Thời điểm này, Chung Ly không dám tranh luận với trung niên, đơn giản tóm tắt sự tình ra.
Đột nhiên mí mắt trung niên hơi nhảy, giờ khắc này, rốt cục hắn cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, lạnh giọng mở miệng nói:
- Rốt cuộc các hạ là ai?
- Có lẽ là ta nên hỏi các ngươi trước tiên!
Bạch Nhạc lười biếng nhìn quanh một cái, hồn nhiên không có nửa điểm giác ngộ mình bị bắt làm tù binh, tỏ vẻ chán ghét nói:
- Loại mùi vị hư thối này thật khiến người ta buồn nôn!
“...”
- Vù vù!
Trong tích tắc, trung niên kia lật bàn tay một cái, một thanh trường kiếm màu đen chợt tới tay, lạnh lùng chỉ vào Bạch Nhạc:
- Nếu như các hạ còn không chịu nói thật, cũng đừng trách ta không khách khí.
Mặc dù nhìn từ bề ngoài, bây giờ Bạch Nhạc chỉ vẻn vẹn là Tinh Cung Cảnh, tuy nhiên lại luôn cho hắn một loại cảm giác nhìn không thấu.
Hơn nữa, chỉ bằng biểu hiện bây giờ của Bạch Nhạc, hắn cũng không tin tưởng Bạch Nhạc chỉ là Tinh Cung Cảnh.
Đó là một loại trực giác gần như bản năng!
- Chung thúc, ngươi làm cái gì vậy?
Chung Ly có chút ngạc nhiên nhìn trung niên, dường như khó có thể tin, ngay cả Tử Hồn Kiếm trung niên cũng lấy ra, đây là coi đối phương thành đại địch!
Cùng lắm chỉ là một Tinh Cung Cảnh mà thôi, có cần làm quá như vậy không?
- Ngu xuẩn!
Giờ khắc này, quả thực trung niên hận không thể một cái bóp chết Chung Ly mới tốt, không ngờ đến giờ tên ngu xuẩn này, vẫn không biết gặp phải phiền phức lớn như nào.
Đột nhiên mí mắt hơi nhảy, trong lòng Chung Ly cũng không khỏi có chút sợ hãi đứng lên.
Những năm gần đây, đây là lần đầu tiên đối phương mắng hắn như vậy, cho dù trước đó hắn gây ra đại họa, đối phương cũng chỉ nhẹ nhàng trách cứ vài câu là thôi, thậm chí hắn còn cho rằng mình có thể ép đối phương một chút.
Nhưng một khắc này, làm đối phương chân chính tức giận, hắn mới rõ ràng ý thức được, thực lực song phương có bao nhiêu chênh lệch.
Quan trọng hơn là... Sợ rằng lần này gặp phải phiền phức khó mà thu dọn.
- Đúng là có chút ngu xuẩn, thế nhưng, không phải ngươi cũng đang lợi dụng sự ngu xuẩn của hắn sao?
Bạch Nhạc ung dung cười, khinh miệt mở miệng nói:
- Tử khí trên người hắn nồng nặc như vậy, không bao lâu nữa cũng sẽ hóa thành Ma Thi? Bốn cỗ Ma Thi Tinh Cung Cảnh, đủ để tiến hóa ra Ma Thi Tinh Hải Cảnh?
- Ngươi nói cái gì?
Trung niên không có phản ứng gì, giờ khắc này sắc mặt Chung Ly lại đột nhiên thay đổi, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi khó có thể tin.
Mặc dù đối phương chỉ là một ngoại nhân, thế nhưng không biết vì sao, hắn có thể cảm giác được, bây giờ lời nói của đối phương mới là thật.
Không ngờ vị Chung thúc này lại coi hắn làm Ma Thi.
- Nói bậy, đến tột cùng ngươi là ai?
Trung niên kia nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, lớn tiếng quát mắng.
- Nói một chút đi, đến tột cùng các ngươi là ai, có quan hệ gì với vị Tử Linh Ma Quân kia?
Bạch Nhạc không trả lời mà nhẹ nhàng hỏi ngược lại.
- Giết!
Thấy Bạch Nhạc càng ngày nói ra càng nhiều bí mật, rốt cục trung niên kia cũng không kềm chế được, bước ra một bước, một cỗ tử khí nồng nặc lộ ra, chém về phía Bạch Nhạc.
Trong mắt Bạch Nhạc không có chút sợ hãi nào, một bộ không để ý, đối mặt với công kích của đối phương, chỉ vẻn vẹn đưa ra một ngón tay!
Nhẹ nhàng điểm ra một chỉ, liền có một cỗ kiếm khí khủng bố phá không mà ra, tinh chuẩn điểm vào trên mũi kiếm của đối phương.
- Oanh!
Trong tích tắc giao phong, trung niên kia nhất thời cảm thụ được một cỗ cảm giác áp bách hít thở không thông.
Chỉ dùng ngón tay thay kiếm, đã có thể bắn ra kiếm khí kinh khủng như vậy, thậm chí mơ hồ áp chế hắn, phần thực lực này, cũng không khỏi quá kinh khủng đi?
- Kiếm khí hỗn tạp bất thuần, vẫn còn mưu toan dung nhập tử khí vào trong kiếm ý, đúng là học đòi một cách vụng về!
Trong mắt lộ ra một tia khinh thường, Bạch Nhạc hời hợt nói.
Mặc dù đối phương cũng là cường giả Tinh Hải Cảnh, nhưng hiển nhiên thực lực cũng không mạnh, đối với Bạch Nhạc mà nói, căn bản không có bất cứ uy hiếp gì.
- Chết đi cho ta!
Hai mắt trung niên đỏ hồng, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng cũng càng điên cuồng đứng lên.
Hắn không có đường lui, nhất định phải liều mạng giết chết đối phương.
Trong tích tắc, Tinh Hải chợt tế xuất, tràn ngập trên không sơn cốc, như một mảnh mây đen không ngừng bốc lên.
- Ngay cả nghìn trượng Tinh Hải cũng chưa tới sao?
Nhìn Tinh Hải đối phương, Bạch Nhạc lắc đầu lần nữa, luận cảnh giới, đối phương coi như là Tinh Hải trung kỳ, nhưng Tinh Hải lại chưa tới nghìn trượng, dạng thiên phú này, súc tích này, ở trong cường giả Tinh Hải Cảnh, chỉ sợ cũng chỉ là được coi là đệm chân.
Đối mặt với loại đối thủ này, Bạch Nhạc ngay cả tế xuất Tinh Hải cũng không có, hắn bước ra một bước, tùy ý lấy ra một thanh kiếm từ trong không gian giới chỉ, cầm trong tay, chém về phía Tinh Hải đối phương.
Kiếm khí thành biển!
Chỉ dựa vào kiếm trong tay, Bạch Nhạc đã có thể đơn giản khiến kiếm khí thành biển, hóa thành một đạo kiếm quang khủng bố, chém về phía đối phương.
Thời điểm Bạch Nhạc vừa mới bước vào Tinh Hải Cảnh, đã ngưng tụ thành Tinh Hải ba nghìn trượng.