Thực lực song phương vốn chênh lệch không lớn, hơn nữa, người Mang Sơn bên này, càng quen thuộc đối với hắc chiểu trạch muốn, nên đương nhiên ra tay sẽ không có bất kỳ do dự nào, chỉ trong chớp mắt, đã có hơn mười người dẫn đầu từ Đãng Mang Nhai nhảy xuống, giết thẳng đến những người Hắc Ám Thiên này.
Tự nhiên chém giết ở cảnh giới này, không hấp dẫn được Bạch Nhạc chú ý, từ đầu đến cuối ánh mắt của Bạch Nhạc vẫn luôn ở trên người bốn tên Tinh Cung Cảnh dẫn đầu của đối phương.
Đối phương mặc một thân hắc bào, có vẻ cực kỳ âm trầm, ngay cả khuôn mặt cũng bị che lại, không nhìn rõ mặt.
Thế nhưng xuất thủ lại cực kỳ tàn nhẫn, người chết ở trên tay bọn họ, ngay cả toàn thây cũng khó lưu lại, rất nhanh thi thể sẽ thối rữa, thậm chí sẽ trực tiếp hóa thành một bãi thịt vụn, khiến cho người ta buồn nôn!
Khác với người Mang Sơn bên này, hiển nhiên đối phương xông vào hắc chiểu trạch, cũng không phải là vì giết người mà là vì hái Tử Linh Cô!
Chỉ cần đắc thủ, sẽ lập tức trốn ra phía ngoài, toàn bộ quá trình, có thể không động thủ, liền tận lực không động thủ.
Rất hiển nhiên, phần thưởng bên Hắc Ám Thiên, là có thể mang về bao nhiêu Tử Linh Cô, chứ không phải là có thể giết chết bao nhiêu người.
Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Bạch Nhạc càng xác định phán đoán của mình.
Đám người Hắc Ám Thiên này, chắc chắn có quan hệ với vị Tử Linh Ma Quân trước đó, sợ rằng cướp đoạt Tử Linh Cô, chính là vì luyện chế âm binh, thậm chí là Ma Thi đủ để lay động Hóa Hư.
Chỉ bằng điểm này, Bạch Nhạc liền sinh ra cực độ chán ghét đối với người Hắc Ám Thiên.
Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một chút, đạp chân xuống, lăng không bay lên, cũng nhảy vào trong hắc chiểu trạch.
- Nghiêm gia!
Động tác của Bạch Nhạc nhất thời hù dọa cho Bách Sự Thông nhảy dựng lên.
Bách Sự Thông vốn đang một mực xem náo nhiệt, hơn nữa, cũng không có coi một màn này ra gì, nhưng không nghĩ tới, Bạch Nhạc lại chủ động xuất thủ.
Đùa gì thế!
Hôm nay Bạch Nhạc có thực lực gì?
Đó là cường giả Tinh Hải Cảnh, hơn nữa, nghe nói là tồn tại đủ để chém giết cường giả Tinh Hải đỉnh phong.
Thực lực như vậy, cùng những Tinh Cung Cảnh, thậm chí Linh Phủ Cảnh này xem náo nhiệt gì, đây không phải là nhức trứng sao?
Giờ khắc này, Bách Sự Thông thực sự hoài nghi mình có phải nhận lầm người hay không, đối phương căn bản là giả mạo Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc cũng không biết những ý tưởng điên khùng này trong lòng Bách Sự Thông, trên thực tế, hắn cũng không quan tâm.
Từ Đãng Mang Nhai nhảy xuống, Bạch Nhạc liền bay thẳng đến chỗ một vị cường giả Tinh Cung Cảnh.
Lấy cảnh giới bây giờ của Bạch Nhạc, muốn ẩn giấu thực lực thực sự quá đơn giản, hắn khống chế lực lượng ở trình độ Tinh Cung Cảnh bình thường, trực tiếp đập ra một quyền.
Mặc dù đã khống chế lực lượng, hơn nữa không dùng kiếm, chỉ lấy quyền cước công kích, nhưng vừa động thủ, Bạch Nhạc đã mang đến áp lực, cực kì khủng bố.
Người chưa đến, đối phương cũng đã ngửi được áp lực tử vong.
Đột nhiên tên kia ngẩng đầu, bàn tay hơi lật, một cây hắc sắc trường mâu chợt đâm về phía Bạch Nhạc.
Ánh mắt Bạch Nhạc không nháy một cái, trong tích tắc, thay đổi quyền thành chưởng đập tới cái hắc sắc trường mâu kia.
Tốc độ nhanh đến mức khó mà tin nổi, trong lúc trở tay, bàn tay Bạch Nhạc liền trực tiếp vỗ lên phía trên hắc sắc trường mâu của đối phương, chỉ là trong nháy mắt va chạm vào cái trường mâu màu đen kia, Bạch Nhạc liền cảm thụ được một cỗ tử khí nồng nặc theo hắc sắc trường mâu, xâm nhập trong cơ thể mình.
Mặc dù chút ấy tử khí, đối với Bạch Nhạc căn bản không có khả năng tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì, nhưng dưới tình huống che giấu tung tích và thực lực, Bạch Nhạc lại không khả năng biểu hiện quá mức kinh khủng, trong nháy mắt cảm thụ được, hắn liền giống như Tinh Cung Cảnh bình thường, bàn tay đột nhiên co rụt lại, trực tiếp tách ra.
Chỉ là cùng lúc đó, Bạch Nhạc đạp ra một cước, người chưa rơi xuống đất, đã trực tiếp đạp đến trên người đối phương.
Oanh!
Lực đạo Bạch Nhạc mạnh mẽ bực nào, cho dù đã khống chế thực lực, chỉ bằng lực lượng Thông Thiên Ma Thể, thì một cước này cũng khiến cho đối phương căn bản chịu không được!
Trong tích tắc, cường giả Tinh Cung Cảnh Hắc Ám Thiên kia liền hung hăng ngã vào trong ao đầm.
Lúc rơi xuống đất, trên người đối phương liền chợt bốc lên một mảnh hắc vụ, bao phủ hắn đi vào.
Mí mắt Bạch Nhạc hơi giật giật, cũng không có đuổi vào, chỉ thuận thế nắm lấy Tử Linh Cô đối phương vừa định thu thập.
Vừa chạm vào tay, Bạch Nhạc liền đơn giản đoán được, đây chính là Tử Linh Cô trong điển tịch Đại Càn Vương Triều ghi chép.
- Giết!
Trong miệng phát ra một tiếng kêu nặng nề, trong nháy mắt, ba tên cao thủ Tinh Cung Cảnh Hắc Ám Thiên khác, đồng thời giết về phía Bạch Nhạc.
Biến cố này, nhất thời khiến cho chân mày Bạch Nhạc đột nhiên nhảy lên.
Một cái Tử Linh Cô mà thôi, đối phương có cần phải điên cuồng như vậy không.
Ánh mắt Bạch Nhạc rơi trên người cao thủ Tinh Cung Cảnh trốn trong hắc vụ, trong mắt lộ ra một nụ cười nhạt, không lùi mà tiến tới, trực tiếp xông vào trong hắc vụ.
Ba cao thủ Tinh Cung Cảnh khác gần như cùng lúc nhận ra được động tác của Bạch Nhạc, chợt gia tốc cùng giết về phía Bạch Nhạc.
- Quả nhiên!