Đến loại tình trạng này, dường như thắng bại đã không quan trọng, bất kể ai thắng ai thua, sau trận chiến này, hai người Bạch Nhạc và Khổng Từ đều sẽ trở thành đối tượng sùng bái trong lòng tất cả đệ tử.
Nếu so sánh, Lý Tử Vân đã vô hình rơi xuống một cấp bậc.
Không phải Lý Tử Vân không đủ mạnh, mà là hai vị chân truyền hắn phải đối mặt đều quá yêu nghiệt.
...
- Bản tông hưng thịnh rồi.
Nhìn Bạch Nhạc và Khổng Từ tỷ thí, Hà Dao cuối cùng không nhịn được nhẹ giọng mở miệng nói.
Thân là Tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông, đối với loại đại hội này, Hà Dao xưa nay đều không làm ra bình phán, nhưng hiện giờ, cho dù là hắn cũng không khỏi có chút kích động, không nhịn được mà lên tiếng khen ngợi.
Bất kể là Khổng Từ hay là Bạch Nhạc, thiên phú của hai người này căn bản không phải là đệ tử tông môn Huyền cấp tầm thường có khả năng có được.
Nhưng hiện giờ trong Linh Tê Kiếm Tông lại đồng thời xuất hiện hai vị, sao có thể không khiến hắn kích động.
Chỉ là phía sau phần kích động này lại không khỏi có chút chua chát.
So sánh với loại tỷ thí tiêu chuẩn cao này, phần thưởng cuối cùng của đại hội thật sự lộ ra có chút quá keo kiệt.
Linh Tê Kiếm Tông quá nhỏ, nếu chỉ có một vị thiên tài như vậy, hắn còn miễn cưỡng có thể chống đỡ được, nhưng tài nguyên tiêu hao mà hai vị thiên tài này cần, đối với với Linh Tê Kiếm Tông mà nói, lại quả thực chính là một con số thiên văn.
Nhất là Bạch Nhạc, thậm chí còn thành tựu Tử Phủ, tài nguyên hắn cần cơ hồ là gấp mấy lần, cái này đúng là đau cũng khoái hoạt.
- Tông chủ.
Lặng lẽ đi đến bên cạnh Hà Dao, Từ Phong cười khổ, sau đó mới chậm rãi mở miệng nói,
- Có chuyện, ta muốn thương lượng với ngươi một chút.
- Hả?
Hơi có chút bất ngờ, thu hồi ánh mắt từ trên đài khiêu chiến, Hà Dao nhìn Từ Phong hỏi.
- Về Bạch Nhạc...
...
- Khổng sư huynh, đánh tiếp như vậy cũng không có ý nghĩa gì, chúng ta định thắng bại trong một chiêu đi.
Dưới kịch chiến luân phiên, bất kể là Bạch Nhạc hay là Khổng Từ kỳ thật đều biết rất rõ, loại công kích trình độ này, căn bản vẫn không đủ để khiến hai người phân ra thắng bại.
- Đang có ý này!
Cười thản nhiên, Khổng Từ tiếp lời,
- Linh Tê Kiếm Quyết kỳ thật chỉ có một kiếm, mặc dù ta thân là chân truyền của bản tông nhưng lại một mực không có duyên nhìn thấy, hôm nay mượn cơ hội này để đánh giá một chút, tiểu sư đệ, xin mời.
Linh Tê Kiếm Quyết nói là có chín thức, nhưng người thực sự hiểu biết Linh Tê Kiếm Quyết lại biết, tám thức trước kỳ thật đều chỉ là dùng để cảm ngộ kiếm ý, tinh túy của Linh Tê Kiếm Quyết là ở một thức cuối cùng.
Một kiếm này, mới là linh hồn của Linh Tê Kiếm Quyết, cũng là mấu chốt ngày xưa để Linh Tê Kiếm Quyết có thể được liệt vào truyền thừa trấn tông.
Khổng Từ ở tông môn nhiều năm, nhưng cũng chỉ được nghe nói, vẫn chưa thực sự được nhìn thấy.
Cho dù là bỏ qua cái khác không nói, Khổng Từ đích xác cũng muốn kiến thức một chút một kiếm này.
- Khổng sư huynh, cẩn thận!
Chỉ là thi đấu tông môn mà thôi, không liên quan tới sinh tử, Bạch Nhạc tất nhiên cũng không ngại nhắc nhở Khổng Từ.
Trên thực tế, đánh cho đến bây giờ, Khổng Từ cũng đã có được sự tôn trọng của Bạch Nhạc.
Tuy Khổng Từ một mực thích ra vẻ đại sư huynh, nhưng không nghi ngờ gì nữa, Khổng Từ có tư cách này! Hiện tại nhớ lại Lý Tử Vân phân cao thấp với Khổng Từ, nói nghiêm túc thì kỳ thật Khổng Từ chính là một mực đang nhường Lý Tử Vân mà thôi.
Dùng không tranh để tranh, ở trong Linh Tê Kiếm Tông, Khổng Từ đích xác có tư cách vượt trên tất cả đệ tử.
Nếu là xuất thủ toàn lực không có hạn chế, Bạch Nhạc biết rất rõ, trừ khi mình có thể không hề cố kỵ tới sử dụng Thông Thiên Ma Công, nếu không, trận chiến này là kiểu gì cũng thua.
Nhưng chỉ dùng kiếm đạo mà nói, Bạch Nhạc lại vẫn có tự tin chiến thắng.
Vù!
Trong nháy mắt, giống như toàn bộ thế giới đều trở nên yên lặng, trong mắt Bạch Nhạc không có bất kỳ tồn tại gì khác, chỉ có một kiếm này.
Tâm hữu linh tê nhất điểm thông!
Tâm hữu linh tê, có thể phá tất cả hư vọng.
Phòng ngự mà Thiên Diệp Từ Bi Kiếm cấu tạo ra, vốn gần như là hoàn mỹ không tỳ vết, nhưng vào lúc này, lại vẫn xuất hiện sơ hở.
Trên đời này căn bản không có gì là hoàn mỹ không tỳ vết.
Linh Tê Nhất Kiếm!
Trong một cái hô hấp, một mảng lá bồ đề màu vàng rực rỡ đó giống như lập tức sụp đổ!
Cũng cơ hồ là đồng thời, trên người Khổng Từ đột nhiên tuôn ra một tia linh lực khủng bố, đánh ra.
Thiên Diệp Từ Bi Kiếm bị phá, nhưng một khi thực lực Linh Phủ hậu kỳ khủng bố của Khổng Từ được thi triển ra, lại đủ để nghiền ép Bạch Nhạc, trong phút chốc, lợi dụng linh lực bảo vệ chỗ yếu hại, cũng mượn cái này vỗ lực phản chấn, cả người phiêu nhiên hạ xuống đài khiêu chiến.
- Linh Tê Nhất Kiếm, quả nhiên danh bất hư truyền!
Thở dài một tiếng, Khổng Từ lắc đầu, trên mặt lập tức lại hiện lên một nụ cười thản nhiên,
- Tiểu sư đệ, trận chiến này, là ta thua.
Cho dù là bùng nổ toàn lực lực lượng, Khổng Từ có lòng tin ngăn cản được một kiếm đó, thậm chí thuận thế phản kích, nhưng hắn lại vẫn lựa chọn, nhờ vào lực lượng của một kích này, trực tiếp hạ xuống đài khiêu chiến.