Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1540 - Chương 1540: Giết Gà Dọa Khỉ

Chương 1540: Giết gà dọa khỉ Chương 1540: Giết gà dọa khỉ

Một câu này đã nói tới mấu chốt.

Hắc Ám Thiên vẫn luôn ẩn mình rất tốt, bây giờ vẫn chưa lộ ra sơ hở nào, muốn để người ta tin Hắc Ám Thiên chính là truyền thừa Tử Linh Ma Quân cũng không dễ như thế.

Huống chi, nếu ngay ban đầu đối phương đã không có ý định thừa nhận thì sao?

- Môi hở răng lạnh, Đạo Lăng Thiên Tông bị hủy diệt, Thái Cực Đạo cùng Tiên Du Kiếm Cung làm sao có thể tự bảo vệ mình?

Lắc đầu, Bạch Nhạc chậm rãi nói:

- Còn nữa, Lý tông chủ hình như đã hiểu lầm rồi! Lần này Bạch mỗ tới chỉ là thông báo cho quý tông một tiếng thôi, còn như quý tông sẽ chọn như thế nào, không liên quan gì tới ta.

Dừng một lát, Bạch Nhạc tiếp tục nói:

- Chỉ là ta nói tới trường hợp xấu nhất, nên nói, ta cũng đã nói, nếu Lý tông chủ không nghe, tới lúc đó ma thi tái hiện thiên hạ, đánh tới Thái Cực Đạo thì đừng nói tới chuyện người tới cứu.

- Không nhọc Bạch phủ chủ quan tâm, chút năng lực tự vệ ấy Thái Cực Đạo ta vẫn có.

Hừ lạnh một tiếng, lúc này Hồ Đỉnh Quân mới chạy tới từ sơn môn, người mới vừa tới đã ngắt lời Bạch Nhạc.

Trong tích tắc, trong mắt Bạch Nhạc đột nhiên hiện lên sát khí khủng bố.

- Nghe danh Mỹ Nhiêm đạo trưởng đã lâu, có dám đánh một trận không?

Chỉ một câu nói mang đầy sát khí.

Từ khi gặp bên ngoài Thái Cực Đạo, Hổ Đỉnh Quân đã nhiều lần khiêu khích, bây giờ lại nhảy ra đã hoàn toàn chọc giận Bạch Nhạc.

Đánh bại Tiêu Dật Phong để lập uy, bây giờ xem ra còn chưa đủ.

Tất đối phương muốn tự mình đâm đầu vào, Bạch Nhạc đương nhiên cũng sẽ không khách khí.

Cho dù là Tiên Du Kiếm Cung hay Thái Cực Đạo, luôn có vài người đại biểu cho những người bảo thủ cũ kỹ gây chuyện, bây giờ Bạch Nhạc cũng nhìn rõ ràng, muốn thuyết phục Thái Cực Đạo xuất thủ, người như thế nhất định phải hung hăng đạp xuống đã.

Hơi khựng lại mí mắt Hồ Đỉnh Quân đột nhiên nảy lên, nhưng cuối cùng không dám tiếp lời.

Mặc dù nhìn Bạch Nhạc với ánh mắt đầy khó chịu, nhưng vừa vặn trận chiến giữa Bạch Nhạc và Tiêu Dật Phong gã cũng quan sát rõ ràng, gã thật sự không dám chọc vào bạch Nhạc.

Chỉ là ở trong tông môn, Hồ Đỉnh Quân nào bằng lòng bị thua.

Hơi khựng lại, sau đó cười lạnh, mở miệng châm ngòi:

- Bạch phủ chủ có uy phong thật lớn, ở trong Thái Cực Đạo ta lại dám uy hiếp ta... đây là không coi bổn tông ra gì sao?

- Ngươi thì là cái thá gì mà có thể đại biểu cho Thái Cực Đạo?

Không cho đối phương chút mặt mũi, Bạch Nhạc khinh thường đùa cợt:

- Cho ngươi mặt mũi ngươi không muốn, vậy đừng trách!

- Làm càn!

Bị Bạch Nhạc đùa cợt như thế, bên cạnh nhất thời có trưởng lão thân cận với Hồ Đỉnh Quân không nhìn được nữa, đứng ra mắng theo:

- Bạch Nhạc, ngươi coi đây là nơi nào mà dám ngông cuồng như thế?

- Các ngươi là cái thá gì mà có tư cách nói chuyện với ta như vậy?

Hơi nhíu mày, Bạch Nhạc ngạo nghễ nói:

- Lúc ta nói chuyện với Lý tông chủ, các ngươi lấy đâu ra tư cách lắm miệng?

- Muốn chết!

Thấy có người lên tiếng ủng hộ mình, dũng khí của Hồ Đỉnh Quân không khỏi mạnh lên, lớn tiếng mắng.

- Chư vị đồng loạt ra tay với ta, tóm tên cuồng đồ lớn mật này xuống!

Trong lúc nói chuyện, Hồ Đỉnh Quân dẫn đầu xuất thủ đánh về phía Bạch Nhạc.

Hồ Đỉnh Quân hành động, hai trưởng lão xung quanh cũng động theo.

Dưới chân điểm một cái, cả người Bạch Nhạc chợt lui, trong tích tắc liền rời khỏi đại điện, bay thẳng lên không trung.

- Đuổi theo! Đừng để cho hắn chạy được!

Nhìn thấy Bạch Nhạc bỏ ra ngoài, Hồ Đỉnh Quân cho rằng Bạch Nhạc đang sợ hãi, trong mắt càng tỏa ra vẻ hưng phấn, lớn tiếng hô.

Chỉ là gã và hai vị trưởng lão khác mới vừa bay ra đại điện liền phát hiện, Bạch Nhạc căn bản không có ý đào tẩu, ngược lại cứ như vậy đạp trong không trung trước điện, khắp mặt là vẻ đùa cợt.

- Bạch mỗ là khách, không muốn làm tổn thương hòa khí! Các ngươi đã muốn động thủ thì hãy đánh một trận trước điện, không cần chọn, cả ba các ngươi cùng xông lên là được!

Một tay lật lại, Nghịch Ma Kiếm chợt xuất hiện, trong mắt Bạch Nhạc tỏa ra sự kiêu căng, bá khí ngút trời.

Bá đạo!

Trước đó ở trong đại điện, chỉ có mấy người có thể chứng kiến, nhưng giờ ở trong bầu trời trước đại điện làm kinh động tới những đệ tử ở xung quanh, nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn vào Bạch Nhạc.

Sau khi thấy rõ cục diện, mọi người càng không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Lấy một địch ba!

Đây là chuyện điên cuồng cỡ nào!

Không chỉ Hồ Đỉnh Quân, hai trưởng lão khác lúc này cũng bị một câu nói của Bạch Nhạc làm tức xanh cả mặt.

Tên khốn này còn có thể làm người ta tức hơn được nữa không?

- Giết!

Trong mắt lóe lên sát khí lạnh lùng, ba người đồng thời xuất Tinh Hải giết về phía Bạch Nhạc.

Cái khác không nói, chỉ bằng số lượng cũng có thể phế tài Bạch Nhạc rồi nhỉ?

Ba vị trưởng lão Thái Cực Đạo mỗi người đều có thực lực Tinh Hải Cảnh, Hồ Đỉnh Quân mạnh nhất còn có tu vi Tinh Hải đỉnh, liên thủ lại, uy thế có thể nói là kinh thiên động địa.

Bầu trời trước đại điện dường như trong nháy mắt đã bị Tinh Hải che lại.

Chỉ riêng khí thế này cũng đã làm cho những đệ tử quan chiến xung quanh phải trố mắt nhìn.

- Gà đất chó sành!

Bình Luận (0)
Comment