Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1593 - Chương 1593: Lửa Đổ Thêm Dầu, Hoa Thêu Trên Gấm

Chương 1593: Lửa đổ thêm dầu, hoa thêu trên gấm Chương 1593: Lửa đổ thêm dầu, hoa thêu trên gấm

Bây giờ thực lực Chung Ly tăng mạnh, dưới sự ảnh hưởng của nhiều Ma Thi như thế, nhất thời cho dù là Bạch Nhạc cũng không thể nào giết chết hắn ta, nhưng nếu giết những Ma Thi khác thì chẳng khác nào đang giúp Chung Ly không ngừng tăng sức mạnh.

Ma Thi chết càng nhiều, sức mạnh của Chung Ly sẽ càng kinh khủng, cứ tiếp tục đánh như thế, chỉ sợ không bao lâu là Chung Ly sẽ trở thành Ma Thi Vương.

Quả thật, Bạch Nhạc tin Triều Bằng Phi nhất định sẽ để lại cách kiềm hãm Chung Ly, nhưng chuyện đó đã không có liên quan gì tới hắn nữa.

Còn bây giờ, cách duy nhất là tạm thời tách khỏi Chung Ly, rồi tìm kiếm manh mối trong cung điện chìm này, thế mới có thể hạn chế việc tên này tăng sức mạnh, sau đó nghĩ cách phá cục.

Cởi chuông phải tìm người buộc chuông.

Mọi chuyện vốn bắt đầu ở cung điện chìm này, bây giờ muốn hóa giải, biện pháp ắt cũng chỉ có thể tìm trong đó.

Bạch Nhạc nghĩ rồi bỗng lách người tránh khỏi Ma Thi xung quanh, hắn bỏ mặc Chung Ly, cả người bay về phía Địa Cung dưới chân như một vệt tàn ảnh.

- Đại trưởng lão trượng nghĩa!

Đạp Thiên Ma Quân nhận lấy món đồ mà Triều Bằng Phi đưa tới, trên mặt lập tức nở nụ cười tươi rói:

- Đây là một khởi đầu tốt đẹp, ta tin chuyện hợp tác kế tiếp của chúng ta nhất định sẽ càng tốt.

Triều Bằng Phi khoát tay, chậm rãi nói:

- Hắc Ám Thiên của ta lâu không hỏi chuyện đời, lực hiệu triệu đúng là có hạn, không sánh với Ma Quân được. Lần này tiến đánh Đạo Lăng Thiên Tông còn cần Ma Quân tương trợ nhiều hơn mới phải.

- Chuyện đấy đương nhiên.

Có được lợi ích, Đạp Thiên Ma Quân đương nhiên lập tức đồng ý. Hắn ta nói tiếp:

- Nhưng vẫn là câu nói đó, lời thật mất lòng. Sau khi đánh hạ được Đạo Lăng Thiên Tông, quyền lợi nhất định phải chia cho công bằng mới được.

Triều Bằng Phi khoát tay, đáp nhẹ bẫng:

- Yên tâm đi, chẳng qua chỉ là một ít vật ngoài thân, lão phu sống nhiều năm vậy rồi, mấy chuyện này không đến nỗi phải lừa gạt như thế.

Đạp Thiên Ma Quân hơi trầm ngâm một chút, lại hỏi:

- Đại trưởng lão, đừng phiền ta nói nhiều, Bạch Nhạc kia, rốt cuộc ngài nắm chắc bao nhiêu phần có thể giết chết vậy?

Cũng không biết vì sao, chỉ cần Đạp Thiên Ma Quân nghĩ đến Bạch Nhạc là trong lòng hắn ta bỗng có chút chột dạ.

Lúc trước ở Đông Hải, Bạch Nhạc đã ngụy trang thành dáng vẻ của Thông Thiên Ma Quân dọa lui hắn ta. Mặc dù đã tới bây giờ, nhưng chuyện này vẫn để lại trong lòng Đạp Thiên Ma Quân một ấn tượng khó thể xóa mờ.

Triều Bằng Phi gật đầu, nghiêm trang đáp:

- Trước ngày mùng bảy tháng tư trên Đạo Lăng Sơn, ta tất sẽ để mọi người nhìn thấy thi thể của Bạch Nhạc.

Thời gian chậm rãi trôi qua, chỉ chớp mắt đã hơn mười ngày.

Chúng ma Mang Sơn lần lượt đến Kinh Châu, cũng giống với cảnh tượng trước khi Đại hội Đạo môn bắt đầu ngày trước, rất nhiều Ma Tu đã lần lượt đến gần Đạo Lăng Sơn. Mặc dù không lên núi, nhưng thực ra bọn chúng đã phong tỏa toàn bộ con đường xung quanh rồi.

Trong thời gian này còn không ngừng có Ma Tu gia nhập. Mặc dù trong số những Ma Tu gia nhập sau này có rất nhiều kẻ tu hành rất bình thường, thậm chí chỉ có Linh Phủ Cảnh, nhưng thanh thế như vậy đúng là chuyện chưa từng xảy ra trong mấy ngàn năm qua.

Ngược lại, bên phía Chính Đạo hầu như đều im hơi lặng tiếng.

Toàn bộ Đạo Lăng Thiên Tông khép tông không ra, dường như đã định ngồi tử thủ.

Thái Cực Đạo và Tiên Du Kiếm Cung vẫn luôn giữ im lặng, không có một chút bộ dạng muốn hỗ trợ nào.

Thậm chí cho dù là người của Đạo Lăng Thiên Tông cũng dường như đã mất hết ý chí chiến đấu, đôi khi thậm chí còn có lời đồn có đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông lén xuống núi, rời khỏi tông môn.

Đạo Lăng Thiên Tông to lớn nhường kia, lại tỏa ra cảm giác thê lương như mặt trời sắp lặn.

Đạo diệt Ma hưng, Ma Đạo bây giờ như lửa đổ thêm dầu, như hoa thêu trên gấm

Nhưng cũng trong tình hình đó, Tô Nhan dẫn sáu ngàn Thanh Vân Kỵ một đường chạy từ Thanh Châu tới, lặng lẽ bước vào Kinh Châu.

Thanh Vân Kỵ dò đường đi trước một vòng là đã thăm dò rõ tình hình, bèn trở về bẩm lại:

- Tô cô nương, vừa mới nhận được tin tức, trấn nhỏ phía trước đã bị Ma Đạo chiếm giữ. Bách tính vốn ở đó gần như đã bị tàn sát một nửa, nửa còn lại không phải gia nhập vào đối phương thì chính là đã sợ vỡ mật, nhẫn nhục chịu đựng mặc bọn chúng nô dịch.

Tin tức truyền về, không chỉ Tô Nhan mà tất cả mọi người đều không khỏi xôn xao.

Tất cả mọi người đều biết rõ đám Ma Tu này vào Kinh Châu để tiến đánh Đạo Lăng Thiên Tông, ấy vậy mà bọn chúng lại tàn sát bừa bãi, nô dịch bách tính tàn nhẫn như thế, thật sự khiến người giận sôi.

Những năm gần đây, toàn bộ Thanh Châu đều được thống trị rất nề nếp, sự tồn tại của Thanh Vân Kỵ chính là để duy trì trật tự. Thanh Châu to lớn như thế, nhưng đã sớm không còn kẻ dám làm ác như vậy rồi, bây giờ có được tin tức kia, thống lĩnh của những Thanh Vân Kỵ này đều giận đến lòng đầy căm phẫn.

Nếu ở Thanh Châu, họ căn bản không cần xin chỉ thị là đã ra tay chém chết đối phương, nhưng bây giờ lại đang ở Kinh Châu, bọn họ không dám tự ý hành động, nhất định phải xin chỉ thị của Tô Nhan mới được.

Bình Luận (0)
Comment