Quả nhiên khi nghe Triều Bằng Phi nói thế, trong mắt Chung Ly chợt lóe lên cả nét sợ hãi lẫn vui mừng. Hắn ta căn bản không hề do dự mà lập tức quay người, chủ động nhào về phía Bạch Nhạc.
Trong mắt Chung Ly vốn không tồn tại cái gọi là tình cảm, thậm chí cũng chẳng có đúng sai. Ai có thể cho hắn ta lợi ích lớn hơn, hắn ta sẽ không do dự mà hợp tác với người đó.
Xuất thân từ Hắc Ám Thiên, Chung Ly hiểu rất rõ, chỉ cần có thể trở thành Ma Thi Vương, hắn ta tất sẽ thoát khỏi sự khống chế của Triều Bằng Phi, hoặc ít nhất là có địa vị ngang hàng với lão.
Đây cũng là kết quả mà hắn ta theo đuổi đến tận bây giờ.
Theo góc độ này mà nói, hắn ta thậm chí phải cảm ơn Bạch Nhạc.
Nếu không phải Bạch Nhạc mạnh mẽ, bức Triều Bằng Phi vào tuyệt cảnh thì hắn ta cũng không có cơ hội thấy Triều Bằng Phi nhượng bộ đến mức này.
Ầm...
Chung Ly trực tiếp lấy thân thể ra ngăn trước mặt Bạch Nhạc, trên người hắn ta lộ ra hơi thở lạnh lẽo, lạnh lùng nói:
- Đại trưởng lão yên tâm, ta nhất định sẽ liều chết ngăn hắn lại.
- Dựa vào ngươi? Ngươi cũng xứng à?
Trong mắt Bạch Nhạc lóe lên vẻ khinh thường, một tay hắn cầm kiếm, sát khí hiện ra, vung tay lại thêm một kiếm chém xuống.
Xem núi như kiếm.
Đường kiếm này giống như một ngọn núi lớn đè xuống, như muốn ép nát Chung Ly.
Trong mắt Triều Bằng Phi lóe lên sự điên cuồng, lão ta chợt mở miệng quát lên:
- Nổ cho ta!
Chung Ly chủ động đi liều mạng với Bạch Nhạc, tất nhiên so với Triều Bằng Phi không chế thì hữu hiệu hơn nhiều. Nhưng cho dù là thế, lão ta cũng hiểu rất rõ, Chung Ly vốn không thể cản được Bạch Nhạc.
Bây giờ thấy Tử Linh Thần đã có dấu hiệu sắp thức tỉnh, Triều Bằng Phi không rảnh để đi giao chiến với Bạch Nhạc, cách duy nhất chính là trợ giúp Chung Ly tích lũy được càng nhiều sức mạnh, thậm chí trực tiếp đột phá lên Ma Thi Vương.
Đối với Chung Ly, điều này chính là ước mơ tha thiết của hắn ta. Nhưng đối với Triều Bằng Phi mà nói, muốn làm được chuyện này cũng không khó như trong tưởng tượng của lão.
Việc này giống như nuôi Cổ vậy. Bản thân Chung Ly là con Cổ trùng được bồi dưỡng kỹ lưỡng, là con Cổ trùng mạnh mẽ nhất. Bây giờ, Triều Bằng Phi chỉ cho Chung Ly một trợ giúp nho nhỏ, tăng tốc tiến trình này thôi.
Ngay khi lời nói của Triều Bằng Phi vừa dứt, một Ma Thi ở gần Chung Ly nhất bỗng chốc nổ tung, nháy mắt, một luồng tử khí nồng đậm từ trong thân thể Ma Thi nọ thoát ra, tuồn về phía Chung Ly.
Sức mạnh của Ma Thi đó bị cắn nuốt và luyện hóa, căn bản chẳng cần thời gian để thích ứng, trong tích tắc thực lực của Chung Ly đã tăng vọt.
Vốn dĩ một kiếm kia của Bạch Nhạc đã đủ để áp chế Chung Ly, nhưng khi luồng sức mạnh này tràn vào, Chung Ly lại dễ như trở bàn tay mà đánh bay mũi kiếm, mạnh mẽ ngăn chặn nó lại.
Chung Ly cảm nhận được sức mạnh tăng lên, hắn ta cũng hiểu được ý của Triều Bằng Phi, rõ là lão vì muốn ngăn Bạch Nhạc mà đã không tiếc bất cứ giá nào, thậm chí không tiếc ra tay giết chết Ma Thi khác chỉ để tăng thực lực cho hắn ta.
Không nghi ngờ gì nữa, Triều Bằng Phi không lừa Chung Ly, khi giết thêm ít nhất ba Ma Thi nữa, hắn ta sẽ hoàn toàn có khả năng đột phá thành Ma Thi Vương.
Vừa nghĩ đến điều này, tinh thần Chung Ly lập tức phấn chấn, khóe miệng lộ ra nụ cười.
- Bạch Nhạc, đi chết đi!
Phàm muốn đạt được, tất phải trả giá đắt.
Đối với Chung Ly mà nói, muốn có được thực lực cường đại hơn, đột phá thành Ma Thi Vương, một lần nữa làm chủ cuộc đời mình thì nhất định phải giết chết Bạch Nhạc.
Dù biết rõ Bạch Nhạc cực kỳ mạnh, trong quá trình này, chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ rơi vào nguy hiểm, thậm chí ngã xuống, nhưng hắn ta cũng không thể lùi lại dù chỉ là nửa bước.
Điên cuồng.
Đúng vậy, giờ phút này đây mới là khắc họa chân thật nhất về Chung Ly.
Kể từ ngày hắn ta hóa thành Ma Thi, tâm lý cũng bắt đầu vặn vẹo. Mặc dù còn sống, nhưng cũng chỉ là cái xác biết đi. Hắn ta liều mạng giãy dụa, chính là muốn một cơ hội, một cơ hội để bản thân có thể sống lại lần nữa.
Cho dù là khúm núm nhận Bạch Nhạc làm chủ, phản bội Bạch Nhạc, giết chết Huyền Thủ Chân Nhân, nói gì với Bạch Nhạc, hay muốn giết chết Triều Bằng Phi, tất cả chúng cũng chỉ vì một mục đích này.
Sự trung thành hay tin tưởng đều không có gì quan trọng, hắn ta chỉ đang điên cuồng giãy dụa cầu sinh.
Mà bây giờ bởi vì Bạch Nhạc đang công kích không ngừng, ý đồ muốn Tử Linh Thần tỉnh lại, rõ ràng là đang đặt cơ hội ở ngay trước mặt hắn ta.
Chung Ly chưa từng cảm giác được cơ hội đã cách gần hắn ta như thế, gần đến nỗi chỉ cần khẽ vươn tay ra là có thể đụng vào.
Cho nên hắn ta cũng nguyện ý trả giá đắt, sử dụng cách thức điên cuồng nhất để đi đến bước cuối cùng này.
Ầm...
Tinh Hải sôi trào, Chung Ly lại lần nữa không sợ chết phát động công kích vào Bạch Nhạc, thậm chí dùng chiêu thức đá vỡ ngọc nát cũng không hề tiếc nuối.
Không thể không nói, sự điên cuồng như vậy đã tạo thành ảnh hưởng cực lớn cho Bạch Nhạc. Bởi cho dù có mạnh cỡ nào, rốt cuộc hắn cũng chỉ ở Tinh Hải Cảnh mà thôi.