Nếu như giao thủ một với một, bọn hắn cũng không sợ những người này của Đại Càn Vương Triều, thế nhưng cũng không chống được người ta nhiều người.
Bất kể là trận pháp những Ngự Lâm Quân này bày ra, hay là cung phụng hoàng gia, một khi liên thủ lại vây công, không thể nghi ngờ sẽ mang đến cho bọn hắn uy hiếp thật lớn.
Bạch Nhạc hơi nheo mắt lại, giờ khắc này cũng đã nghĩ thông suốt tất cả!
Đối phương đã sớm đoán được cao thủ tam đại Thiên Tông sẽ đến gây rối, nên tương kế tựu kế, mượn tay Từ Hàng đại sĩ, ngăn chặn cao thủ Hóa Hư của đối phương, sau đó sẽ lợi dụng cấm chế vương triều và những cung phụng hoàng gia này, uy hiếp ngược lại những thiên tài tam đại Thiên Tông!
Nếu như có thể khống chế những người này ở trên tay, không thể nghi ngờ sẽ có điều kiện xoay chuyển cùng đối phương, thậm chí là vốn liếng bàn chuyện!
Cung phụng hoàng gia, có tổng cộng mười ba người, từng người đều có thực lực Tinh Hải Cảnh!
Có thể bây giờ Đại Càn Vương Triều không có cường giả đứng đầu, thế nhưng qua nhiều năm như vậy, không thể nghi ngờ Đại Càn Vương Triều cũng ở trong tối tích súc rất nhiều cường giả bình thường, nếu nói đến số lượng cường giả Tinh Hải Cảnh, không thể nghi ngờ Đại Càn Vương Triều không ít hơn tam đại Thiên Tông.
Quan trọng nhất là, nơi đây vốn là vương thành Đại Càn Vương Triều.
- Thật can đảm!
Mã Minh Trạch vốn đang giao thủ cùng Từ Hàng đại sĩ, nhưng cái biến cố này cũng kinh động hắn, trong mắt càng nổi lên sát khí.
- Từ Hàng, ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể ngăn cản ta? Có tin ta hủy cái vương thành này hay không!
Mã Minh Trạch lạnh lùng uy hiếp nói.
Một vị cường giả Hóa Hư mạnh bao nhiêu?
Nói không khoa trương chút nào, cường giả Hóa Hư đã sớm thoát ly phạm trù con người! Nếu như buông tay phá hủy, hủy diệt một tòa thành, tuyệt đối không phải đe dọa.
Nếu thật sự chuyên tâm phá hư, sợ rằng Từ Hàng đại sĩ không ngăn cản nổi.
- A di đà phật!
Từ Hàng đại sĩ chắp tay trước ngực, nhẹ giọng mở miệng nói:
- Chúng sinh bình đẳng, thí chủ bởi vì tư dục, liền không tiếc nhấc lên giết chóc vô tận, hành vi như thế, có khác gì ma đạo? Đạo Lăng Thiên Tông định làm hỏng thanh danh nhân tài chính đạo thiên hạ sao!
Thanh danh!
Đối với Đạo Lăng Thiên Tông mà nói, rất nhiều lúc thanh danh là thứ lớn nhất bọn hắn ỷ vào, thế nhưng có một số tình huống, cũng sẽ biến thành liên lụy lớn nhất.
Nếu vị thái thượng trưởng lão Đạo Lăng Thiên Tông Mã Minh Trạch này, ở trước mắt bao người thực sự có can đảm trắng trợn giết chóc ở vương thành, khiến lượng lớn dân chúng vô tội thương vong, chỉ sợ danh dự mấy nghìn năm của Đạo Lăng Thiên Tông đều sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
Trong nháy mắt, Mã Minh Trạch cũng không khỏi hơi chậm lại.
- Thật lớn mật, ta ngược lại muốn nhìn một chút, vị hoàng đế kia của các ngươi, có phải cũng cứng rắn hay không!
Ý nghĩ chợt lóe lên, Mã Minh Trạch liền trực tiếp bắt lấy mấu chốt chuyện này!
Đúng là hắn không dám lạm sát bách tính, thậm chí những Ngự Lâm Quân này, hắn cũng không dám trắng trợn giết chóc.
Nhưng chuyện này không có nghĩa là hắn không có bất kỳ biện pháp nào chống lại đối phương.
Trong vương thành có hoàng cung tồn tại!
Chỉ cần trực tiếp đi vào hoàng cung, thậm chí bắt lại vị hoàng đế có can đảm khiêu khích kia, tự nhiên sẽ có thể kết thúc tất cả phiền phức.
Nghĩ đến liền có thể làm được!
Gần như là trong nháy mắt, Mã Minh Trạch bước ra một bước, trực tiếp xé rách hư không, giết về phía hoàng cung!
- Thái thượng trưởng lão, cẩn thận!
Đột nhiên sắc mặt Vân Mộng Chân biến đổi, gấp giọng mở miệng nói.
Mặc dù không có bất kỳ lý do gì, thế nhưng Vân Mộng Chân vẫn ý thức được, khả năng hoàng cung mới là bẫy rập lớn nhất.
Từ lúc vừa mới bắt đầu, cái này chính là một cái hiểm cảnh mà đối phương thiết kế tỉ mỉ, thực ra họ đã đã sớm đoán được phản ứng của tam đại Thiên Tông, nên thiết kế loại sát cục này!
Thiết kế tinh diệu như thế, không có đạo lý lưu lại kẽ hở lớn như vậy.
Như vậy, giải thích duy nhất chính là, cái hy vọng nhìn như phá cuộc này, thực tế lại là bẫy rập đối phương cố ý dẫn dụ ngươi nhảy xuống.
Chỉ tiếc, lời nói Vân Mộng Chân vẫn chậm một bước.
Hoặc là nói, Mã Minh Trạch căn bản không quan tâm sẽ có uy hiếp gì, cũng không quan tâm thái độ của Vân Mộng Chân.
Thân là cường giả Hóa Hư, hơn nữa còn là thái thượng trưởng lão đã bước vào Hóa Hư nhiều năm, Mã Minh Trạch thực sự quá tự phụ.
Trong mắt hắn, trừ vị Thông Thiên Ma Quân đã mất đi kia, thiên hạ không có người nào đáng để sợ hãi.
Dù ý thức được, đối phương cố ý thiết kế bẫy rập, hắn cũng tin tưởng có thể dựa vào thực lực cường đại của mình mạnh mẽ phá cuộc.
Tốc độ của cường giả Hóa Hư quá nhanh!
Bây giờ Mã Minh Trạch nén giận xuất thủ, càng đẩy tốc độ tới cực hạn, chỉ trong khoảnh khắc, Mã Minh Trạch đã trực tiếp xuất hiện ở trên bầu trời hoàng cung, một đạo kiếm khí khủng bố, chợt chém xuống một tòa cung điện lớn nhất trong hoàng cung.nnn
Nếu như một kiếm này trúng đích, toàn bộ đại điện sẽ bị san thành bình địa trong nháy mắt!