Nhưng mà lúc này Bạch Nhạc đã chọn tuyến đường đi Ung Châu, đi thẳng đến Ký Châu của Thái Cực Đạo.
So với Tiên Du Kiếm Cung, Thái Cực Đạo vẫn luôn có mối hận cũ với Đại Càn Vương Triều thì sẽ phiền phức hơn nhiều.
Cho nên Bạch Nhạc cố ý để Thái Cực Đạo ra sau là muốn chuyện hắn tới Tiên Du Kiếm Cung sẽ truyền tới Thái Cực Đạo, dùng chuyện này để dẫn dắt người Thái Cực Đạo bỏ qua quan niệm sẵn có, giảm thiểu địch ý, sau đó sẽ đàm luận.
Chỉ là sự chậm trễ này chính là khúc chiết không ngờ tới.
Bạch Nhạc mới vừa tới gần sơn mạch Thái Cực Đạo, thậm chí còn chưa tới gần sơn môn thì đã bị người ta cản lại.
- Bạch phủ chủ, đã lâu không gặp!
Hơn mười người mặc quần áo đen cản trước người, người cầm đầu chậm rãi xoay người lại, không ngờ lại là khuôn mặt quen thuộc.
- Đổng tiên sinh, thực sự là hữu duyên, có thể gặp lại ở đây!
Nhìn đối phương, khóe miệng Bạch Nhạc không khỏi nở nụ cười rực rỡ.
Đổng Nguyên Xương, cường giả Tinh Hải Cảnh của Hắc Ám Thiên trước đó đã tới Thanh Châu nói chuyện với Bạch Nhạc, cho dù là thực lực hay tâm trí đều làm Bạch Nhạc khắc sâu ấn tượng, chỉ là không ngờ lại lần nữa gặp ở chân núi Thái Cực Đạo.
- Bạch phủ chủ khách khí rồi, chuyện này không khéo, vì gặp Bạch phủ chủ, Đổng mỗ đã chờ ở đây ba ngày rồi.
Trên mặt cũng là vẻ tươi cười, Đổng Nguyên Xương lắc đầu, nói.
- Chẳng lẽ Đổng tiên sinh cũng thích nước từ trên núi chảy xuống ở đây sao? Thật đúng dịp, không bằng chúng ta cùng tới xem, thế nào?
Không đổi sắc, Bạch Nhạc cũng trợn mắt nói bậy.
- Ta còn biết một nơi nước chảy từ trên núi xuống, so với ở đây càng đáng xem hơn, Bạch phủ chủ có muốn đi cùng không?
- Vậy dĩ nhiên là tốt, chúng ta hẹn ngày khác cùng đi, thế nào?
Khuôn mặt tươi cười, Bạch Nhạc tỏ ra tiếc hận đáp.
- Mời mọc không bằng vô tình gặp được, đã có thể gặp nhau ở đây chính là duyên phận, Bạch phủ chủ sao phải chối từ?
Tự tay làm thủ thế mời, Đổng Nguyên Xương lần nữa nói.
Đã nói tới mức này, rốt cục Bạch Nhạc cũng hơi nheo mắt lại:
- Đổng tiên sinh là muốn cưỡng ép mời sao! Nếu ta không đồng ý?
- Bạch phủ chủ danh động theien hạ, ta đương nhiên không dám thất lễ, chỉ là... mời Bạch phủ chủ đi một chuyến là ý của đại trưởng lão, Đổng mỗ cũng chỉ phụng mệnh làm việc mà thôi! Nếu như làm không xong sợ là sẽ bị trách phạt, Bạch phủ chủ đừng làm khó ta, thế nào?
Nhìn Bạch Nhạc, Đổng Nguyên Xương nói khách khí, nhưng lại không hề động, không có ý nhượng bộ.
Quét mắt nhìn những người áo đen xung quanh, trên mặt Bạch Nhạc tỏ ra giễu cợt:
- Muốn cưỡng ép mời ta, chỉ bằng những người này sợ là không đủ?
Mặc dù có mười mấy người theo Đổng Nguyên Xương, nhưng những người này chỉ có Tinh Cung Cảnh mà thôi, đối mặt với Bạch Nhạc căn bản không thể tạo thành uy hiếp gì.
- Bạch phủ chủ nói bọn họ sao?
Mỉm cười, Đổng Nguyên Xương lắc đầu:
- Bạch phủ chủ hiểu lầm rồi, bọn chúng không phải là người... chỉ là ma thi mà thôi!
Trong lúc nói chuyện, trên người hơn mười người mặc quần áo đen kia đột nhiên tỏa ra tử khí nồng nặng, vây Bạch Nhạc ở giữa.
Ma thi!
Nghe được mấy chữ này, cho dù là Bạch Nhạc cũng không khỏi run lên trong lòng.
Mười mấy ma thi Tinh Hải Cảnh đương nhiên không tính là uy hiếp gì, nhưng đối phương có can đảm bại lộ ma thi trước mặt hắn có nghĩa là chuyện này đã không có cách nào hòa hợp.
Chỉ là, biểu hiện của Bạch Nhạc vẫn không hề lay động, vờ ngây ngốc.
- Ma thi, đó là cái gì? Lời này của Đổng tiên sinh ta nghe không hiểu.
- Bạch phủ chủ cần gì biết rõ còn cố tình hỏi!
Thở dài một tiếng, Đổng Nguyên Xương chậm rãi nói:
- Bạch phủ chủ chỉ biết đạo thi, ma thi luyện chế ra để bản thân người luyện chế sử dụng, nhưng lại không biết bọn họ còn một tác dụng khác, chính là hiến tế mở đại môn đi thông Hắc Ám Thiên!
Trong lúc nói chuyện, mười mấy ma thi vây quanh Bạch Nhạc đồng thời nổ tung cơ thể, hóa thành những chùm hắc vụ không ngừng bốc lên, phong kín hoàn toàn không gian xung quanh.
Mơ hồ, Bạch Nhạc có thể cảm nhận được khí tức không gian liên kết ở bên trong.
Hiển nhiên, những chùm hắc vụ này chính là thủ đoạn đặc biệt của Hắc Ám Thiên, một khi mở ra sẽ nối thẳng tới đó.
Đến lúc này, trong lòng Bạch Nhạc cũng dâng lên hồi báo động.
Lúc trước từng bị giam trong Bán Thần Lĩnh Vực của Bạch Cốt Thần, Bạch Nhạc đương nhiên biết rõ một khi rơi vào Bán Thần Lĩnh Vực sẽ nguy hiểm bậc nào.
Mặc dù bây giờ hắn đã bước vào Tinh Hải Cảnh, nhưng khi đối mặt với cường giả Bán Thần vẫn không có chỗ phản kháng,
Lúc trước bị giam trong Bán Thần Lĩnh Vực, là do Từ Hàng đại sĩ phá vỡ không gian, xông vào trong cứu hắn. Nhưng giờ nếu lại rơi vào Bán Thần Lĩnh Vực của Hắc Ám Thiên thì sẽ không còn ai có thể cứu được hắn nữa.
Thời khắc sinh tử, phản ứng của Bạch Nhạc cực nhanh, một tay một trảo, Nghịch Ma Kiếm chợt xuất hiện tỏa ra tử mang huyễn lệ, hung hăng chém về phía hắc vụ.
Trước đó khi ở Mang Sơn, Bạch Nhạc từng rơi vào trong hắc vụ tinh lực, cho dù đối với tu hành giả bình thường, công kích thần hồn trong hắc vụ đủ trí mạng, nhưng đối với Bạch Nhạc thì không nghiêm trọng như vậy.