Bây giờ bản thân hắn ở trên phương diện luyện khí, cũng đã là nhân vật cấp đại sư, cho dù không có Diệp Huyền đại sư, cũng sở hữu tác dụng hết sức quan trọng.
Bây giờ, ý tứ của bệ hạ chính là muốn lặng yên không một tiếng động, làm mờ nhạt đi lực ảnh hưởng của Diệp Huyền đại sư, chuyển hóa những thế lực vốn thuộc về Diệp Huyền đại sư, chân chính thành lực lượng thuộc về hoàng thất.
Đây cũng chính là một trong những giá trị của Bạch Nhạc.
Về phần rất có thể Diệp gia sẽ vì thế mà phải đánh đổi một số thứ, hắn cũng không thèm quan tâm.
Bây giờ Diệp gia không có tư cách bàn điều kiện.
Mặc dù thường ngày Diệp Hiểu Nhân có vẻ rất thông minh, nhưng từ biểu hiện hôm nay nhìn lên, lại chỉ là một nữ nhân ngu xuẩn!
Thế nhưng không sao!
Diệp gia luôn có người thông minh, không sợ bọn họ không làm ra nhượng bộ.
- Bạch công tử!
Trở lại Diệp phủ, không phải chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, lúc này liền có hạ nhân đón Bạch Nhạc vào.
Đến thời điểm này, liền có thể nhìn ra lực ảnh hưởng của Diệp Huyền, cho dù chỉ là những hạ nhân bình thường nhất, cũng có một loại trung thành khác thường đối với Diệp Huyền, bất kể bên ngoài có lời đồn gì, bọn hắn cũng vẫn giữ thái độ trung thành như cũ.
So sánh ra, những hạ nhân phủ Bạch Nhạc, chính là cách biệt một trời một vực.
Thư Sinh không có ở quý phủ, nên có vẻ hơi vắng vẻ.
Một mình Bạch Nhạc ngồi ở trong đại sảnh, trong tay cầm một chén trà nóng, hơi có chút thất thần.
Nhưng cũng chỉ một nén nhang thời gian, Thiết Tượng và hai người khác đã chạy tới Diệp phủ, trực tiếp bước vào phòng khách.
- Bạch Nhạc, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Mặc dù đều ở trong vương thành, nhưng sự tình xảy ra thực sự quá đột ngột, bọn hắn căn bản không kịp làm ra phản ứng, cục diện đã phát sinh biến hóa long trời lở đất.
Sau khi Thư Sinh tiến vào hoàng cung, liền không có tin tức.
Trước đó, trong hoàng cung càng truyền ra ý chỉ, phong bọn họ là Hầu Tước!
Một môn tứ hầu!
Trên thực tế bốn người bọn họ đều là môn hạ của Diệp Huyền, bây giờ đồng thời ban thưởng hầu tước, cho dù chậm hiểu nữa, cũng có thể hiểu, chắc chắn đã xảy ra đại sự.
Không ai để ý đến cái gọi là hầu tước này, thứ mà họ chân chính lo lắng là sự an toàn của Diệp Huyền đại sư.
Vì vậy sau khi nhận được tin tức Bạch Nhạc trở về, bọn hắn liền tới Diệp phủ, muốn hỏi cho ra nhẽ.
Bạch Nhạc hơi ngẩn ra, sau đó liền phản ứng kịp.
Chỉ sợ bọn họ vẫn không biết chuyện Diệp Huyền đại sư sở hữu thực lực kinh khủng, cho nên mới lo lắng cho sự an toàn của Diệp Huyền đại sư như vậy.
Kế hoạch lần này, Diệp Huyền đại sư cũng không nói cho bất cứ kẻ nào, cũng chính vì vậy, mới có thể giấu diếm được tất cả mọi người.
Nghĩ vậy, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi có chút thổn thức.
Bốn người Ngư Tiều Canh Độc này, gần như là người Diệp Huyền đại sư tín nhiệm nhất, nhưng ngay cả bọn hắn cũng không biết rõ chân tướng, có thể thấy được Diệp Huyền đại sư ẩn giấu bao sâu.
Vì ngày này, Diệp Huyền đã chuẩn bị rất lâu rồi.
Cũng chính bởi vậy, Bạch Nhạc mới càng xác định, mình không có khả năng thay đổi thái độ của Diệp Huyền đại sư.
Bạch Nhạc hít sâu một hơi, vừa muốn nói chuyện, lại có hạ nhân bước vào phòng khách, nhẹ giọng hồi bẩm:
- Bạch công tử, Thất gia Diệp gia dẫn Diệp tiểu thư tới cầu kiến!
Dưới tình huống bình thường, việc này sẽ phải hồi bẩm với Thư Sinh, nhưng hôm nay Thư Sinh không có ở đây, dĩ nhiên chỉ có thể tới báo Bạch Nhạc.
Dù sao Bạch Nhạc cũng có thể tự do qua lại, thậm chí có thể tính là nửa cái chủ nhân, đây là chuyện trước đây Diệp Huyền đại sư tự mình dặn dò, đương nhiên những hạ nhân này sẽ không có do dự gì.
Bạch Nhạc hơi ngẩn ra, rồi lập tức mở miệng nói:
- Để bọn họ vào đi.
Thời điểm này Diệp gia lại đến đây, ôm tâm tư gì, không cần nói hắn cũng có thể hiểu.
Hắn cũng không quan tâm phản ứng của Diệp gia, nhưng chuyện này cũng để cho hắn ý thức được, tầm quan trọng của kế hoạch lần này.
Diệp Huyền đại sư cũng không phải là không tin đám người Thư Sinh, mà là có càng ít người biết chuyện sẽ càng an toàn.
Hơn nữa, cũng chỉ có dưới tình huống hoàn toàn không biết tình hình, đám người Thư Sinh mới làm ra phản ứng tự nhiên nhất.
Dưới tình huống này, tự nhiên Bạch Nhạc từ bỏ việc nói ra chân tướng.
Trên thực tế, coi như hắn nguyện ý nói, dưới tình huống không gặp Diệp Huyền đại sư, chỉ sợ đám người Thiết Tượng căn bản sẽ không tin.
- Diệp gia lão thất? Bọn hắn tới làm gì?
Chân mày Thiết Tượng chợt vểnh lên, bất mãn mở miệng nói.
Bạch Nhạc mở miệng, nhưng cuối cùng vẫn có chút không biết nên nói như thế nào cho tốt.
Trong chốc lát, Diệp Thất liền dẫn Diệp Hiểu Nhân cùng tiến đến.
Lúc này Diệp Hiểu Nhân đã sớm không còn loại kiêu căng như trước đó nữa, dường như trong nháy mắt đã khôi phục lại bộ dạng khéo léo lúc ban đầu nhìn thấy Bạch Nhạc, nếu như không phải trên mặt vẫn sưng hồng như cũ, gần như không cách nào làm người ta tin tưởng, trước đó nàng ở Bạch phủ và hiện tại là cùng một người.
- Bạch công tử!
Diệp Thất hơi khom người, mặt đầy ý cười mở miệng nói.
- Diệp thất gia, có chuyện gì vậy?
Sắc mặt Bạch Nhạc có chút lạnh, nhàn nhạt hỏi.