Thanh Vân Kỵ đang tuần thú quanh Bạch phủ nháy mắt đã phản ứng kịp, nhanh chóng chạy vào Bạch phủ, trong phủ có thể nghe được tiếng bước chân cấp tốc.
Vong Ưu lão nhân đương nhiên không biết, sở dĩ lão bại lộ nhanh như vậy là bởi vì lúc trước lão nhìn thấy Bạch Nhạc là dáng vẻ của Yến Bắc Thần, không phải dáng vẻ vốn có của hắn.
Mặc dù Bạch Thanh Nhã đã nhìn thấy dáng vẻ Yến Bắc Thần của Bạch Nhạc, thế nhưng vô duyên vô cớ Bạch Nhạc không thể tự nhiên về nhà, còn dùng khuôn mặt của Yến Bắc Thần tới gặp nàng.
Nhưng mà đối với Vong Ưu lão nhân, ác mộng tới đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Mặc dù không biết xảy ra vấn đề ở chỗ nào, nhưng khi nhìn thấy phản ứng của Bạch Thanh Nhã, Vong Ưu lão nhân liền hiểu nhất định mình đã bị đối phương nhìn thấu.
Trong tích tắc, Vong Ưu lão nhân chợt xòe bàn tay ra nắm về phía Bạch Thanh Nhã.
Mặc dù bị nhìn thấu thân phận sẽ thiếu chút vui vẻ, nhưng vậy thì sao?
Bạch Thanh Nhã cũng chỉ là một nữ nhân bình thường mà thôi, có thể tạo ra sóng to gió lớn gì?
Thậm chí cả Thanh Vân Kỵ chạy tới đây, hay cao thủ phủ Thanh Châu tới cứu viện, lão đều không để ý. Thực lực Tinh Hải đỉnh làm lão có đủ tư cách duy trì sự kiêu ngạo này.
Nhưng mà ngay khi lão xuất thủ, ác mộng lớn hơn chợt giáng xuống.
Dường như trong nháy mắt, tiểu tử vốn ghé vào bên giường, chỉ lớn chừng bàn tay nhìn qua khá hiền lành kia chợt bạo phát, làm nổ tung căn phòng, nhe cái răng dữ tợn ra.
- Ngaoooooo
Một tiếng rồng gầm vang lên, Tiểu Bạch Long hiện nguyên hình.
- Bạch Long!
Con ngươi đột nhiên rụt lại, trong nháy mắt, Vong Ưu lão nhân nhận thấy tình hình không ổn.
Ngày đó ban đêm Bạch Nhạc liên thủ với Tiểu Bạch Long để đấu làm lão ấn tượng sâu sắc, riêng Tiểu Bạch Long đối với lão chính là khắc tinh trời sinh. Nếu như không phải thời gian Tiểu Bạch Long hóa thành chân long còn quá ngắn, vẫn chưa đạt đỉnh, lão căn bản không có cả cơ hội chạy trốn.
Quan trọng hơn là Tiểu Bạch Long xuất hiện cũng có nghĩa là Bạch Nhạc tất đang ở gần đây.
Mặc dù lần này lão tới để trả thù Bạch Nhạc, nhưng tiền đề là Bạch Nhạc phải không có mặt ở đây. Giả sử lần nữa đối mặt với Bạch Nhạc, lão không có chút suy nghĩ đấu pháp nào trong đầu.
Trên thực tế không chỉ Vong Ưu lão nhân, lúc này Bạch Thanh Nhã cũng há hốc mồm.
Đã một thời gian dài như vậy rồi, nàng vẫn cho rằng Tiểu Bạch Long chỉ là một tiểu tử sủng vật, nhưng mà ai ngờ tiểu tử ôn hòa trước đó lại là một con bạch long có thực lực kinh khủng như vậy.
Trước đó nàng cũng không hiểu vì sao Tiểu Bạch Long lại đột nhiên tự mình trở về, không thấy Bạch Nhạc đâu.
Bây giờ thấy cảnh này nàng mới biết, tiểu tử kia trở về là do Bạch Nhạc tiên đoán có thể sẽ gặp nguy hiểm nên phái nó tới bảo vệ nàng.
Trốn!
Trong nháy mắt nhìn thấy Tiểu Bạch Long, Vong Ưu lão nhân nhất thời không có suy nghĩ gì khác, lúc này đang chạy như điên ra bên ngoài Bạch phủ.
So với trả thù Bạch Nhạc, đương nhiên tính mạng quan trọng hơn.
Miễn là còn sống, sau này sẽ có cơ hội trả thù lại, nhưng nếu chết thì coi như tất cả đều hết.
Nhưng mà muốn đào tẩu từ tay Tiểu Bạch Long đâu có đơn giản.
Lần trước ở Mang Sơn để Vong Ưu lão nhân đào tẩu được, Tiểu Bạch Long đã rất phẫn nộ. Bây giờ nhìn thấy lão khốn này còn dám chạy tới Bạch phủ, âm mưu làm Bạch Thanh Nhã bị thương càng kích phát lửa giận của Tiểu Bạch Long.
Một ngụm long khí phun ra, sức mạnh Nhất Nguyên Trọng Thủy cũng bộc phát, hung hăng đập tới Vong Ưu lão nhân.
Tiểu Bạch Long toàn lực bạo phát, cho dù là Bạch Nhạc cũng phải kiêng kỵ ba phần, đừng nói là Vong Ưu lão nhân.
Người ở trên không trung bị Nhất Nguyên Trọng Thủy đập trúng, cả người ngã xuống đấy.
Ầm!
Nhận được tín hiệu của tín phù, Thanh Vân Kỵ đã chạy tới đầu tiên, trong nháy mắt kết trận, bảo vệ đại môn, tỏa ra sát khí ngập trời đánh thẳng về phía Vong Ưu lão nhân.
Ngay lúc đó, Tô Nhan cũng nhận thấy nguy hiểm nên chạy tới, nhìn thấy Tiểu Bạch Long, Tô Nhan liền ý thức được tình thế hiểm trở.
Thực lực của Tiểu Bạch Long, Tô Nhan biết rõ ràng. Nếu như Tiểu Bạch Long còn không cản được đối phương, nàng xuất thủ cũng không có ý nghĩa gì.
Thân hình Tô Nhan thoắt cái đã tới bên cạnh Bạch Thanh Nhã.
- Thanh Nhã tỷ, có chuyện gì đã xảy ra?
- Ta cũng không biết, mới rồi người kia ngụy trang thành dáng vẻ Yến Bắc Thần để lừa ta, bị ta nhìn thấu nên muốn xuất thủ, muốn bắt ta! May mắn là tiểu tử kia sáng sớm nay đã trở lại, vẫn luôn ở bên cạnh ta.
Bạch Thanh Nhã lắc đầu, nói tóm tắt câu chuyện.
- Súc sinh, ngươi muốn chết!
Bị Tiểu Bạch Long đánh ngã từ không trung cũng làm Vong Ưu lão nhân hoàn toàn tức giận, gầm lên giận dữ rồi chợt tỏa ra phong bạo thần hồn khủng bố, tàn sát bừa bãi xung quanh.
Công kích dạng này rất khó tạo thành uy hiếp gì với Tiểu Bạch Long, nhưng toàn bộ Bạch phủ dưới công kích này chỉ sợ sẽ chết hết!
Cho dù là Bạch Thanh Nhã hay Tô Nhan đều không đỡ được một kích toàn lực này của Vong Ưu lão nhân.
Nhưng ngay lúc Vong Ưu lão nhân xuất thủ, hư không chợt bị xé nứt, một tia huyết sắc không tiếng động xuất hiện trong trời đêm.