Khổng Từ không phải Lý Tử Vân, đối với hắn mà nói, thể diện và khí độ quan trọng hơn xa thắng thua.
Đã nói là luận kiếm, vậy chỉ luận kiếm, tuyệt đối không làm ra loại chuyện béo nhờ nuốt lời này.
Cơ hồ là đồng thời, trong sân lập tức vang lên tiếng vỗ tay giống như sấm đánh, cơ hồ át đi tất cả thanh âm.
Tiếng vỗ tay này là tặng cho Bạch Nhạc, cũng tặng cho Khổng Từ.
Hơi cúi người, Bạch Nhạc hành lễ với Khổng Từ ở dưới đài, đợi cho vỗ tay dần dần tiêu tán, nhẹ giọng mở miệng nói,
- Luận kiếm thắng, không phải ta thắng, mà là Linh Tê Kiếm Quyết thắng.
Một câu này tuy có ba phần giữ thể diện cho Khổng Từ, nhưng cũng là tình hình thực tế.
Linh Tê Kiếm Quyết, chính là truyền từ Linh Tê Kiếm Tổ, mà Thiên Diệp Từ Bi Kiếm lại là Khổng Từ sáng tạo ra, chỉ ở một điểm này, chính là cao thấp rõ ngay rồi.
Trận chiến này, không phải Bạch Nhạc trên kiếm đạo có lý giải mạnh hơn Khổng Từ, mà là cảnh giới của Linh Tê Kiếm Quyết vẫn hơn Khổng Từ quá nhiều.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, trận chiến này, cũng càng làm kiên định tâm tư muốn rời tông của hắn.
Thế giới này quá lớn, nếu chỉ rúc trong một Linh Tê Kiếm Tông nho nhỏ, sẽ chỉ khiến nhãn giới của hắn càng lúc càng nhỏ, mù quáng tự đại.
giống như trận chiến này, trước khi xuất thủ, kỳ thật Bạch Nhạc căn bản không nghĩ tới Khổng Từ có thể có tu vi kiếm đạo đáng sợ như vậy.
- Ngươi muốn rời tông?
Nhìn Bạch Nhạc trước mặt, tâm tình Hà Dao lộ ra vô cùng phức tạp.
Thân là người đứng đầu tông, nhìn thấy có đệ tử xuất sắc như Bạch Nhạc, hắn tất nhiên nên vui sướng, bởi vì thế có nghĩa là tông môn có hy vọng quật khởi. Nhưng đồng dạng, cũng bởi vì Bạch Nhạc quá xuất sắc, cho nên dẫn tới, tông môn đã không giữ được hắn, đây là một sự mất mát lớn cỡ nào.
- Vâng!
Hơi khom người, Bạch Nhạc không hề che giấu, dứt khoát đáp lại.
- Là vì vấn đề tài nguyên à?
Hà Dao lại mở miệng nói,
- Ngươi yên tâm, ta vẫn có thể nghĩ biện pháp, hàng năm chia cho ngươi thêm tài nguyên.
Hà Dao còn chưa nói hết, liền trực tiếp bị Bạch Nhạc cắt ngang.
- Như vậy Khổng sư huynh, Lý sư huynh thì sao?
Nhìn Hà Dao, Bạch Nhạc bình tĩnh hỏi ngược lại,
- Đều là đệ tử chân truyền, nếu tài nguyên của tông môn đều nghiêng về phía ta, tất nhiên sẽ dẫn phát sự bất mãn của bọn họ.
- Tình hình trên đại hội hôm nay, Tông chủ chắc cũng nhìn thấy rồi! Bất kể là Lý sư huynh, hay là Khổng sư huynh, đối với ta đều không có bất kỳ ân oán cá nhân gì, tất cả xung đột, đều chỉ là bởi vì tranh đoạt tài nguyên mà thôi!
Hiện giờ Bạch Nhạc đã không còn là tạp dịch lúc trước, cho dù là đối mặt với vị tông chủ Hà Dao này, cũng không hề luống cuống, bình tĩnh mở miệng nói,
- Xin thứ cho đệ tử nói thẳng, bản tông đã không có sức chống đỡ cho sự tiêu hao của nhiều đệ tử chân truyền như vậy.
- ...
Nhìn Bạch Nhạc, Hà Dao cũng chỉ có thể cười khổ.
Đúng vậy, Linh Tê Kiếm Tông đã suy vong căn bản không thể duy trì sự tiêu hao của nhiều đệ tử chân truyền hơn, đây mới là nguyên nhân căn bản mà nhiều năm qua, Linh Tê Kiếm Tông chỉ có hai vị chân truyền.
- Ở trong tông môn, cho dù ta có thể tranh thắng hai vị sư huynh, tranh được tất cả tài nguyên, vậy sẽ có được bao nhiêu?
Lắc đầu, Bạch Nhạc nói khẽ,
- Ta rời tông, không phải là xa rời tông môn, mà là để tìm kiếm cơ duyên của bản thân ta.
- Thế giới ngoài môn rất lớn, ta muốn ra ngoài xem.
Những lời này, Bạch Nhạc nói vô cùng nghiêm túc!
Đạo lý này, kỳ thật từ khi Vân Mộng Chân rời khỏi, hắn đã hiểu rồi, huống chi, thân mang Thông Thiên Ma Công, nếu một mực ở lại trong tông môn, làm sao có cơ hội tu hành Thông Thiên Ma Công.
Khom người vái một cái, Bạch Nhạc nói khẽ,
- Tông môn yên tâm, đệ tử chỉ rời tông du lịch, không phải rời khỏi bản tông! Ta nhận ơn lớn của tông môn, bất kể đến lúc nào, Bạch Nhạc ta cũng vẫn là đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông.
- Tiềm Long đã tới lúc rời vực rồi.
Thở dài một tiếng, Hà Dao nhẹ giọng khen ngợi.
Đã nói đến mức này, hắn tất nhiên hiểu được, đã không ngăn được Bạch Nhạc rời tông.
Bạch Nhạc tựa như một con chân long, tuy xuất thân từ Linh Tê Kiếm Tông, nhưng một đầm nước nho nhỏ này làm sao có thể dung được chân long.
Hiện tại nhớ lại, kỳ thật lúc trước khi Đạo Lăng Thiên Tông muốn dẫn Bạch Nhạc đi, mình không nên cưỡng cầu.
Hơi khom người, lại cúi đầu, Bạch Nhạc lập tức xoay người rời đi.
...
Bạch Nhạc trở lại Thiên Tâm Phong không lâu, Từ Phong lại đăng môn.
Hà Dao đồng ý cho Bạch Nhạc rời tông, nhưng bằng vào thân phận đệ tử chân truyền của Bạch Nhạc, muốn rời tông du lịch, nào có đơn giản như vậy, vẫn có một số chuyện phải dặn dò. Việc này, Hà Dao không nói nói, tất nhiên liền do Từ Phong đến phụ trách.
Trên thực tế, Từ Phong lúc trước bố trí chướng ngại cho Bạch Nhạc, chính là không muốn Bạch Nhạc rời tông sớm như vậy, chỉ là không ngờ, Bạch Nhạc thật sự một đường đánh bại Lý Tử Vân và Khổng Từ, tranh được chức hạng nhất đại hội.