Chỉ cần có Đạo Lăng Thánh Nữ ở đây, Đạo Lăng Thiên Tông chính là một ngọn núi lớn mà tất cả mọi người mãi mãi không thể vượt qua.
Nhanh. Nhanh đến mức cực hạn!
Lúc trước Đạp Thiên Ma Quân đã từng thấy Ngu Kiếm của Bạch Nhạc, chiêu đấy vốn đã rất nhanh, nhưng hôm nay, một kiếm này được Vân Mộng Chân thi triển thực còn nhanh hơn cả Ngu Kiếm, thậm chí ngay cả bóng kiếm cũng không thể thấy rõ là thế kiếm đã tới rồi.
Thế như chẻ tre.
Ma khí ngập trời trong nháy mắt đã bị một kiếm tách ra, thậm chí Đạp Thiên Ma Quân còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì cánh tay ra quyền của hắn ta đã bị mũi kiếm chém đứt.
- Á á á...
Miệng hắn ta rú lên một tiếng hét thảm thiết, chỉ thấy máu tươi tung tóe, nửa đoạn cánh tay cứ vậy trực tiếp bị chém lìa, miệng vết thương phẳng lì như gương.
- Ngươi là cái thá gì mà xứng giao thủ với ta?
Một tay Vân Mộng Chân cầm kiếm, áo trắng như tuyết. Trên người nàng lộ ra ánh sáng dịu dàng màu xanh nhạt, khuôn mặt lạnh lùng tựa trăng sáng.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Đám cao thủ Ma Đạo trước đó còn rục rịch cảm thấy bị Đạp Thiên Ma Quân giành trước, bấy giờ khi thấy cảnh một nửa cánh tay của hắn ta bị mạnh mẽ chém lìa thì không khỏi đồng loạt nuốt nước miếng, lưng đầy mồ hôi lạnh.
Kinh khủng!
Phút chốc, dường như vị Thánh Nữ của Đạo Lăng bất bại kia lại xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
- Đạo Lăng bất bại!!!
- Đạo Lăng bất bại!!!
- Đạo Lăng bất bại!!!
Trong nháy mắt, tất cả đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông ở trên núi không khỏi hô lên một tiếng như núi kêu biển gầm, dường như toàn bộ Đạo Lăng Thiên Tông đều bị tiếng hô này bao phủ.
Từ khi Đạo Lăng Thiên Tông lập tông tới nay, các đời Đạo Lăng Thánh Nữ có ai từng để người khác thất vọng đâu?!
- A a a! Ta giết ngươi!
Đạp Thiên Ma Quân nhất thời sơ xuất bị chém nửa cánh tay, hắn ta vừa đau đớn vừa xấu hổ, lập tức gầm lên một tiếng, trong nháy mắt đã tế Tinh Hải ra, trên người dấy lên một mảnh ma khí. Hắn ta mạnh mẽ lấy ma khí ngưng tụ ra cánh tay, rồi đột nhiên nắm tay lại, một thanh trường thương bỗng xuất hiện. Trường thương kia cuốn lấy Tinh Hải, hăng hăng chém về phía Vân Mộng Chân.
Mặc dù cảm nhận được sự mạnh mẽ của Vân Mộng Chân, nhưng đã đến nước này, hắn ta không còn gánh nổi cái mặt mo này nữa, cho dù có liều chết, hắn ta cũng phải gượng chống để xả cục tức này.
Hai mắt Đạp Thiên Ma Quân đỏ như máu, giờ phút này, hắn ta giống hệt một con mãnh thú bị chọc giận, vừa gầm vừa liều mạng nhào về phía Vân Mộng Chân.
- Huyền Nguyệt Biến.
Ánh mắt Vân Mộng Chân lạnh lùng, trong tích tắc khi thốt ra hai chữ này, phía sau nàng bỗng xuất hiện một vầng trăng tròn chiếu rọi trời đất, cùng lúc đó, Tinh Hải cũng hiện lên.
Tinh Hải ba ngàn trượng cùng vầng trăng kia hợp lại thành một, bất thình lình chém xuống theo thanh kiếm trong tay Vân Mộng Chân.
Ầm ầm.
Vân Mộng Chân căn bản không hề cho Đạp Thiên Ma Quân thời gian để phản đòn, hai Tinh Hải đã va mạnh vào nhau.
Nhìn bề ngoài, Tinh Hải của Đạp Thiên Ma Quân có hơn năm ngàn trượng, nhưng khi cả hai gặp nhau thì vầng trăng lạnh kia lại trực tiếp chém nát Tinh Hải của Đạp Thiên Ma Quân dễ như trở bàn tay, ánh kiếm đáng sợ kia cũng đánh thẳng vào mặt hắn ta.
Một kiếm phá Tinh Hải.
Vầng trăng lạnh kia xuyên qua cơ thể của Đạp Thiên Ma Quân, mang theo một vệt máu đỏ tươi, cũng chính một kiếm này đã chính thức cho thế nhân nhận ra rằng, cho tới bây giờ, vị Đạo Lăng Thánh Nữ trẻ tuổi này cũng không phải bình hoa, mà là một cường giả kinh khủng đủ để tất cả mọi người rung động.
- Cứu ta!
Nhục thân Đạp Thiên Ma Quân bị một kiếm chém ngang, ngay cả Tinh Hải cũng tan vỡ, chỉ còn một luồng thần hồn trốn đi, giờ phút này, hắn ta mới thật sự cảm nhận được nỗi sợ hãi ấy mà điên cuồng gào thét.
Đạp Thiên Ma Quân thất bại cũng khiến cao thủ Ma Đạo có một loại cảm giác thỏ chết cáo buồn, trong nháy mắt lập tức có ba bốn vị lão tổ Tinh Hải Cảnh đồng thời ra tay với Vân Mộng Chân nhằm cứu viện Đạp Thiên Ma Quân.
Chỉ là giờ phút này, Vân Mộng Chân vẫn không hề có ý muốn lùi lại.
Trong mắt nàng lóe lên sát ý, kiếm trong tay thuận thế tiếp tục chém xuống, người theo kiếm đi, trong nháy mắt, nàng đã hóa thành một vầng trăng lạnh theo sát thần hồn của Đạp Thiên Ma Quân.
- Dừng tay!
Mắt thấy Vân Mộng Chân vẫn muốn đuổi giết, mấy lão tổ Tinh Hải hồi nãy ra tay cũng không khỏi giận tím mặt. Bọn chúng vừa quát lớn, vừa mạnh ai người nấy tự thi triển thần thông tấn công về phía Vân Mộng Chân.
Bốn vị cường giả Tinh Hải Cảnh đồng thời thi triển thần thông để công kích giống như bày ra thiên la địa võng trước người Đạp Thiên Ma Quân, hoàn toàn ngăn chặn con đường truy kích của Vân Mộng Chân.
Bản thân Đạp Thiên Ma Quân cũng không khỏi thầm thở phào. Mặc dù lần này hắn ta tổn thất nặng nề, nhưng chí ít thì hắn ta vẫn còn sống. Đấy mới là chuyện quan trọng nhất.
Chỉ là không một ai có thể ngờ được, cho dù đã tới nước này, Vân Mộng Chân vẫn không hề từ bỏ sự truy sát đối với Đạp Thiên Ma Quân.