa tỷ tỷ, mỗi lần tỷ tỷ đến đều chỉ ở mấy ngày là đi mất thôi.
Lục Hi Nhi ấm ức phàn nàn với Bạch Nhạc.
Nghe thế, Bạch Nhạc đã hiểu ngay ý của Lục Hi Nhi, hắn trầm ngâm một lát, lúc này mới hỏi:
- Tiểu H Nhi, con nói vậy ý là muốn... ở lại chỗ này à?
- Dạ.
Lục Hi Nhi gật mạnh đầu, trả lời:
- Hi Nhi muốn ở lại đây, mỗi ngày cùng tu hành với mọi người, con thấy rất vui.
Bạch Nhạc nhìn Lục Hi Nhi, hắn yên lặng chốc lát rồi lại cười gật đầu:
- Được, vậy thì ở lại nơi này, sư phụ tin rằng dù ở đâu, sau này Tiểu Hi Nhi cũng sẽ vô cùng lợi hại.
- Đương nhiên rồi, Hi Nhi phải bảo vệ tỷ tỷ nữa chứ!!!
Có được đáp án của Lục Hi Nhi, trong lòng Bạch Nhạc cũng không còn do dự nữa, hắn lại nói chuyện với cô bé vài câu.
Liễu Như Tân đi rồi trở về, cùng đi với nàng ta còn có Lý Tử Vân và mấy người Khổng Từ, Dương Nghiên, đều là những khuôn mặt quen thuộc. Hơn nữa ở đây không giống với Thanh Châu. Đa số lời đồn về Bạch Nhạc ở Linh Tê Kiếm Tông, trong ấn tượng của họ là... không có ấn tượng gì, cũng không có cảm nhận chân thực, cho nên cũng không có cảm giác xa lạ như những bằng hữu ở Thanh Châu.
Sau khi đáp lễ với Bạch Nhạc xong, mấy người nhanh chóng thả lỏng, uống rượu nói đùa với nhau.
So với những người khác, Bạch Nhạc có thể cảm nhận được Lý Tử Vân mới là người thay đổi lớn nhất.
So với sự cao ngạo lúc trước, Lý Tử Vân đã trải qua chuyện ở Đông Hải, hiển nhiên đã sáng sủa hơn rất nhiều, trên trán hắn bớt đi mấy phần âu sầu, lại nhiều thêm mấy phần thân thiện.
- Lý sư đệ thay đổi rất lớn đấy.
Bạch Nhạc nhìn Lý Tử Vân, cảm thán.
Lý Tử Vân hơi im lặng một lát, lúc này hắn ta mới đứng dậy, nghiêm túc hành lễ với Bạch Nhạc:
- Vẫn phải đa tạ lời khuyên của Bạch sư huynh, trước đó ta từng làm rất nhiều chuyện hồ đồ, bây giờ nhớ tới chỉ cảm thấy xấu hổ vô cùng. May mắn được Bạch sư huynh không bỏ, nhiều lần khuyên giải mới có thể có được Lý Tử Vân hôm nay, xin Bạch sư huynh nhận cái cúi đầu của ta.
Lý Tử Vân vừa nói, vừa khom người, cúi đầu với Bạch Nhạc.
Lần này, Bạch Nhạc không ngăn cản Lý Tử Vân. Mà thực ra, hắn cũng nhận nổi cái cúi đầu này.
- Lý sư đệ không cần khách sáo như vậy, có thể chứng kiến được sự thay đổi của Lý sư đệ, ta cũng vui lây. Ta không thể tiếp tục ở lại Linh Tê Kiếm Tông, trong lòng cũng có chỗ nuối tiếc, nhưng có thể có những đồng môn như Lý sư đệ, Khổng sư huynh ở đây, ta tin rằng Linh Tê Kiếm Tông nhất định có thể có một tương lai tốt hơn.
- Ha ha, Bạch sư huynh. Tương lai của Linh Tê Kiếm Tông e phải xem Tiểu Hi Nhi rồi.
Khổng Từ cười lớn lắc đầu, chỉ vào Lục Hi Nhi, nói:
- Nếu không phải có Bạch sư huynh, con bé Tiểu Hi Nhi này hẳn đã là thiên tài xuất sắc nhất của bản tông rồi đấy.
So với trước đây, Khổng Từ bây giờ rộng rãi hơn rất nhiều.
Nhắc tới Lục Hi Nhi, khóe miệng Bạch Nhạc không khỏi lộ ra ý cười.
Đối với tài năng của Lục Hi Nhi, Bạch Nhạc đương nhiên không phủ định, đối với Bạch Nhạc, có thể bồi dưỡng được một vị đệ tử xuất sắc như thế cũng là một chuyện vô cùng vinh dự.
Đương nhiên, hắn cũng nghe ra được ý dò xét trong lời nói của Khổng Từ.
Chỉ là trước đó Lục Hi Nhi đã đưa ra lựa chọn rồi, bây giờ hắn đương nhiên cũng không cần phải che giấu nữa, lúc này mới khẽ vuốt cằm, đáp:
- Khổng sư huynh cũng đừng quá nuông chiều con bé, nhưng mà… Sau này trong thời gian ta không có ở đây, vẫn phải xin chư vị quan tâm Hi Nhi vậy.
Khổng Từ có được đáp án khẳng định từ trong miệng Bạch Nhạc, sắc mặt của hắn cũng không khỏi lộ ra ý cười.
Trên thực tế, trước khi hắn tới thì Hà Diêu cũng đã bày mưu đặt kế để hắn dò xét tâm tư của Bạch Nhạc. Dù sao thì bây giờ Lục Hi Nhi thật sự quá chói mắt.
Mặc dù có thể không bằng sự kinh diễm trước đây của Bạch Nhạc, nhưng chỉ cần cô bé chịu ở lại, sau này tất nhiên cũng có thể bước vào Tinh Cung, thậm chí là trùng kích cảnh giới Tinh Hải.
Đối với Linh Tê Kiếm Tông, Lục Hi Nhi bây giờ mới là hi vọng thật sự, mới là người đáng coi trọng nhất.
Có một câu nói này của Bạch Nhạc, bọn họ có thể hoàn toàn yên tâm.
Dù sao thì Lục Hi Nhi có xuất sắc đi chăng nữa cũng là đệ tử của Bạch Nhạc, nếu như Bạch Nhạc không muốn Lục Hi Nhi ở lại, cũng không có ai có thể ép buộc. Huống chi, lấy thực lực và thân phận bây giờ của Bạch Nhạc, cũng không có người của Linh Tê Kiếm Tông dám làm trái ý hắn.
Chuyện Bạch Nhạc trở lại Linh Tê Kiếm Tông không gạt được người khác, mà hắn cũng không muốn gạt bất cứ kẻ nào.