Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1445 - Chương 1445: Hư Giả Thực Chi?

Chương 1445: Hư Giả Thực Chi? Chương 1445: Hư Giả Thực Chi?

Huống chi, nếu thật sự đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, đối phương còn có thể cá chết lưới rách, giết chết toàn bộ đệ tử tam đại Thiên Tông bị bắt, đó mới thực sự là chuyện cười lớn.

- Quốc sư, như này có phải quá cường ngạnh hay không?

Từ Hàng đại sĩ vừa trở về, hoàng đế liền dẫn đầu ra chào đón, có chút lo lắng hỏi.

- Binh pháp có nói, hư giả thực chi, thực giả hư chi. Bệ hạ, ta cho rằng quốc sư làm không sai, chúng ta càng cường ngạnh, bọn hắn càng không dám xằng bậy.

Định Viễn Hầu hơi ôm quyền, trầm giọng nói.

- A di đà phật!

Từ Hàng đại sĩ nhẹ nhàng niệm một tiếng phật hiệu, nhưng không trả lời.

Cùng lúc đó, bên ngoài vương thành, rốt cục người tam đại Thiên Tông cũng ngồi lại bàn bạc với nhau.

Mặc dù trước đó chưởng giáo chân nhân tam đại Thiên Tông đứng ra, nhưng cũng không có nghĩa là, lần này chỉ có ba vị chưởng giáo chân nhân tới đây, thật ra các tông đều mang theo không ít trưởng lão đồng hành.

- Phản ứng của Từ Hàng có chút kỳ quái, dường như đang cố ý dẫn dụ chúng ta động thủ.

Chưởng giáo Thái Cực Đạo hơi nhíu mày, mở miệng nói.

- Từ Hàng không đáng để lo, nhưng Diệp Huyền thì rất phiền phức... Xưa nay người này rất gian xảo, hơn nữa kết giao khắp thiên hạ, có nhiều liên hệ cùng Ma Đạo, sợ là hắn nhân cơ hội cấu kết Ma Đạo, dẫn chúng ta vào tròng.

Ninh Giang lắc đầu, trầm giọng đáp.

Đạo Lăng Thiên Tông và Đại Càn Vương Triều va chạm nhau quá nhiều, tự nhiên so với người khác hắn càng có thêm vài phần lý giải đối với Diệp Huyền.

Trước khi Thánh Nữ đời trước mất đi, đã từng căn dặn, không nên đơn giản trêu chọc Diệp Huyền.

Dường như Diệp Huyền càng đáng sợ hơn so với vẻ bề ngoài.

Trận chiến trước đó ở Đạo Lăng Sơn, cũng đã nói rõ điểm này.

- Nhất định phải tìm hiểu rõ ràng, đến tột cùng hắn muốn làm gì!

Chưởng giáo Tiên Du Kiếm Cung khẽ vuốt cằm, phụ họa nói:

- Chuyện tới mức này, cũng không giấu giếm được, các tông chúng ta, có ai không còn mấy đệ tử ở trong vương thành? Để bọn hắn tìm hiểu tin tức rõ ràng đi.

Thực ra giữa tam đại Thiên Tông và Đại Càn Vương Triều, ít nhiều đều có một ít liên hệ, chôn giấu một ít thám tử ở trong vương thành, cũng là chuyện đương nhiên.

Chỉ lấy Tiên Du Kiếm Cung mà nói, không phải trước đây vị hoàng tử Ngô Tuyết Tùng, kiêm nhiệm phủ chủ Thanh Châu kia, cũng là đệ tử Tiên Du Kiếm Cung sao.

- Đợi một chút!

Trong mắt chưởng giáo Thái Cực Đạo hiện lên một tia tinh mang, tiếp lời nói:

- Theo ta được biết, Bạch Nhạc đã ở trong vương thành... Ninh tông chủ, vì sao không thử liên lạc hắn một chút?

Sắc mặt Ninh Giang có chút khó coi, mãnh mẽ vẫy tay áo:

- Bổn tông và tên tiểu ma đầu kia thì có quan hệ gì?

Chưởng giáo Thái Cực Đạo thấy Ninh Giang phản ứng mãnh liệt như vậy, cũng không nhắc lại, nhưng trong mắt vẫn khó tránh khỏi lộ ra vài phần mỉa mai.

......

- Bạch Nhạc, ngươi nói thật với ta, đến tột cùng ngươi còn biết chuyện gì?

Trở lại Diệp phủ, Thư Sinh cố ý đẩy đám người Thiết Tượng ra, lúc này mới tìm được một cái cơ hội ở riêng với Bạch Nhạc, trầm giọng hỏi.

- Tiền bối nói vật là có ý gì?

Bạch Nhạc hơi ngẩn ra, nhẹ giọng hỏi ngược lại.

Thư Sinh nhìn chằm chằm vào mắt Bạch Nhạc, hạ thấp vài phần thanh âm, nói:

- Đám người Thiết Tượng không biết, thế nhưng ta mơ hồ biết được, bí tàng không gian vốn là chủ nhân, cho dù cường giả Hóa Hư ở trong bí tàng không gian, cũng không có khả năng giết chết chủ nhân.

So với ba người kia, hiển nhiên Thư Sinh càng biết nhiều hơn một chút.

Đây cũng là nguyên nhân trước đây, hắn ở trong hoàng cung, nhận ra được khả năng Diệp Huyền đại sư xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng trên thực tế, lại không quá lo lắng, thậm chí có lúc còn chống đối vị hoàng đế kia.

Đột nhiên mí mắt Bạch Nhạc nhảy lên, trong lòng không khỏi thầm than một tiếng, đều không đơn giản!

Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một chút, khẽ lắc đầu, nhẹ giọng nói:

- Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật! Nhìn không thấy, thì cũng không giả bộ.

Nghe thấy câu nói này của Bạch Nhạc, Thư Sinh nhất thời thở ra một hơi thật dài!

Mặc dù Bạch Nhạc không nói thẳng ra, nhưng cũng đã đủ để

Chỉ cần Diệp Huyền đại sư an toàn, sự tình khác đều không thành vấn đề.

- Bạch công tử, nhị gia Diệp gia cầu kiến!

Trong lúc nói chuyện, liền có hạ nhân tới báo tin.

- Là tới tìm tiền bối.

Bạch Nhạc nhếch miệng nở một nụ cười, nhẹ giọng nói.

Thư Sinh ở trong hoàng cung, mạnh mẽ cự tuyệt đề nghị cùng khống chế đại trận vương thành với Diệp gia, làm cho Diệp gia càng bất an, tự nhiên đứng ngồi cũng không yên.

- Vậy cũng chưa chắc!

Biết được Diệp Huyền đại sư không việc gì, hiển nhiên Thư Sinh thanh thản hơn rất nhiều, không nhịn được trêu ghẹo nói:

- Ta còn phải khống chế đại trận vương thành, những chuyện không liên quan này, ngươi tự xử lý là được.

“...”

Bạch Nhạc thoáng do dự một chút, lập tức cười lạnh nói:

- Lạnh nhạt phớt lờ hắn đi, không cần để ý.

...

Tam đại Thiên Tông và Từ Hàng đại sĩ đều cho nhau nửa ngày thời gian.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ vương thành cuồn cuộn sóng ngầm.

Người không rõ chân tướng, nghĩ hết biện pháp tìm hiểu tin tức, đệ tử các tông giấu ở trong vương thành, nghĩ hết biện pháp truyền tin tức trở về.

Bình Luận (0)
Comment