- Ngã phật từ bi! Nếu có tâm, dâng phật một nén nhang cũng được.
Từ Hàng đại sĩ mỉm cười, chắp tay trước ngực hoàn lễ nói.
- Từ Hàng đại sĩ, vậy giáo chủ Bạch Cốt Thần Giáo thì sao?
Bắc Đẩu lão tổ nghĩ đến Bạch Cốt phu nhân, không nhịn được hỏi lần nữa.
- A di đà phật!
Từ Hàng đại sĩ lắc đầu, nhẹ giọng hồi đáp:
- Bạch Cốt Tế Đàn đã thành, Bạch thí chủ cố ý che chở nàng, bần ni cũng không tiện mạnh mẽ nhúng tay... Chuyện này, vẫn nên để Bạch thí chủ đi giải quyết đi.
Nhắc tới Bạch Nhạc, Bắc Đẩu lão tổ cũng không khỏi đau đầu một hồi.
Trước đó Bạch Nhạc cứu Bạch Cốt phu nhân một lần, hắn đã cảm thấy có chuyện, Bạch Nhạc giải thích một chút, hắn mới nửa tin nửa ngờ, có lẽ nên xem kết quả cuối cùng.
Quả nhiên, trên đầu chữ sắc có cây đao mà!
Chỉ là, bây giờ Bạch Cốt phu nhân có vướng víu với Bạch Nhạc sâu như vậy, khả năng sẽ làm hắn càng có chút khó xử.
Quan trọng nhất là. ..
- Từ Hàng đại sĩ, Bạch Cốt phu nhân có thể thay thế Bạch Cốt Thần sao?
Ân oán giữa Bắc Đẩu Sơn và Bạch Cốt Thần Giáo đã vô pháp hóa giải, dưới tình huống này, nếu như Bạch Cốt phu nhân thật sự trở thành Bạch Cốt Thần mới, khả năng Bắc Đẩu Tinh Cung sẽ phiền toái lớn.
- Chỉ có thể nói là có hi vọng!
Từ Hàng đại sĩ lắc đầu, nhẹ giọng giải thích:
- Bạch Nhạc thôn phệ ba phần thần nguyên của Bạch Cốt Thần, hai phần tiêu tán, nàng cũng chỉ luyện hóa được nhiều nhất năm phần, tối đa chỉ có thể khiến cho nàng miễn cưỡng bước vào Hóa Hư! Muốn chân chánh luyện hóa Bán Thần Lĩnh Vực, còn quá sớm! Thế nhưng, có những thần nguyên này, nếu về sau nàng có thể tiến thêm một bước, sẽ có hy vọng trở thành Bạch Cốt Thần mới.
Về phương diện này, Từ Hàng đại sĩ càng rõ ràng hơn so với người khác.
Bắc Đẩu lão tổ nghe thế, lúc này mới yên tâm hơn.
Chuyến đi Bán Thần Lĩnh Vực lần này, hắn cũng có thu hoạch không nhỏ, chỉ cần bế quan một thời gian ngắn, rất có thể sẽ đột phá Hóa Hư, đến lúc đó, cho dù Bạch Cốt phu nhân tiến hơn một bước, hắn cũng có nắm chặt tự bảo vệ mình.
- Ngược lại là Bạch Nhạc... Không biết lần này sẽ đề thăng như nào.
Nghĩ đến Bạch Nhạc, ngay cả Từ Hàng đại sĩ cũng không khỏi có chút không nắm chắc được.
Thần nguyên là lực lượng mà cường giả tu hành thần đạo muốn luyện hóa nhất, nhưng đối với tu hành giả mà nói, lại chẳng có bao nhiêu tác dụng.
Dưới tình huống bình thường, tu hành giả căn bản không luyện hóa được.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác Bạch Nhạc lại không giống.
Thông Thiên Ma Công bá đạo, đủ để hắn luyện hóa tất cả lực lượng, những thần nguyên kia cũng là Bạch Nhạc dùng Thôn Thiên Quyết thôn phệ đi vào.
Kể từ đó, cỗ thần nguyên này sẽ phát sinh ra loại biến hóa gì trong cơ thể Bạch Nhạc, thật sự rất khó nói.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Thế nhưng bên trong Bán Thần Lĩnh Vực gần như không cảm giác được thời gian trôi qua, thần nguyên không ngừng tràn vào thân thể, tất cả thương thế đều đang chậm rãi khôi phục, thời điểm Bạch Nhạc từ trong ngủ mê tỉnh lại, thương thế trên người đã phục hồi.
Quan trọng nhất là, Bạch Nhạc có thể rõ ràng cảm nhận được trong đầu nhiều hơn một mảnh quang mang u lãnh, lộ ra một cỗ khí tức tử vong quen thuộc.
Hiển nhiên, đó là lực lượng cắn nuốt được từ trên người Bạch Cốt Thần, hơn nữa ngay cả Thông Thiên Ma Công, cũng không thể hoàn toàn luyện hóa cỗ lực lượng này, chỉ có thể ở lại trong đầu.
Bạch Nhạc hơi động ý niệm, là có thể cảm nhận được thần hồn mình giống như trải qua một lần truy luyện, cường đại hơn rất nhiều.
Lấy cường độ của Thông Thiên Ma Thể để cân nhắc, bây giờ tôi luyện hồn cảnh, cũng đã tiếp cận viên mãn.
Mặc dù nguy hiểm rất lớn, nhưng thu hoạch lúc này cũng xứng với loại nguy hiểm này.
Bạch Nhạc vô ý thức xoay người lại, ánh mắt nhất thời rơi vào trên người Bạch Cốt phu nhân ở trung tâm Bạch Cốt Tế Đàn.
Chỉ là cái liếc mắt này lại khiến thân thể Bạch Nhạc liền trở nên cứng đờ.
Trước đó huyết nhục Bạch Cốt phu nhân bóc ra, chỉ còn lại một bộ xương trắng, cho dù đến gần hơn nữa cũng không có gì lớn lắm.
Nhưng hôm nay Bạch Cốt phu nhân thôn phệ thần nguyên của Bạch Cốt Thần, trong lúc khôi phục thương thế cũng khôi phục lại huyết nhục chi khu.
Lúc này Bạch Nhạc vừa quay đầu liền nhìn thấy thân thể Bạch Cốt phu nhân.
Băng cơ ngọc cốt, la miệt sinh trần.
Những thứ này vốn chỉ tồn tại trong tưởng tượng, nhưng thời khắc này lại hiện lên rõ ràng trong đầu Bạch Nhạc, dường như chỉ có như vậy mới có thể hình dung vẻ đẹp kia.
- Ngươi tỉnh rồi?
Bạch Cốt phu nhân từ từ mở mắt, nhẹ giọng hỏi.
“...”
Câu nói này càng làm cho Bạch Nhạc có một loại cảm giác trợn mắt há hốc mồm.
Bạch Nhạc chỉ vào Bạch Cốt phu nhân, trong lúc nhất thời ngay cả lời cũng không nói ra được.
- Đẹp không?
Bạch Cốt phu nhân từ dưới đất đứng lên, không che giấu thân thể mềm mại của mình chút nào, giống như đang khoe một bộ quần áo mới, nhìn Bạch Nhạc hỏi.
“...”
Cố ý, tuyệt đối là cố ý!
Bạch Nhạc hít sâu một hơi, nhất thời quay đầu lại, mặc dù không nhìn cảnh tượng trước đó nữa, nhưng nó vẫn hiện lên ở trong đầu không xóa đi được.
Yêu tinh này!
- Ngươi thật sự muốn dùng bộ dạng này gặp ta sao?
Bạch Nhạc quay lưng lại, đau đầu hỏi.