Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1374 - Chương 1374: Đi Đông Hải (2)

Chương 1374: Đi Đông Hải (2) Chương 1374: Đi Đông Hải (2)

Giống như dự cảm lúc đầu của hắn ở Đạo Lăng Sơn, nếu để Bạch Nhạc còn sống rời đi, sau này tất thành họa lớn.

Đáng tiếc, hắn vẫn không thể giết chết Bạch Nhạc ngay từ đầu, bây giờ Bạch Nhạc đột phá, càng làm trong lòng hắn kiêng kỵ hơn.

Thế nhưng, so với bản thân Bạch Nhạc, Từ Hàng đại sĩ và Bạch Cốt Thần xuất hiện, mới càng làm cho hắn lo lắng.

Tự nhiên hắn biết Nam Hải Phổ Đà Sơn, mặc dù chưa thấy qua Từ Hàng đại sĩ xuất thủ, thế nhưng dựa vào cảm giác, hắn cũng có thể biết được thực lực đối phương mạnh hơn hắn.

Cường giả như vậy, sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện, hiện thân liền có nghĩa là, phật đạo đã lâu không hỏi thế sự sắp xuất thế lần nữa.

Về phần Bạch Cốt Thần, mặc dù nghe đồn đã bị Bạch Nhạc chém giết, nhưng Tà Thần trên đời này, cũng không phải chỉ có một Bạch Cốt Thần.

Bạch Cốt Thần rục rịch cũng liền có nghĩa là, sẽ có càng nhiều Tà Thần âm mưu phủ xuống.

Một khi những Tà Thần này thành công chính là bán thần, không dám nói Siêu Thoát, nhưng ít nhất thực lực sẽ mạnh hơn rất nhiều so với Hóa Hư bình thường.

Đối với Đạo Lăng Thiên Tông mà nói, những thứ này đều là uy hiếp tiềm ẩn.

Mấy nghìn năm hoành áp đương đại, tự nhiên không chỉ có nội tình, mà còn có tai hoạ ngầm.

Sau khi cái tai hoạ ngầm này tập trung bạo phát, không thể nghi ngờ đủ để dao động căn cơ Đạo Lăng Thiên Tông.

Thế nhưng chỗ phiền toái nhất lại là mặc dù biết rõ tất cả những chuyện này, nhưng hết lần này tới lần khác lại có một loại cảm giác thúc thủ vô sách, không có chút sức lực nào.

- Đại Càn Vương Triều... Diệp Huyền!

Ninh Giang yên lặng lặp lại những cái tên này một lần, trong mắt không khỏi hiện lên một đạo sát khí lạnh lùng.

... ... ......

- Từ Hàng đại sĩ cũng muốn đi Ung Châu?

Qua ba tuần rượu, Thư Khánh Dương lại bất ngờ nghe được Từ Hàng đại sĩ muốn đồng hành cùng bọn họ, chạy tới Ung Châu, nhất thời có chút khó khống chế được cảm xúc, kinh hô thành tiếng.

- A di đà phật!

Từ Hàng đại sĩ chắp tay trước ngực, nhẹ giọng đáp:

- Ngã phật từ bi, phổ độ chúng sinh! Bây giờ là lúc loạn thế, bần ni đã xuất sơn, tự nhiên cũng phải quan tâm! Huống chi, bần ni và Diệp Huyền đại sư cũng đã lâu không gặp, bất kể như thế nào, cũng phải đi gặp cố nhân một lần cuối.

Những lời này nói có lý có tình, cho dù là ai cũng không tìm ra nửa điểm để xoi mói.

Thế nhưng Thư Khánh Dương lại dự cảm được, chẳng qua những chuyện này chỉ là lấy cớ mà thôi, đối phương căn bản muốn mượn cơ hội này nhập thế, ở thiên hạ tương lai, tranh một chỗ cắm dùi cho phật đạo.

- Đại sư nói rất có lý.

Bạch Nhạc khẽ xoa cằm, lập tức mở miệng nói:

- Thế nhưng trước khi đến Ung Châu, ta còn muốn đi Đông Hải một chuyến.

Nhắc đến hành trình, Bạch Nhạc cũng không có gì giấu giếm nói thẳng:

- Mặc dù Bạch Cốt Thần đã chết, thế nhưng Bạch Cốt Thần Giáo vẫn chưa huỷ diệt! Ta giúp Bạch Cốt phu nhân giết chết Bạch Cốt Thần, trợ giúp nàng đột phá, nàng cũng cho ta Bạch Cốt Lệnh, để ta ước thúc giáo chúng Bạch Cốt Giáo.

Bạch Nhạc dừng một chút, tiếp tục nói:

- Chỉ là những giáo chúng này giết chóc quá nhiều, chỉ sợ chuyến đi này sẽ không quá dễ dàng! Từ Hàng đại sĩ phật pháp tinh thâm, không biết có hứng thú đi cùng ta một chuyến đến Đông Hải, độ hóa những giáo chúng này hay không?

- A di đà phật!

Từ Hàng đại sĩ nhẹ nhàng niệm một tiếng phật hiệu, lúc này đáp ứng nói:

- Bạch thí chủ còn có thể có phần tâm tư này, làm sao bần ni dám từ chối! Nếu thật sự có thể độ hóa những giáo chúng Bạch Cốt Giáo này, dạy bảo bọn hắn một lòng hướng thiện, chính là mạc đại công đức.

- Đa tạ đại sĩ!

Bạch Nhạc khẽ vuốt cằm hoàn lễ, coi như chuyện này đã được quyết định.

Thư Khánh Dương nhìn Bạch Nhạc, muốn nói cái gì đó nhưng dưới tình cảnh này, cuối cùng cũng không tiện nói cái gì, chỉ có thể hóa thành một tiếng thở dài.

Bàn bạc đến sự tình Đông Hải, sự tình khác cũng chỉ là râu ria không đáng kể.

Lấy thực lực và thủ đoạn của Thư Khánh Dương, tự nhiên đủ để ung dung bãi bình.

Bây giờ, có quyền khống chế tuyệt đối với hai châu là Thanh Châu, Duyện Châu, dùng cái này hồi triều, không thể nghi ngờ sẽ khiến phần thắng của Ngô Văn Uyên tăng nhiều.

Thế nhưng theo loại cường giả ẩn cư như Từ Hàng đại sĩ xuất hiện ở Ung Châu, chỉ sợ sẽ có động tác lớn.

Làm sao ở trong đại động tác sau đó, bảo trì thế chủ động, mới là chuyện quan trọng nhất.

Đối với chuyện này, Thư Khánh Dương cũng không có quá nhiều nắm chắc, như vậy biện pháp duy nhất chính là theo sát Bạch Nhạc.

Suốt đêm không nói chuyện!

Sáng sớm ngày thứ hai, Bạch Nhạc và Từ Hàng đại sĩ cùng đến Đông Hải.

Có vị giáo chủ như Bạch Cốt phu nhân tự mình chỉ điểm qua, muốn tìm được những giáo chúng Bạch Cốt Giáo này, tự nhiên không tính là khó khăn gì, vấn đề chỉ là nên dùng phương thức nào tới xử lý những người này mà thôi.

Bản thân Bạch Nhạc cảm thấy có chút vướng tay vướng chân, nên muốn nhìn vị cao thủ phật môn Từ Hàng đại sĩ này, sẽ có ý định gì.

- Thuộc hạ bái kiến giáo chủ!

Sau khi cầm Bạch Cốt Lệnh trong tay đến Đông Hải, Bạch Nhạc chỉ mới thả khí tức Bạch Cốt Lệnh ra ngoài, không lâu sau liền có trưởng lão Bạch Cốt Thần Giáo tìm tới.

Bình Luận (0)
Comment