Nhưng lí do thoái thác này rơi vào trong tai Diệp Thất, lại là Bạch Nhạc chịu sự uy hiếp của Từ Hàng đại sĩ, không thể không phối hợp hắn, trong lòng càng đắc ý.
- Không có khả năng! Điều đó không có khả năng! Ta sẽ tiến cung đi hỏi Từ Hàng!
Thiết Tượng chợt xoay người, đột nhiên đi về phương hướng hoàng cung.
- Đợi một chút!
Chứng kiến phản ứng của Thiết Tượng, đột nhiên chân mày Bạch Nhạc nhảy lên, trầm giọng nói.
- Ngươi muốn ngăn ta?
Trong mắt Thiết Tượng lộ ra sát cơ, lạnh lùng hỏi ngược lại.
- Các ngươi cũng đều biết Thư Sinh đã tiến vào hoàng cung! Dưới tình huống này, cho dù chúng ta cùng vào hoàng cung, cũng chưa chắc có được một cái kết quả!
Bạch Nhạc lắc đầu, trầm giọng nói:
- Nếu như Diệp Huyền đại sư có thể chuyển nguy thành an, tự nhiên là tốt nhất! Nếu thật sự có bất trắc gì, chuyện chúng ta phải làm, chính là báo thù cho ngài ấy, chứ không phải mù quáng kích động như thế!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một tia nghiêm nghị, chậm rãi nói:
- Huống chi, lời nói của Từ Hàng đại sĩ có dễ tin như vậy không?
Câu nói này đồng thời khiến cho đám người Thiết Tượng và Diệp Thất hơi biến sắc.
Cũng may, Bạch Nhạc không có giội nước bẩn lên người Từ Hàng đại sĩ quá nhiều, mà chuyển hướng sang tam đại Thiên Tông.
- Bệ hạ đã bắt toàn bộ người tam đại Thiên Tông lại, thậm chí trong này còn bao gồm cả Đạo Lăng Thánh Nữ... Bây giờ, Vân Mộng Chân còn bị vây ở trong bí tàng không gian! Tất nhiên tam đại Thiên Tông đã nhận được tin tức, đoán chừng không bao lâu, sẽ có thể chạy tới vương thành!
Ánh mắt Bạch Nhạc hơi ngưng lại, tiếp tục nói:
- Giả sử Diệp Huyền đại sư thật sự gặp bất trắc, chúng ta cũng nên nghĩ biện pháp, trả thù tam đại Thiên Tông mới đúng!
Nghe Bạch Nhạc nói vậy, đám người Thiết Tượng cũng nhất thời tỉnh táo lại:
- Không sai, không chỉ là tam đại Thiên Tông, còn có Từ Hàng!
Trong mắt Thiết Tượng lộ ra một đạo sát khí lạnh lùng, lạnh lẽo nói:
- Bất kể là ai, chỉ cần bị ta tra ra chuyện này có quan hệ với hắn, ta sẽ không bỏ qua một ai cả!
- Không được, trước hết chúng ta phải cứu Thư Sinh ra!
Trong mắt Ngư Phu lộ ra vẻ lạnh lẽo, trầm giọng nói:
- Thư Sinh vào hoàng cung sớm nhất, tất nhiên đã gặp bệ hạ và Từ Hàng, người khác, chúng ta cũng tin không được, nhất định phải nhìn thấy Thư Sinh mới được!
Lời nói của Ngư Phu nhất thời được hai người khác đồng ý, ba người lập tức xoay người đi ra ngoài.
Lần này Bạch Nhạc cũng không ngăn được.
Trên thực tế, Bạch Nhạc cũng không muốn cản.
- Ta và các ngươi cùng đi!
Bạch Nhạc bước ra một bước, trầm giọng mở miệng nói.
Về phần Diệp Hiểu Nhân quỳ trên mặt đất, Bạch Nhạc ngay cả liếc mắt cũng không thèm liếc.
Mắt thấy đám người Bạch Nhạc đi ra ngoài, Diệp Thất nhất thời đứng lên, một đường đuổi theo ra phía ngoài.
Sự tình vẫn có chút thoát khỏi khống chế, hắn nhất định phải truyền tin tức đi.
Về phần Diệp Hiểu Nhân, tuy trong mắt lộ ra một tia oán hận, nhưng vẫn đứng dậy đuổi theo.
Bất kể như thế nào, hiện tại nàng cũng phải bám sát Bạch Nhạc.
Thẳng đến khi sự kiện này kết thúc... Rồi quay lại tính sổ!
... ... ... ...
- Bệ hạ, Bạch Nhạc và đám người Thiết Tượng đang trên đường tới.
Trước tiên, Diệp gia truyền tin tức về hoàng cung.
Hoàng đế hơi nhíu mày, có chút bất ngờ.
Việc Bạch Nhạc nói chuyện với đám người Thiết Tượng ở Diệp phủ, hắn đã sớm biết rõ tất cả.
Rất hiển nhiên, Bạch Nhạc cũng không có nói cho bọn họ biết chân tướng, thế nhưng nếu dùng Thư Sinh kiểm chứng, cũng là một chuyện phiền phức.
Quan trọng nhất là, bất kể như thế nào, hắn cũng không có khả năng từ chối gặp đám người Thiết Tượng.
Sau khi tỉnh táo lại, hắn liền biết rõ, Diệp Huyền chết, những người này đều có tác dụng rất lớn đối với Đại Càn Vương Triều, nếu có những người này phối hợp, đại trận vương thành cũng có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, có lợi cho hắn đối kháng tam đại Thiên Tông.
- Bệ hạ... Chúng ta không có khả năng một mực nhốt Thư Sinh được!
Định Viễn Hầu nhẹ giọng nói:
- Bệ hạ chỉ vì Diệp Huyền đại sư chết, thương tâm quá độ, có chút mất phương hướng mà thôi! Không phải đã phong thưởng cho bọn hắn rồi sao, huống chi... Thư Sinh cũng không chết!
Bị Định Viễn Hầu nói như vậy, hoàng đế nhất thời phản ứng kịp.
Không phải là diễn kịch sao?
Qua nhiều năm như vậy, hắn ở trước mặt Diệp Huyền đại sư còn diễn ít sao?
Hoàng đế suy nghĩ cẩn thận điểm này, nhất thời gật đầu:
- Mang Thư Sinh tới đây, còn nữa, mời cả quốc sư cùng tới luôn... Trẫm sẽ tự mình giải thích với bọn hắn.
Mời Từ Hàng đại sĩ tới, chính là để phòng ngừa vạn nhất!
Lấy thực lực của Từ Hàng đại sĩ, cho dù xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng đủ để khống chế cục diện.
Trong chốc lát, Từ Hàng đại sĩ liền chạy tới, ngay sau đó, đám người Bạch Nhạc và Thư Sinh cũng được dẫn tới.
Căn bản không chờ người khác nói chuyện, hoàng đế đã tự mình đứng dậy, hành lễ với Thư Sinh, vẻ mặt đau buồn:
- Thư Sinh... trẫm thật xin lỗi ngươi, thật xin lỗi Diệp Huyền đại sư!
Vị hoàng đế này vừa khóc, nhất thời khiến cho đám người Thiết Tượng có chút sững sờ, nửa ngày cũng không phản ứng lại.