Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1320 - Chương 1320: Nhất Định Phải Liều Một Phen

Chương 1320: Nhất định phải liều một phen Chương 1320: Nhất định phải liều một phen

Thời gian bảy ngày chớp mắt đã trôi qua.

Trừ buổi tối hôm Bạch Nhạc ra ngoài gặp Bạch Cốt phu nhân ra, thời gian còn lại hắn đều ở trên Thiên Tâm Phong.

Được Bạch Nhạc giúp đỡ, Lục Hi Nhi đương nhiên đã đột phá mà không gặp chút khó khăn gì, cực kì thuận lợi đạt được Tử Phủ.

Mặc dù đã sớm chuẩn bị, nhưng kết quả này vẫn khiến cho cả Linh Tê Kiếm Tông nhốn nháo một phen.

Lục Hi Nhi không thần thần quỷ quỷ như Bạch Nhạc, cô bé rất thân thiết với các trưởng lão và đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông. Và cũng do càng thân thiết, nên việc Lục Hi Nhi nhờ vào Linh Tê Kiếm Quyết để đột phá đối với cả tông môn mà nói chính là một chấn động cực lớn. Khiến cho không những các đệ tử chưa bước vào Linh Phủ mà còn cả những người đã đạt được Linh Phủ đều tranh nhau đi tìm hiểu về Linh Tê Kiếm Quyết. Chiêu thức vốn bị bỏ quên, giờ đây lần nữa có được sự tung hô của tất cả mọi người.

Đương nhiên, tất cả những chuyện này đều không can hệ mấy đến Bạch Nhạc.

Sau khi giúp đỡ Lục Hi Nhi ổn định xong, Bạch Nhạc và Trần Kiếm Phong lặng lẽ rời khỏi Linh Tê Kiếm Tông, trực tiếp đi thắng đến Bắc Đẩu Tinh Cung.

Thái độ phối hợp này của Bạch Nhạc khiến Trần Kiếm Phong yên tâm hơn rất nhiều. Chỉ có điều, ông ta lại không hề biết, mọi tin tức đã truyền đến Duyễn Châu Thành từ lâu.

...

Ánh mắt Thư Khánh Dương sáng rỡ, nói:

- Đây chính là cơ hội!!!

Ngô Văn Uyên lắc đầu, trầm giọng nói:

- Đấy là Bắc Đẩu Tinh Cung, Thất Tinh Tông không thể so sánh được. E là không thuận lợi như vậy đâu, hơn nữa Bạch Cốt Thần Giáo chưa chắc đã có ý tốt.

Nói về thực lực, hắn đương nhiên thua xa Thư Khánh Dương, nhưng với những mưu ma chước quỷ của lòng người, hắn đương nhiên hiểu rõ hơn Thư Khánh Dương rất nhiều.

- Có lẽ không đâu! Bạch Cốt Thần Giáo không thể có dã tâm khống chế cả Duyễn Châu Thành, mà chỉ dựa vào một Bạch Cốt phu nhân cũng không có năng lực và sức mạnh đó. Đối với Bạch Cốt Thần Giáo mà nói, hợp tác với chúng ta chính là lựa chọn tốt nhất rồi! Bạch Cốt phu nhân là người thông minh, đương nhiên sẽ biết lựa chọn thế nào.

- Về lý thì không sai, nhưng ta vẫn có chút bất an.

- Dù có thế nào thì cũng phải thử.

Thư Khánh Dương im lặng một chút, lại nói:

- Bạch Nhạc ít ngày nữa sẽ tiến vào Vương thành, đến lúc đó, có sự ủng hộ của Diệp Huyền đại sư, hắn chắc chắn sẽ trở thành đối tượng mà tất cả hoàng tử đều tranh giành. Dựa vào tình cảm trước giờ, chúng ta chưa chắc đã được hắn ủng hộ. Còn Diệp Huyền đại sư, ngài ấy đã lâu không nhúng tay vào việc thế tục. Ta có dự cảm, lần Bạch Nhạc đến Vương thành này có lẽ là lần cuối cùng để tranh đoạt ngôi vị hoàng đế. Nếu chúng ta không bắt được cơ hội lần này, e là sẽ không bao giờ có cơ hội nữa.

Ánh mắt Thư Khánh Dương không thể che giấu được thâm ý:

- Lần này, chúng ta nhất định có thể triệt để khống chế được Duyễn Châu Thành, sau đó ngài mới có thể ung dung mà hồi triều, một lần định càn khôn.

Nghe thế, dù có là Ngô Văn Uyên, trong lòng không khỏi dao động.

Hắn đương nhiên biết, lần này Bạch Nhạc đi Ung Châu có lẽ chính là cơ hội cuối cùng của mình. Chỉ là, mọi việc diễn ra quá nhanh, hắn của bây giờ thật sự vẫn chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt việc triệt để khống chế Duyễn Châu thành. Nếu tùy tiện phát động thì chắc chắn sẽ gặp phải nguy hiểm, chỉ cần sơ suất một chút, thì đó sẽ chính là bàn đạp đưa hắn đến thất bại.

Đây không phải là Thanh Châu, sau lưng hắn cũng không có Bất Tử Thanh Vương.

Nhưng cũng chính vì vậy mà hắn càng phải nắm bắt được cơ hội lần này.

Ánh mắt Ngô Văn Uyên xẹt qua vẻ tàn khốc, hắn trầm giọng nói:

- Cầu phú quý trong hiểm cảnh, trận này…chúng ta liều thôi!!!

Nghe được câu trả lời khẳng định từ Ngô Văn Uyên, nét mặt của Thư Khánh Dương cũng lộ ra vẻ vui mừng:

-Tối nay ta sẽ đột phá Tinh Hải.

Muốn khống chế hoàn toàn Duyễn Châu Thành, sức mạnh của Tinh Cung Cảnh vẫn chưa đủ. Cũng may Thư Khánh Dương đã sắp đột phá Tinh Hải Cảnh, bây giờ chẳng qua chỉ thực hiện sớm hơn một chút mà thôi.

-Tối nay?

Nghe Thư Khánh Dương nói vậy, Ngô Văn Uyên không khỏi bất ngờ:

- Chúng ta đã thông báo là mời Bạch Nhạc đến xem lễ, bây giờ còn chưa đến thời gian thông báo, nếu thay đổi…

- Ta không quan tâm.

Thư Khánh Dương vừa lắc đầu vừa nói:

- Cho dù Bắc Đẩu Lão Tổ muốn làm gì thì chúng ra cũng nhất định không thể để ông ta bắt tay với Bạch Nhạc trước được. Bạch Nhạc và Bắc Đẩu Lão Tổ không hề có mối tử thù không thể hóa giải nào, hắn cũng sẽ không cưỡng chế Bắc Đẩu Tinh Cung. Việc này chúng ta bắt buộc phải xen vào.

Nếu nói trước khi bước chân vào Thượng Cổ Cấm Địa, Thư Khánh Dương chỉ nhớ mỗi cái tên của Bạch Nhạc, thì bây giờ trong lòng hắn, Bạch Nhạc đã trở thành một nhân vật quan trọng có thể ảnh hưởng đến cục diện tương lai.

Hơn nữa, trải qua sự việc ở Thượng Cổ Cấm Địa, đã đủ để khiến hắn hiểu rõ hơn tính cách của kẻ này.

Khoan nói Bắc Đẩu Tinh Cung, thậm chí dù là Thất Tinh Tông, nếu không có chuyện của Mộng Thiên Thu, Bạch Nhạc e là sẽ không dùng thủ đoạn tàn khốc đến vậy để khuất phục Tinh Hà Lão Tổ, mà đã lựa chọn một phương pháp ôn hòa hơn để thống nhất Thanh Châu.

Bình Luận (0)
Comment