Trong tích tắc, tóc gáy toàn thân lão tổ Diệp gia giống như nổ tung lên.
Loại cảm giác gần sát tử vong kia, khiến cho hắn lạnh cả người, giống như thời tiết tháng chạp, bị giội một thùng nước đá từ trên đầu xuống chân.
Lão tổ Diệp gia không dám có chút do dự, gần như trong nháy mắt, liền tế xuất Tinh Hải.
Chỉ là Bạch Nhạc giống như không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, Nghịch Ma Kiếm thuận thế mà xuống, trực tiếp chém vào Tinh Hải đối phương, như một đạo tử sắc lưu tinh huyễn lệ xẹt qua chân trời, xuyên qua Tinh Hải!
Kiếm khí thành biển ba nghìn trượng!
Mặc dù vẫn chỉ là Tinh Hải sơ kỳ, thế nhưng Bạch Nhạc đã sớm thành tựu Tinh Hải hoàn mỹ, thực lực cũng không kém cường giả Tinh Hải đỉnh phong bình thường, quan trọng hơn là, căn cơ Bạch Nhạc thực sự quá tốt, chất lượng Tinh Hải, so với cường giả Tinh Hải Cảnh mạnh hơn quá nhiều.
Huống chi, trên tay Bạch Nhạc còn có Nghịch Ma Kiếm!
Sau khi bước vào Tinh Hải Cảnh, uy lực chuôi kiếm để đời do Diệp Huyền đại sư tự tay chế tạo này, cũng triệt để thể hiện ra.
Kiếm phong sở chỉ, dễ như trở bàn tay, cắt vào Tinh Hải đối phương, như cắt đậu hủ.
Mặc dù thực lực lão tổ Diệp gia không yếu, nhưng tối đa cũng chỉ tương đương với trình độ Tinh Hà lão tổ, xưng bá một phương có thể đủ, nhưng nếu phóng mắt khắp thiên hạ, khả năng còn thiếu rất nhiều.
Những người như lão tổ Diệp gia này căn bản không biết, lúc đầu trong hoàng cung phát sinh cái gì, dĩ nhiên càng không rõ ý nghĩa, Diệp Huyền đại sư không tiếc hi sinh chính mình.
Thế không Hóa Hư!
Đây cũng là cơ hội Diệp Huyền đại sư muốn để lại cho Bạch Nhạc!
Đổi một câu khác dễ hiểu hơn là.
Thế không Hóa Hư, nhân gian vô địch!
Thật bất hạnh, bất kể vị tân hoàng Tam hoàng tử này, hay là lão tổ Diệp gia, hiển nhiên đều trở thành những vật hi sinh đầu tiên.
- Ùng ùng!
Kiếm khí màu tím hung hãn chém vào Tinh Hải, gần như trong chớp mắt, liền chém ra Tinh Hải, mang đến sức mạnh tuyệt đối!
Thậm chí người khác còn chưa kịp phản ứng, Bạch Nhạc đã chém một kiếm vào trên người lão tổ Diệp gia.
Trong nháy mắt, trên người lão tổ Diệp gia chợt xuất hiện một vết thương khủng bố, kéo dài từ cổ thẳng đến bắp đùi, tiên huyết phun ra ngoài, suýt nữa cả người bị chém thành hai nửa!
Hơn nữa, đó cũng không phải vì thực lực lão tổ Diệp gia cường hãn, ngăn trở được một kiếm này của Bạch Nhạc, mà là Bạch Nhạc cố ý hạ thủ lưu tình mà thôi.
- Quỳ xuống cho ta!
Trong mắt lộ ra một đạo sát khí lạnh lùng, kiếm phong chợt ép xuống, lão tổ Diệp gia không kìm lại được liền trực tiếp quỳ xuống.
Cái quỳ này giống như tất cả kiêu ngạo của Diệp gia cũng quỳ xuống.
Không tính Diệp Huyền đại sư, thì vị lão tổ Diệp gia này, chính là hạch tâm của Diệp gia, cũng là tín ngưỡng của tất cả mọi người Diệp gia, giống như bất kể gặp phải khó khăn gì, chỉ cần có vị lão tổ này, Diệp gia như có định hải thần châm.
Nhưng hôm nay, ở trong đại điện này, ngay trước mặt mọi người, vị lão tổ Diệp gia này lại bị buộc quỳ xuống bằng tư thế khuất nhục nhất, loại cảm giác sỉ nhục kia, đủ để cho tất cả mọi người Diệp gia điên cuồng!
Thế nhưng... Cho dù thống khổ như thế nào đi nữa, bọn hắn có thể làm được gì?
Ngay cả vị lão tổ Diệp gia này đối mặt Bạch Nhạc, cũng gần như không có lực chống đỡ, thì đám người như bọn hắn có thể làm gì?
Bạch Nhạc hơi nghiêng người, mặc dù lấy kiếm phong ép lão tổ Diệp gia quỳ xuống, nhưng hắn vẫn hơi né ra, ý bảo không nhận cái quỳ này.
Không phải là hắn quan tâm phản ứng của Diệp gia, mà là bởi vì thân phận của đối phương.
Bất kể như thế nào, đối phương cũng là hậu nhân của Diệp Huyền đại sư, cho dù bất hiếu như thế nào, cuối cùng vẫn không thể xóa bỏ huyết thống.
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một tia đạm mạc, nhìn lão tổ Diệp gia chậm rãi mở miệng nói:
- Ta không giết ngươi, là bởi vì hôm nay là ngày hạ táng Diệp Huyền đại sư! Thân là hậu nhân Diệp Huyền đại sư, các ngươi đã nhiều ngày, không thủ linh cho đại sư, trong đầu toàn là ý niệm truy danh trục lợi, thực làm người ta khinh thường.
- Đã như vậy, liền dùng quãng đời còn lại của ngươi thủ linh cho Diệp Huyền đại sư đi!
Trong lúc nói chuyện, kiếm phong Bạch Nhạc vẩy một cái, kiếm khí chợt vào cơ thể, trực tiếp cắn nát Tinh Hải lão tổ Diệp gia!
Trong tích tắc Tinh Hải sụp đổ, lão tổ Diệp gia giống như già đi hơn mười tuổi, tất cả tóc đều hóa thành xám trắng, ánh mắt cũng mất đi thần thái.
Từ cường giả Tinh Hải đỉnh phong, biến thành một phế nhân mất hết tu vi, đối với hắn mà nói đả kích dạng này, cũng cực kỳ trí mạng.
- Lão tổ!
Trong nháy mắt, Diệp nhị gia, Diệp Thất cũng đỏ hồng con mắt, cùng quỳ gối trước mặt lão tổ Diệp gia.
Bầu không khí này, khiến cho người ta cảm thấy một hồi tim đập nhanh khó diễn tả được.
Nhưng Bạch Nhạc đối với chuyện này vẫn không có bất kỳ bày tỏ gì.
Giờ khắc này, trên người Bạch Nhạc nhiều hơn một loại lãnh khốc trước đó chưa từng thấy qua.
Rất hiển nhiên, Diệp Huyền đại sư chết, tạo thành một loại ảnh hưởng cực lớn đối với Bạch Nhạc, giống như Bạch Nhạc tính cách ôn hòa ngày xưa, càng ngày càng rời tất cả mọi người.