Sau đó thì….
Thư Khánh Dương chắc sẽ không ở Duyễn Châu mãi đâu.
Tròn nữa cảnh giờ, thiên kiếp cuối cùng cũng kết thúc. Tinh Cung đã hoàn toàn hóa thành Tinh Hải rực rỡ, lúc Thư Khánh Dương lần nữa từ thiên kiếp bước ra, khí tức đã thu liễm hơn rất nhiều. Giờ hắn ta đã chính thức trở thành cường giả Tinh Hải Cảnh.
Thư Khánh Dương ôm quyền, trầm giọng nói:
- Đa tạ giáo chủ!!!
- Khánh Dương công tử khách khí rồi.
Đối phương đã bước vào Tinh Hải Cảnh, Bạch Cốt phu nhân cũng đổi cách xưng hô, lấy thế ngang hàng mà đối đãi với hắn.
- Chỉ là khí tức của thiên kiếp e không che mắt được người khác, bây giờ Bắc Đẩu Tinh Cung có lẽ đã biết tin.
Thư Khánh Dương dửng dưng lắc đầu, bình tĩnh nói:
- Cần gì phải giấu? Có Bạch phủ chủ, có giáo chủ hết lòng tương trợ thì dù có chính diện đối đầu với Bắc Đẩu Tinh Cung, cũng có thể nắm chắc được phần thắng.
Thần sắc của Bạch Cốt phu nhân hơi lãnh đạm, đáp:
- Bản giáo đương nhiên hết lòng giúp sức. Chỉ là bên phía Bạch Nhạc rốt cuộc có thái độ như nào thì bây giờ vẫn còn khó nói. Nếu không, khi hắn vừa đến Duyễn Châu thì nên lập tức đến đây mới phải.
Ngô Văn Uyên khẽ hừ một tiếng, lập tức chen lời:
- Giáo chủ không cần gây chia rẽ, bây giờ chúng ta mới chính là người cùng thuyền.
Chuyện này Bạch Cốt phu nhân cũng không muốn tỏ rõ ý kiến, chỉ thờ ơ bảo:
- Điện hạ quyết định là được, Bạch Cốt Thần Giáo ta tất nhiên sẽ dốc hết sức, chỉ cần điện hạ không quên lời hứa của ngài là được.
Ngô Văn Uyên mỉm cười lắc đầu, đáp trả chắc nịch:
- Giáo chủ yên tâm, chí hướng của bản vương trước giờ chưa bao giờ là quyết định nhất thời cả.
Chỉ cần có thể thu phục cả Duyễn Châu, đến lúc đó, cứ coi như chỉ còn Bạch Cốt Thần Giáo ở Duyễn Châu xưng hùng xưng bá thì cũng có gì đáng ngại?
Đại Càn Vương Triều vốn không phân Đạo hay Ma, chỉ cần Bạch Cốt Thần Giáo bằng lòng hợp tác, dù cho sau này hắn trở thành tân hoàng, hắn vẫn có thể chọn tiếp tục ủng hộ Bạch Cốt Thần Giáo.
Trên thực tế, điều này cũng chính là nền móng để hắn có thể hợp tác với Bạch Cốt phu nhân, thậm chí là với Bạch Nhạc.
Thứ Ngô Văn Uyên hắn muốn là thiên hạ, là Đại Càn vương triều, chứ không phải một vùng Thanh Châu hay Duyễn Châu.
Thư Khánh Dương lại nói:
- Ta cần điều tức một chút, ngày mai chúng ta lại tiếp tục xuất phát đi Bắc Đẩu Tinh Cung.
Ngô Văn Uyên xua tay, thản nhiên đáp lại:
- Không sao, Trần Kiếm Phong và Bạch Nhạc cũng không đi nhanh đến vậy đâu, cũng phải cho ông ta chút hy vọng chứ.
...
- Kẻ đến không có ý tốt nhỉ!
Tông chủ của Bắc Đẩu Tinh Cung nghe tin từ Duyễn Châu truyền về, chân mày không khỏi nhíu lại.
Đại Càn vương triều muốn khống chế Duyễn Châu, đây là kết quả sớm đã đoán được, cũng vì thế, ông ta mới đi gặp Bắc Đẩu Lão Tổ, nhanh chân mời Bạch Nhạc Bắc Đẩu Tinh Cung đến để đàm phán.
Nhưng ông ta thật sự không ngờ, phản ứng của Thư Khánh Dương lại nhanh đến vậy, Bạch Nhạc còn chưa kịp đến, hắn ta đã đột phá Tinh Hải luôn rồi. Thế này mà nếu Thư Khánh Dương không đến Bắc Đẩu Tinh Cung, đấy mới là chuyện đáng cười.
- Tông chủ yên tâm, Bắc Đẩu Tinh Diệu Đại Trận đã chuẩn bị xong, một khi có chuyện khác thường, ngay lập tức có thể phát động. Bản tông không phải Thất Tinh Tông, cứ cho là tên Thư Khánh Dương và Bạch Nhạc liên thủ với nhau thì cũng đừng nghĩ đến việc có thể đánh phá được đại trận. Nếu bọn chúng ôm dã tâm khác, thì cứ chiến với bọn chúng một trận là được.
Một trong số các vị trưởng lão nói với giọng khinh thường.
Bắc Đẩu Tinh Diệu Đại Trận chính là đại trận kết hợp giữa Bắc Đẩu Kiếm Trận và tinh tượng biến hóa tạo nên, cả công lẫn thủ. Trong tình huống có người chủ trì, thì có là cường giả Hóa Hư cũng chưa chắc có thể đánh phá được.
- Đi tới đâu tính đến đó đi, còn chưa đến phút cuối, có thể không cần trở mặt thì đừng trở mặt!!!
Tông chủ của Bắc Đẩu Tinh Cung chậm rãi nói:
- Hiện giờ ma đạo trỗi dậy, tất nhiên sẽ không được yên ổn, có thể giữ gìn được bao nhiêu sức lực thì cứ giữ.
- Đấy là lẽ đương nhiên rồi.
Vị trưởng lão đó gật đầu, nói tiếp:
- Hơn nữa ta thấy Bạch Nhạc cũng không phải loại Ma Tu bình thường, bản tông và hắn không có thù gì sâu đậm, hắn chưa chắc đã hợp tác với Thư Khánh Dương. Suy cho cùng, Thư Khánh Dương và Ngô Văn Uyên không đại diện được hết cả Đại Càn vương triều.
Tồng chủ Bắc Đẩu Tinh Cung nghe vậy thì bảo:
- Cẩn thận vẫn hơn, truyền lệnh cho Trần trưởng lão, lệnh ông ta lập tức trở về.
- Vâng.
Khác với trạng thái chạy chậm rì rì như trước, sau khi cảm nhận được Thư Khánh Dương độ kiếp, Trần Kiếm Phong và Bạch Nhạc bèn dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía Bắc Đẩu Tinh Cung.
Hai cường giả Tinh Cung Cảnh chạy hết sức, tốc độ có thể nói là nhanh vô cùng.
Giữa trưa ngày hôm sau, hai người đã tới dưới chân Bắc Đẩu Sơn.
Có Trần Kiếm Phong dẫn đường, việc đi vào Bắc Đẩu Tinh Cung đương nhiên không có trở ngại gì. Chỉ trong chốc lát, Bạch Nhạc đã đặt chân vào Bắc Đẩu Tinh Cung.
Trên thực tế, đây không phải lần đầu Bạch Nhạc tới đây. Chẳng qua so với lần trước thì lần này đãi ngộ của hắn lại tốt hơn nhiều. Vừa mới tới là đã được tông chủ của Bắc Đẩu Tinh Cung đích thân ra tiếp đón.