Đệ tử Thái Cực Đạo trước đó bị nhốt trong hoàng cung trở về cũng đã thuật qua một lượt đối thoại giữa Diệp Huyền cùng chưởng giáo của tam đại thiên tông.
Chỉ là trước đó cũng không ai coi chuyện đó ra gì.
Cho tới lúc này nhìn rõ thực lực của Bạch Nhạc, bọn họ mới chính thức ý thức được dụng ý của Diệp Huyền đại sư không tiếc đồng quy vu tận cũng muốn giết hết cao thủ Hóa Hư.
Thế gian không còn Hóa Hư, vô địch thế gian!
Đây cũng là mong đợi của Diệp Huyền đối với Bạch Nhạc.
Lòng tin gần như cố chấp, lúc này rốt cục đã mơ hồ lộ ra khả năng.
Có thể bây giờ Bạch Nhạc chưa dám nói là vô địch nhưng chí ít, đương đại đã có rất ít người có thể chống lại hắn.
Đây mới thực sự là thiên kiêu vô song.
- Bạch phủ chủ giá lâm, không tiếp đón từ xa! Mời vào tông môn!
Dường như là đồng thời, trong sơn môn có một giọng nói trong sáng lập tức vang lên.
Chưởng giáo chân nhân Thái Cực Đạo!
Trước đó, trận chiến của Bạch Nhạc cùng Tiêu Dật Phong hiển nhiên cũng bị chưởng giáo Thái Cực Đạo cùng các trưởng lão Tinh Hải Cảnh quan sát tận mắt, bây giờ mới mở lời mời.
Cho dù đang ở trong Thái Cực Đạo, đối phương cũng đã biểu đạt đủ kính ý với Bạch Nhạc.
Sự tôn trọng này không liên quan tới thân phận và danh tiếng, hoàn toàn là nhờ một kiếm mới rồi của Bạch Nhạc.
- Cũng đang muốn vậy!
Bật cười lớn, Bạch Nhạc từ xa ôm quyền hoàn lễ, sau đó lập tức không để ý tới người khác nữa, bước vào trong sơn môn.
Cho tới khi thân ảnh của Bạch Nhạc biến mất, đệ tử Thái Cực Đạo ở xung quanh mới chợt ồn ào náo động, giống như ong vỡ tổ.
Trước đó ai có thể ngờ, Bạch Nhạc lại có thể mạnh mẽ tới như vậy.
Sự kiêu ngạo của đệ tử thiên tông dường như cũng bị một kiếm đó chém thành mảnh nhỏ rồi.
...
Hồ Đỉnh Quân há hốc mồm, cả người sững sờ ở đó, khuôn mặt sưng lên hồng hồng, nhưng trưởng lão đồng hành với gã lại không ngốc.
Một đường dẫn Bạch Nhạc đi về phía chính điện, tối đa mất thời gian khoảng một chén trà, Bạch Nhạc liền bước vào chính điện.
- Bạch Nhạc bái kiến chưởng giáo chân nhân.
- Bạch phủ chủ khách khí rồi, bản tọa Lý Tường, mới tiếp chưởng Thái Cực Đạo.
Hoàn lễ cho Bạch Nhạc, Lý Tường chậm rãi nói.
Mặc dù mới vừa quan sát được thực lực cường đại của Bạch Nhạc, nhưng giờ khi chân chính đối mặt với Bạch Nhạc, Lý Tường vẫn duy trì sự ung dung của chủ một tông môn.
Nhìn đối phương, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi thầm khen một tiếng.
Cho dù là Tiên Du Kiếm Cung hay Thái Cực Đạo, cho dù gặp phải đả kích lớn như vậy nhưng vẫn có những nhân vật này có thể tiếp chưởng tông môn, nền móng sâu sắc xác thực hoàn toàn không phải tông môn tầm thường có thể so sánh được.
- Bái kiến Lý tông chủ!
Lần nữa ôm quyền, Bạch Nhạc nói:
- Lần này tới đây, ta không phải lấy thân phận truyền nhân Ma Quân mà lấy thân phận phủ chủ Thanh Châu, đệ tử đạo môn mà tới, cũng xin Lý tông chủ cùng các vị trưởng lão tạm thời thu hồi địch ý với ta, lần này Bạch mỗ tới tuyệt đối không có ác ý.
Trước đó đã thể hiện thực lực, lúc này Bạch Nhạc lần nữa thu liễm tài năng.
Con mắt hơi nheo lại, trong nháy mắt Lý Tường liền nhớ tới tình cảnh trước đó Bạch Nhạc giao thủ với Tiêu Dật Phong.
Từ đầu tới cuối, Bạch Nhạc chỉ lấy kiếm đạo nghênh chiến, không sử dụng Thông Thiên Ma Công.
- Cho dù là truyền nhân Ma Quân hay là phủ chủ Thanh Châu, hoặc người trong đạo môn thì đều giống nhau.
Lắc đầu, Lý Tường bình tĩnh nói:
- Bạch phủ chủ có lời gì, không ngại nói thẳng đi.
- Ta tới đây, trước đó ngay bên ngoài quý tông đã lọt vào tập kích của cao thủ Hắc Ám Thiên, chưởng giáo biết là vì sao không?
Ngẩng đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng hỏi.
- Không biết!
Nhìn Bạch Nhạc, Lý Tường nhàn nhạt đáp.
- Lý tông chủ còn nhớ Tử Linh Ma Quân không?
Như ở trong dự liệu, Bạch Nhạc lần nữa hỏi.
Lần này không chỉ Lý Tường, toàn bộ đại điện, mọi người có mặt đều không khỏi khựng lại.
Bạch Nhạc không chần chừ, trực tiếp giải thích:
- Hắc Ám Thiên chính là truyền thừa Tử Linh Ma Quân, lần này tạo ra chuyện quần ma tụ tập ở Mang Sơn vây công Đạo Lăng Thiên Tông chính là vì luyện thi! Một khi để bọn chúng thành công thì sẽ tái hiện thần thoại Tử Linh Ma Quân, chỉ là... bây giờ không còn vị Đạo Lăng Thánh Nữ vô địch có thể tru ma được nữa!
Lời ít ý nhiều, thẳng thắn làm rõ ý đồ, trong mắt Bạch Nhạc là vẻ nghiêm túc, chậm rãi nói.
Vù vù!
Nhất thời, mọi người trong điện đều ồn ào.
Không thể không nói, những lời này của Bạch Nhạc đã tạo thành chấn động lớn với bọn họ.
Mặc dù thời gian đã qua lâu, thế nhưng truyền thuyết Tử Linh Ma Quân, các lão tổ Tinh Hải Cảnh đa phần đều nhớ rõ.
Đương nhiên, phản ứng bây giờ của Bạch Nhạc cũng chứng minh được phỏng đoán trước đó của Tiêu Dật Phong.
Bạch Nhạc thật sự tới vì Đạo Lăng Thiên Tông.
- Chỉ bằng lời một phía của Bạch phủ chủ mà muốn để ta tin tưởng, Hắc Ám Thiên có quan hệ với Tử Linh Ma Quân... sợ rằng còn chưa đủ.
Bình tĩnh nhìn Bạch Nhạc, Lý Tường chậm rãi nói:
- Thế nhân đều biết, cảm tình của Bạch phủ chủ và Đạo Lăng Thánh Nữ, thật tình không biết là Bạch phủ chủ có đang cố tình phóng đại lên muốn lợi dụng bổn tông giải vây cho Đạo Lăng Thiên Tông hay không?