Rõ ràng là hai người yêu nhau, nhưng cho dù là mặt đối mặt, cũng không thể nói một chữ, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không thể đụng chạm, loại cảm giác này, cũng làm cho nội tâm Bạch Nhạc có một loại cảm giác đè nén khó diễn tả được!
Lực lượng!
Giờ khắc này, Bạch Nhạc lại cảm thụ rõ ràng được khát vọng của mình đối với lực lượng!
Giả sử mình cũng có thực lực như Thông Thiên Ma Quân, thì làm sao phải quan tâm người khác thấy thế nào, nghĩ như thế nào?
Đương nhiên, dưới cục diện hiện tại, Diệp Hiểu Nhân làm ầm ĩ như thế, cũng chỉ có thể coi là một điểm nhạc đệm nho nhỏ.
Chỉ trong chớp mắt, lực chú ý của tất cả mọi người, lại bị Từ Hàng đại sĩ và Mã Minh Trạch hấp dẫn lần nữa.
- Là ai cho ngươi tự tin đi ra Nam Hải?
Mã Minh Trạch cười lạnh một tiếng, khinh thường nói:
- Đừng nói là ngươi, cho dù phật của ngươi xuất hiện ở trước mặt, lão phu cũng có thể một kiếm trảm hắn!
Trong lúc nói chuyện, Mã Minh Trạch lật tay một cái, kiếm phong chợt tới tay, hóa thành một đạo kiếm khí, chém về phía Từ Hàng đại sĩ.
Một kiếm dứt khoát.
Nếu như nhìn từ bên ngoài, dường như nó cũng giống một kiếm lúc trước của đệ tử Tiên Du Kiếm Cung, không khác gì cả, thế nhưng uy lực bên trong ẩn chứa đã sớm cách biệt một trời một vực.
- Án Ma Ni Bái Mê Hồng!
Trong mắt Từ Hàng đại sĩ lộ ra vẻ ngưng trọng, chắp tay trước ngực, trong tích tắc phía sau liền xuất hiện quang ảnh một tôn kim sắc phật đà, phật quang phổ chiếu!
Lục Tự Chân Ngôn!
Lúc trước ở trong Bán Thần Lĩnh Vực, thời điểm đối mặt Bạch Cốt Thần, Từ Hàng đại sĩ đã dùng Lục Tự Chân Ngôn.
Bây giờ thi triển ra lần nữa, nhất thời hiện ra uy lực cực lớn.
Sáu chữ màu vàng, ngăn ở không trung, giống như một đạo võng vô hình, gắt gao ngăn trở kiếm khí của đối phương không thể tiến tới chút nào.
- Vù vù!
Gần như cùng lúc đó, cấm chế vương thành cũng bị phát động lần nữa, đồng thời oanh kích về phía Từ Hàng đại sĩ và Mã Minh Trạch.
Chỉ là, không có Diệp Huyền đại sư chủ trì trận pháp, cấm chế tự động phát động, nên uy lực thực sự có hạn, đối với loại cường giả cấp bậc này, rất khó đưa đến uy hiếp mang tính thực chất gì.
Quá mạnh mẽ!
Bạch Nhạc nhìn hai người giao thủ ở xa xa, cũng không khỏi gắt gao nhíu mày.
Mặc dù bây giờ hắn cũng đã bước vào Tinh Hải, thế nhưng chênh lệch với cường giả Hóa Hư, vẫn quá xa xôi.
Vùng không gian xung quanh hai người, đã trực tiếp bị tách rời, giống như tự tách ra ngoài.
Nếu không phải là như thế, chỉ dựa vào dư chấn hai người giao thủ, sợ là cũng đủ giết sạch những người xem náo nhiệt xung quanh.
Bất kể là thân phận Từ Hàng đại sĩ, hay là Mã Minh Trạch đều quyết định, bọn họ không có khả năng tùy ý lạm sát kẻ vô tội, cho dù có giao phong, cũng nhất định phải khống chế trong phạm vi nhất định.
Quá trình này, đừng nói là người khác, cho dù là Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân, cũng chỉ có thể đứng ngoài quan sát, căn bản không có cách nhúng tay vào bên trong.
Chỉ là so với người khác, lúc này Bạch Nhạc lại muốn càng nhiều hơn.
Dường như bây giờ chỉ là giao phong giữa Từ Hàng đại sĩ và vị thái thượng trưởng lão Đạo Lăng Thiên Tông Mã Minh Trạch này, nhưng... chuyện này cũng không có nghĩa là sự tình sẽ đơn giản như vậy.
Xây dựng Đại Từ Ân Tự cho Từ Hàng đại sĩ, thậm chí tuyên bố đối phương trở thành quốc sư Đại Càn Vương Triều, đều là quyết định của vị hoàng đế Đại Càn Vương Triều kia.
Nói cách khác, thời điểm hạ quyết định, khả năng đối phương cũng đã nghĩ đến kết quả này.
Như vậy... Ai dám nói, Đại Càn Vương Triều không có chuẩn bị?
Nếu chỉ tùy ý như thế, mặc cho Từ Hàng đại sĩ và Mã Minh Trạch phân thắng bại, vậy cũng không khỏi quá buồn cười đi.
Gần như cùng lúc trong đầu Bạch Nhạc lóe lên những ý niệm này, bên ngoài Đại Từ Ân Tự nhất thời vang lên một hồi tiếng bước chân chỉnh tề!
Chân mày Bạch Nhạc khẽ nhếch, lập tức phản ứng kịp.
Ngự Lâm Quân!
Một chi lực lượng nằm trong tay Định Viễn Hầu này, cũng không thể coi thường.
Chỉ là, Ngự Lâm Quân có mạnh đến đâu, thậm chí mượn trận pháp, cũng không có khả năng chống lại cường giả Hóa Hư.
Trừ phi. ..
Trong nháy mắt, nội tâm Bạch Nhạc hiện lên một cái ý niệm kinh người!
Giống như là để kiểm chứng suy nghĩ của Bạch Nhạc, một khắc sau, Định Viễn Hầu liền xuất hiện ở trước mặt mọi người, cùng đến với Định Viễn Hầu, còn có những cung phụng hoàng gia, trong đó cũng có vị Phương Nguyên từng giao thủ với Bạch Nhạc kia.
Chỉ là, bây giờ những người này không phải nhằm về phía Bạch Nhạc mà đến, mà là nhắm thẳng vào tam đại Thiên Tông!
- Bệ hạ có lệnh, Từ Hàng đại sĩ chính là quốc sư hoàng triều, bất kỳ người nào dám động thủ với Từ Hàng đại sĩ, chính là địch của hoàng triều! Nếu có người phản kháng... Giết không tha!
Đột nhiên cánh tay vung lên, trong tích tắc, Ngự Lâm Quân xung quanh phát ra một tiếng rống giận rung trời, sát khí nghiêm nghị.
Đoàn người ầm ầm tản ra!
Trước đó đoàn người còn xem náo nhiệt, trong nháy mắt liền biến mất như thủy triều, xung quanh trừ Bạch Nhạc ra, cũng chỉ còn lại người của tam đại Thiên Tông!
Giờ khắc này đệ tử Tiên Du Kiếm Cung, Thái Cực Đạo, cũng rất khẩn trương.