Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1437 - Chương 1437: Lão Tổ Hắn Bị Hại Chết (2)

Chương 1437: Lão Tổ Hắn Bị Hại Chết (2) Chương 1437: Lão Tổ Hắn Bị Hại Chết (2)

- Không dám nhận, không dám nhận, Bạch công tử gọi ta là Diệp Thất là được.

Diệp Thất cười xua tay, mở miệng nói:

- Ta nghe nói, Tiểu Nhân với ngươi cãi nhau, tiểu cô nương không hiểu chuyện, nếu có gì làm không đúng, xin Bạch công tử tha thứ.

- Diệp thất gia nói đùa rồi, cùng lắm Bạch Nhạc chỉ là một tiểu nhân vật, nữ nhi Diệp gia... không đảm đương nổi.

Bạch Nhạc liếc nhìn Diệp Hiểu Nhân, vẻ mặt có chút lạnh lẽo, một câu nói trực tiếp đẩy trở về.

- Nha đầu chết tiệt kia, còn không quỳ xuống?

Nghe thấy Bạch Nhạc nói vậy, Diệp Thất sầm mặt lại, nhất thời nổi giận với Diệp Hiểu Nhân.

Viền mắt Diệp Hiểu Nhân đỏ lên, nhất thời quỳ xuống, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, nức nở nói:

- Công tử, Tiểu Nhân bị lòng đố kị công tâm, nên mới nhất thời hồ đồ, đắc tội công tử! Xin công tử tha thứ.

Khiến người ta thấy mà yêu!

Người đẹp như vậy, quỳ ở trên mặt đất, tự nhiên sẽ khiến cho người ta sinh ra một loại ý niệm không nhịn được muốn che chở.

Chỉ là, Bạch Nhạc vẫn không có chút ý tứ buông lỏng nào, lạnh lùng nói:

- Thân phận Diệp tiểu thư quý giá bực nào, Bạch Nhạc không nhận nổi.

- Công tử, nếu người không tha thứ cho Tiểu Nhân, Tiểu Nhân sẽ quỳ chết ở trước mặt người.

Viền mắt đỏ hồng, nước mắt như là hạt châu rơi cắt đứt quan hệ, Diệp Hiểu Nhân mở miệng nói lần nữa.

Nhìn bộ dạng này của Diệp Hiểu Nhân, trong lòng Bạch Nhạc chẳng những không có chút thương tiếc nào, thậm chí tràn đầy chán ghét.

Một nữ nhân có thể vì quyền lợi, mà tất cả thể diện đều có thể giẫm ở dưới chân, thì loại người này càng khiến cho Bạch Nhạc coi thường.

Không, có lẽ không chỉ Diệp Hiểu Nhân, mà Diệp gia như này, cũng khiến Bạch Nhạc tràn ngập chán ghét.

Bạch Nhạc hận không thể đá tất cả bọn họ ra ngoài, nhưng nghĩ đến kế hoạch của Diệp Huyền đại sư, lại không thể không kìm lửa giận xuống.

- Diệp thất gia, có chuyện gì, không ngại nói thẳng đi.

Sắc mặt Bạch Nhạc thoáng hòa hoãn vài phần, mặc dù không để Diệp Hiểu Nhân đứng lên, nhưng cũng không ương ngạnh như trước đây.

Thấy thái độ Bạch Nhạc biến hóa, Diệp Thất cũng không khỏi thở phào một cái, lập tức cười nói:

- Nha đầu chết tiệt kia không hiểu chuyện, công tử muốn trách phạt cũng là phải! Tục ngữ nói, nữ nhi gả ra ngoài, như bát nước đổ đi, trách phạt như thế nào, công tử tự quyết định là được.

Diệp Thất dừng một cái, tiếp tục nói:

- Về phần lần này ta tới... Là có một số việc, muốn thương lượng cùng công tử! Dù sao công tử cũng là người thừa kế lão tổ chỉ định, bây giờ lão tổ không có ở đây, tự nhiên nên...

- Ngươi nói cái gì?

Diệp Thất còn chưa nói hết lời, ánh mắt mấy người Thiết Tượng đã chợt đỏ hồng, lộ ra một luồng sát khí khủng bố, trực tiếp khóa chặt Diệp Thất, lớn tiếng quát lên.

Mặc dù bị quát lớn, nhưng trong lòng Diệp Thất lại thở phào một cái.

Phản ứng của đám người Thiết Tượng đủ để chứng minh, Bạch Nhạc vẫn chưa nói cho bọn hắn biết chân tướng, xem ra Bạch Nhạc vẫn không mất lý trí.

Chỉ cần còn lý trí, còn có cố kỵ, vậy thì tất cả đều có thể thương lượng.

Trong đầu Diệp Thất hiện lên vô số ý niệm, không thể nghi ngờ kỹ xảo của hắn cũng rất tốt, nói khóc là khóc, trong nháy mắt liền khóc như mưa, quả thực so với Diệp Hiểu Nhân quỳ trên mặt đất còn thảm hơn:

- Ba vị tiền bối vẫn chưa biết sao? Lão tổ... Bị hại chết rồi!

- Cái gì?

Trong nháy mắt, Diệp Thất liền cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh tới, cả người bị Thiết Tượng nhấc lên, đáng thương cho chút thực lực này của hắn, ngay cả nửa điểm cơ hội phản kháng cũng không có, đột nhiên bàn tay to lớn của Thiết Tượng nắm lấy cái cổ của hắn, khiến hắn nghẹn đỏ cả mặt, đừng nói đến nói chuyện, ngay cả hít thở cũng không được.

- Thiết Tượng!

Đột nhiên Ngư Phu ngẩng đầu vỗ Thiết Tượng một cái, trầm giọng nói.

Thiết Tượng bị vỗ như thế, lúc này mới ý thức được, phản ứng của mình hơi qua khích, như này Diệp Thất căn bản không nói ra được, đột nhiên hắn buông tay, ném Diệp Thất xuống đất, chỉ là sắc mặt vẫn cực kỳ dữ tợn:

- Ngươi nói bậy cái gì đó?

Diệp Thất bị Thiết Tượng bóp cổ như thế, càng khóc tới nước mắt nước mũi thành một hàng:

- Tiền bối minh giám, làm sao ta dám nói dối chuyện này! Đây là tin tức trong hoàng cung truyền ra, tất cả là do lão tạp chủng Đạo Lăng Thiên Tông xuất thủ với Đại Từ Ân Tự, ở bên trong bí tàng không gian, hại chết lão tổ!

- Chuyện đó không có khả năng!

Trên mặt đám người Thiết Tượng lộ ra vẻ điên cuồng, bọn họ đồng thời chuyển ánh mắt về phía Bạch Nhạc:

- Bạch Nhạc, hắn nói... Không phải thật đúng không?

Nhìn dáng vẻ dữ tợn của ba người Thiết Tượng, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi hơi tê rần.

Thật tâm mà nói, Bạch Nhạc thực sự không muốn lừa dối bọn hắn, không muốn nhìn thấy bọn hắn đau khổ như vậy.

Thế nhưng, tất cả vốn là kế hoạch của Diệp Huyền đại sư.

Bạch Nhạc thở dài một tiếng, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói:

- Ta không biết có phải Diệp Huyền đại sư bị ngộ hại hay không, dù sao thực lực của ta... Cũng không có cách nhúng tay đến loại chiến đấu cấp độ kia! Thế nhưng thái thượng trưởng lão Đạo Lăng Thiên Tông thực sự ra tay với Diệp Huyền đại sư... Chân tướng cụ thể chỉ có Từ Hàng đại sĩ mới rõ ràng nhất.

Bạch Nhạc nói rất mơ hồ, là bởi vì hắn không muốn lừa dối đám người Thiết Tượng.

Bình Luận (0)
Comment