Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1452 - Chương 1452: Diệp Huyền Gặt Hái, Lật Tay Thành Mây

Chương 1452: Diệp Huyền Gặt Hái, Lật Tay Thành Mây Chương 1452: Diệp Huyền Gặt Hái, Lật Tay Thành Mây

Diệp Huyền đại sư chết?

Điều này sao có thể? !

- Ngươi dám gạt ta?

Chưởng giáo Thái Cực Đạo hung hăng đạp ra một cước, trực tiếp đạp gãy một chân vị hoàng đế này, lạnh lùng chất vấn.

- Trẫm không có! Không có! Là trẫm và Từ Hàng đại sĩ bày cuộc, cố ý bại lộ vị trí bí tàng không gian, dẫn Mã Minh Trạch tiến vào bên trong, sau khi liên thủ cùng Từ Hàng giết chết Diệp Huyền, lại giết chết Mã Minh Trạch!

Dưới thống khổ dằn vặt, cho dù là ai cũng nhìn ra được, vị hoàng đế bệ hạ này, không có nói láo.

Kết hợp với chuyện khi trước, dường như... Không phải là không có khả năng này!

Chỉ là đầu óc vị hoàng đế này bị ngập nước sao? Lại muốn bày cuộc giết chết Diệp Huyền đại sư, vị thần hộ mệnh của Đại Càn Vương Triều? !

Lần này không đợi đối phương đặt câu hỏi, hoàng đế đã giành trước giải thích.

- Là Diệp Huyền tự tìm chết! Hắn là thần, ta là quân! Nhưng hắn thì sao, đã sắp chết rồi, còn muốn nhúng tay vào thiên hạ của trẫm! Bạch Nhạc là ai? Cùng lắm chỉ là một tiểu tử nghèo mà thôi, cũng bởi vì được Diệp Huyền hắn nhìn trúng, là có thể một bước lên mây, tiếp quản vương triều của trẫm ư?

Trong mắt hoàng đế lộ ra vẻ oán độc, lớn tiếng quát ầm lên:

- Dựa vào cái gì? Đây là Đại Càn Vương Triều của trẫm, không phải của Diệp Huyền hắn!

“...”

Bạch Nhạc đứng từ xa nhìn vị hoàng đế Đại Càn Vương Triều này, đột nhiên trong mắt lộ ra một tia thương xót.

Đám hoàng tử Ngô Văn Uyên hao tổn tâm cơ muốn tranh vị trí này, nhưng đâu có biết, cho dù thật sự ngồi lên vị trí này, cũng vẫn vô lực như cũ!

Tuy Diệp Huyền đại sư xây dựng Đại Càn Vương Triều, nhưng cũng bao trùm ở trên hoàng quyền tối cao.

Thế nhưng... Đại Càn Vương Triều có thể thật sự không cần Diệp Huyền sao?

Thời điểm vị hoàng đế này, cho rằng có thể diệt trừ Diệp Huyền, mở ra một cái vương triều mới, nhưng kết quả thì sao?

Chính là cảnh tượng khắp nơi tàn tạ trước mắt!

Chính là cái bi ai... Ngay cả sinh mạng cũng khó bảo toàn.

Hắn đáng trách sao? Bạch Nhạc không biết, nhưng hắn thật sự rất đáng thương!

Vào giờ khắc này, dường như tất cả mọi thứ đều hóa thành một tiếng thở dài.

Một tiếng thở dài!

Dường như vào giờ khắc này, toàn bộ thiên địa đều chấn động theo.

Đó không phải Bạch Nhạc thở dài, mà là thanh âm từ bên trong bí tàng không gian truyền ra.

Ngay tại lúc đó, đại trận vương thành vốn đã tan vỡ, dĩ nhiên bắn ra kim quang chói mắt lần nữa, dường như trong nháy mắt, làm cho cả vương thành đều sáng lên.

Trong nháy mắt này, con ngươi tất cả mọi người cũng không khỏi đột nhiên co rụt lại.

- Đại trận vương thành? !

Ý nghĩ lóe lên trong đầu, tất cả mọi người liền nhận ra, không khỏi thất thanh nói.

Một khắc sau, tất cả mọi người liền chứng kiến, bầu trời hoàng cung xuất hiện một khe hở không gian.

Bí tàng không gian!

Trước đó hoàng đế đã nói qua, có bí tàng không gian tồn tại.

Hiển nhiên biến hóa lúc này đã chứng thực lời nói trước đó, thế nhưng... Cái bí tàng không gian này xuất hiện đột ngột như vậy, có chút quá khác thường.

Quan trọng nhất là, đại trận vương thành dĩ nhiên mở lại mà không hề có điềm báo trước.

- Diệp Huyền? ! ! !

Ninh Giang gắt gao nhìn chằm chằm cửa vào của cái khe hở không gian kia, trầm giọng nói.

- Bệ hạ, Đại Càn Vương Triều là của ai quan trọng như vậy sao?

Diệp Huyền đại sư thở dài một tiếng, thân ảnh lập tức bước ra từ trong vết nứt không gian, xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người.

- Diệp Huyền? ! Không có khả năng, làm sao ngươi có thể còn sống?

Hoàng đế vốn đã bị dằn vặt sắp tan vỡ, lúc này nhìn thấy Diệp Huyền dĩ nhiên còn sống xuất hiện ở trước mắt mình, lập tức trợn tròn hai mắt, gần như không thể tin được tất cả những gì mình chứng kiến.

Giờ khắc này hắn mới giống như gặp quỷ!

- Từ Hàng!

Ý niệm hơi động, vị hoàng đế này liền phản ứng kịp, trong mắt tràn đầy vẻ oán độc, gắt gao nhìn chằm chằm Từ Hàng đại sĩ giận dữ hét.

- A di đà phật!

Từ Hàng đại sư chắp tay trước ngực, niệm một tiếng phật hiệu, nhưng cũng không nói gì.

- Nên kết thúc rồi.

Diệp Huyền đại sư thở dài một tiếng, nhẹ giọng nói:

- Tam đại Thiên Tông cũng tốt, dư nghiệt Ma Đạo cũng tốt... Không bằng đều theo lão phu an nghỉ đi!

Nghe được lời nói của Diệp Huyền, tất cả mọi người đồng thời biến sắc.

- Diệp Huyền, ngươi cho rằng dựa vào một cái đại trận vương thành, là ngươi có thể đồng thời ứng phó mọi người chúng ta hay sao?

Trong mắt Ninh Giang lộ ra vẻ lạnh lẽo, lạnh lùng mở miệng nói:

- Ngươi cho rằng ngươi là Thông Thiên sao?

- Tự nhiên lão phu không phải là Thông Thiên!

Diệp Huyền đại sư lắc đầu, nhẹ giọng nói:

- Nhưng ngươi cũng không phải Đạo Lăng Thánh Nữ! Huống chi, các ngươi không nên bước vào vương thành, lại càng không nên bước vào trong hoàng cung này.

Trong lúc nói chuyện, bàn tay Diệp Huyền đại sư hơi lộ ra, hiện lên tư thế lật trời, bàn tay vừa lật, nhất thời lộ ra dáng vẻ kiêu ngạo ngập trời, dường như vào giờ khắc này toàn bộ vương thành đều hòa làm một thể với Diệp Huyền đại sư.

Lật tay thành mây, trở tay thành mưa!

Đây chính là miêu tả chính xác nhất đối với Diệp Huyền đại sĩ.

Giờ khắc này, cho dù là những cường giả Hóa Hư kia, cũng cảm thụ được một cỗ cảm giác nguy cơ mạnh mẽ.

Bình Luận (0)
Comment