Bạch Nhạc rất trọng tình cảm.
Người có cảm tình với Bạch Nhạc không chỉ có mỗi bọn họ, nếu như nghiêm túc tính toán, thì giữa Bắc Đẩu Tinh Cung và Bạch Nhạc thì cũng gọi là có quan hệ. Nếu không có chuyện của Vệ Phạm Dạ, có lẽ mối quan hệ của hai bên sẽ thân thiết hơn rất nhiều.
Muốn thay đổi những thứ này, Thư Khánh Dương buộc phải nhúng tay vào, trước khi Bạch Nhạc và Bắc Đẩu Tinh Cung âm thầm trao đổi với nhau thì chen chân vào, làm cho mâu thuẫn trở nên cực kỳ gay gắt mới được. Mà muốn có tư cách làm được thế, trước tiên hắn phải bước chân vào Tinh Hải Cảnh đã.
- Được.
Ngô Văn Uyên gật đầu, đương nhiên hắn cũng hiểu rõ những thứ này.
- Ta sẽ liên lạc với Bạch Cốt Thần Giáo, chuyện lần này bọn họ cũng không thể bỏ mặt được.
...
Bạch Cốt Thần Giáo.
Ánh mắt của Bạch Cốt phụ nhân lộ ra vẻ sâu xa, không biết nàng ta đang suy nghĩ điều gì. Tất cả các trưởng lão của Bạch Cốt Thần Giáo đều đang quỳ trước mặt nàng ta.
- Giáo chủ, như vậy quá nguy hiểm!!!
Mặc dù mấy người họ đều tự nhủ mình là loại người to gan lớn mật, nếu không hẳn sẽ không gia nhập vào giáo phái này, nhưng lúc nghe kế hoạch của Bạch Cốt phu nhân, trong lòng họ cũng không thể không sợ hãi, chuyện này thật sự đúng là rất nguy hiểm.
Có cần chơi lớn đến vậy không?
- Có được có mất. Muốn có được bao nhiêu thì bắt buộc phải trả một cái giá xứng đáng, đó là lẽ đương nhiên.
Bạch Cốt phu nhân chậm rãi xoay người, ánh mắt sắc lạnh, thản nhiên nói:
-Ta không phải đáng xin ý kiến của các ngươi, mà chính là đang ra lệnh cho các ngươi. Đây không chỉ là ý của ta, mà còn là ý của thần. Các ngươi muốn phản đối ý của thần à?
Ngay lập tức, các trưởng lão trước mặt lập tức quỳ xuống đất khấu đầu, không còn ai dám từ chối nữa.
- Nguyện vâng theo ý của thần, nghe theo giáo chủ phân phó.
Dưới ánh trăng, bóng người Bạch Cốt phu nhân hiện lên đầy kiều diễm. Nàng ta bước lên, bóng dáng nhân chớp mắt đã biến mất, chỉ còn sót lại âm thanh lạnh lùng đang vọng lại:
- Cứ nghe phân phó của ta mà làm. Lần này ta có không cho phép xảy ra bất kỳ bất trắc nào hết.
Đùng đoàng...
Trong đêm khuya, một tiếng sấm bất ngờ vang lên, Bạch Nhạc và Trần Kiếm Phong vốn dĩ đã ngủ đều bị tiếng sấm làm cho tỉnh dậy. Họ mở cửa khách điếm, bước ra ngoài, liền nhìn thấy đám mây kiếp cực lớn trên đường hướng về Duyễn Châu.
- Mây kiếp? Là Thư Khánh Dương.
Chỉ cần nhìn sơ, Trần Kiếm Phong đã có thể đoán được thân phận của đối phương.
Chân mày Bạch Nhạc lại nhíu chặt.
Thư Khánh Dương muốn đột phá Tinh Hải, việc này vốn không phải chuyện gì to tát, cũng không phải là bí mật gì. Nhưng vấn đề ở chỗ, lúc hắn còn ở Thanh Châu, Ngô Văn Uyên đã phái người đến thông báo muốn mời hắn đến xem lễ, còn hẹn sẵn thời gian, nhưng bây giờ rõ ràng vẫn chưa đến ngày.
Theo lẽ thường, Thư Khánh Dương và Ngô Văn Uyên tuyệt đối không thể làm ra chuyện lật lọng như này được. Trừ khi có chuyện mà hai kẻ kia cho rằng còn quan trọng hơn cả tuân thủ giao hẹn.
Bạch Nhạc nháy mắt đã hiểu ra.
Bắc Đẩu Tinh Cung.
Nếu nói gần nhất có biến số gì, thì đó nhất định là tin tức mình muốn đến Bắc Đẩu Tinh Cung.
Vẻ mặt Trần Kiếm Phong nghiêm túc hẳn, ông ta bước đến bên cạnh Bạch Nhạc, nói:
- Bạch phủ chủ, sự tình có biến. Nếu ngươi không ngại, ta nghĩ chúng ta sẽ lên đường, nhanh chóng quay về bản tông.
Tuy ông ta không biết Thư Khánh Dương và Bạch Nhạc đã hẹn trước, nhưng đối phương lại đột nhiên đột phá vào thời điểm này, riêng việc đó đã đủ để ông ta phải cảnh giác.
Không bàn đến sức mạnh, những kẻ đã sống mấy mươi năm này tuyệt đối không có ai là kẻ ngốc cả.
- Được.
Bạch Nhạc trầm ngâm một lúc rồi đồng ý.
Cục diện bây giờ khiến trong lòng hắn bỗng thấy bất an. Gặp Bắc Đẩu Lão Tổ sớm một chút có lẽ cũng không phải chuyện gì xấu.
...
Từng trận lôi kiếp giáng xuống, Thư Khánh Dương cầm trường thương trong tay, tuy có chút khó khăn nhưng cuối cùng hắn vẫn ngăn trở được hết, chứ không có nguy hiểm nào.
Thiên kiếp tuy rất mạnh, nhưng sau khi ở Thượng Cổ Cấm Địa, hắn đã lần lượt thấy cảnh Tiểu Bạch Long và Vân Mộng Chân độ thiên kiếp. Thiên kiếp như này so với hồi đấy còn kém xa, đương nhiên không có gì đáng căng thẳng.
Ở phía không xa, Bạch Cốt phu nhân bình tĩnh nhìn mọi chuyện, mặt không chút biểu cảm.
Nàng ta đã tự mình thỏa hiệp, cùng lên Bắc Đẩu Tinh Cung với Ngô Văn Uyên. Đang tạm là đồng minh, nàng ta đến giúp đỡ Thư Khánh Dương hộ pháp, đương nhiên không thể xem là chuyện lạ.
Tuy so với thiên kiếp lúc đầu của Tiểu Bạch Long và Vân Mộng Chân, thiên kiếp này chẳng đáng là gì, nhưng quy mô cũng gọi là đáng sợ hơn bình thường khi từ Tinh Cung Cảnh bước vào Tinh Hải.
Thư Khánh Dương dù sao cũng là một trong số những thiên tài giỏi nhất trong giới này, một khi bước vào Tinh Hải thì sức mạnh có khi còn vượt hơn cả các Tinh Hải lão tổ bình thường.
Đến cả là Bạch Cốt phu nhân, nếu có đối đầu với Thư Khánh Dương sau khi hắn đã bước vào Tinh Hải, nàng ta vốn cũng không có cơ hội thắng.
Tuy nhiên, đó cũng chỉ mới là sức mạnh lúc ở trạng thái bình thường mà thôi.
Hơn nữa, lần này, kẻ thù chung của mọi người đều là Bắc Đẩu Tinh Cung, vẫn chưa đến lúc nội đấu.