Đều là cường giả Hóa Hư, muốn dồn loại Ma Thi Vương như Triều Bằng Phi vào chỗ chết, cũng chỉ có Bạch Cốt phu nhân mới có thể làm được.
Đầu ngón tay điểm nhẹ, trong tích tắc, thân thể những Ma Thi vừa mới chết đi kia đồng thời nổ tung, hóa thành vô số bạch cốt, theo thủ thế của Bạch Cốt phu nhân, tụ tập ở bên người Triều Bằng Phi, lấy bạch cốt dựng tế đàn!
Bạch Cốt Tế Đàn!
Lúc trước, dựng tạo Bạch Cốt Tế Đàn, là vì đánh thức Bạch Cốt Thần, nhưng hôm nay, đối với Bạch Cốt phu nhân mà nói, dựng Bạch Cốt Tế Đàn, thì là vì tiến thêm một bước khống chế lực lượng Thần Chi Bản Nguyên.
Đối với Triều Bằng Phi mà nói, Thần Chi Bản Nguyên mới là lực lượng mấu chốt nhất, chỉ có triệt để hủy diệt Thần Chi Bản Nguyên của hắn, mới có thể hoàn toàn giết chết đối phương.
Trong chốc lát, Bạch Cốt Tế Đàn đã thành hình, mạnh mẽ vây khốn Triều Bằng Phi vào bên trong.
Lực lượng Thôn Thiên Quyết đã dần dần tán đi, thân thể Bạch Nhạc lại xuất hiện dáng vẻ run rẩy lần nữa, giống như lúc nào cũng có thể tan vỡ!
Cho dù là Thông Thiên Đạo Thể, cũng cần dựa vào thân thể mà tồn tại, mới có thể đạt được hoàn mỹ.
Không có thân thể, cũng chỉ có thể duy trì loại trạng thái này trong khoảng thời gian ngắn.
Hơn nữa, muốn vây khốn Triều Bằng Phi, thần hồn Bạch Nhạc cũng tiêu hao cực lớn, cứ như vậy một hồi, đã xuất hiện dấu hiệu bất ổn.
Lúc này đám người Vân Mộng Chân và những người khác cũng khẩn trương nhìn chằm chằm vào Bạch Cốt Tế Đàn.
Giả sử Bạch Nhạc không thể chèo chống, bọn hắn sẽ phải đẩy lên đầu tiên.
Cũng may, ý chí Bạch Nhạc cực kỳ kiên định, cho dù là ở dưới tình huống này, cũng vẫn cắn chặt răng, tiếp tục chống đỡ như cũ.
- Bạch Nhạc!
Nhìn thấy dáng vẻ đau khổ của Bạch Nhạc, trong lòng Vân Mộng Chân như bị kim đâm, nhưng lại hoàn toàn bất lực.
Một nén nhang!
Cũng không tính là thời gian dài, nhưng bây giờ đối với Bạch Nhạc mà nói, lại là dài dằng dặc.
Thậm chí hắn đã không cảm giác được thời gian trôi qua, cũng không phát hiện được tất cả xảy ra xung quanh, chỉ dựa vào một hơi thở liều chết.
- Thật sự là khiến người ta cảm thán... Không ngờ đến tính trạng này rồi, còn có thể không chết.
Ngay tại thời điểm tất cả mọi người khẩn trương nhìn chằm chằm Bạch Cốt Tế Đàn, đột nhiên trong hư không, lại vang lên một cái thanh âm đạm mạc, mang theo vài phần ngả ngớn, lại lộ ra vài phần đùa cợt.
Giọng nói đột nhiên vang lên này, khiến cho sắc mặt tất cả mọi người đại biến!
Cho dù là Bạch Cốt phu nhân đang xây dựng Bạch Cốt Tế Đàn, trái tim cũng không khỏi nhíu chặt lại.
Bây giờ chính là thời khắc mấu chốt nhất, cho dù là nàng cũng không có cách nào phân thần.
- Dạ Nhận!
Trong mắt Vân Mộng Chân lộ ra hàn quang, chợt cầm kiếm chắn ngang trước ngực, gắt gao nhìn chằm chằm đối phương!
Gần như trong nháy mắt lời nói của Vân Mộng Chân rơi xuống, Dạ Nhận cũng theo đó mà chậm rãi hiện thân, thanh đao đen như mực kia lộ ra một đạo sát ý lăng liệt, làm người sợ hãi.
- Đừng khẩn trương, nếu ta muốn xuất thủ... Hắn đã sớm chết!
Khóe miệng Dạ Nhận lộ ra một tia trào phúng, liếc mắt nhìn Vân Mộng Chân, nhàn nhạt mở miệng nói.
Dạ Nhận vốn là sát thủ cao cấp nhất trên đời này!
Dưới tình huống ẩn nấp hành tung, cho dù là Bạch Cốt phu nhân và Triều Bằng Phi, trong lúc nhất thời cũng không thể phát hiện, càng không cần phải nói tới người khác.
Nếu như lựa chọn xuất thủ đánh lén ở nơi này, bất kể ai cũng không thể phản ứng kịp.
- Dạ Nhận, đến tột cùng ngươi muốn làm gì?
Trong mắt Vân Mộng Chân lộ ra vẻ lạnh lẽo, mở miệng nói lần nữa.
- Tự nhiên là giết chết ngươi, huỷ diệt Đạo Lăng Thiên Tông.
Dạ Nhận tùy ý mở miệng nói.
Một câu nói này, nhất thời làm cho trái tim tất cả mọi người đều nhấc lên, không phải là bọn họ quan tâm sinh tử của Vân Mộng Chân, chỉ là dưới tình huống này, nếu như Dạ Nhận xuất thủ đối với Vân Mộng Chân, khả năng ảnh hưởng sẽ cực lớn.
- Yên tâm đi, ta đổi chủ ý rồi.
Dạ Nhận cười khẽ một chút, tiếp tục nói:
- Ta muốn giết, là Đạo Lăng Thánh Nữ đỉnh phong, không phải ngươi bây giờ! Về phần Đạo Lăng Thiên Tông...
Trong mắt Dạ Nhận tràn đầy vẻ khinh miệt, từ tốn nói:
- Bây giờ đã không có tư cách để cho ta xuất thủ!
“...”
Một câu nói này khiến trong lòng Vân Mộng Chân mạnh mẽ tê dại, nhưng không thể không thừa nhận, đối phương nói là thực tế.
Một cái Đạo Lăng Thiên Tông lớn như vậy, đến bây giờ còn có mấy phần nội tình?
Nói không khoa trương chút nào, toàn bộ tông môn trừ một vị Thánh Nữ như nàng ra, hầu như không có bất kỳ một người nào có thể cầm ra.
Đạo Lăng Thiên Tông... Đã xuống dốc.
- Nếu ngươi đã không muốn ra tay, vậy hiện tại ra đây là muốn làm gì?
Vân Mộng Chân nhìn chằm chằm Dạ Nhận, hỏi lần nữa.
- Rất đơn giản, ta muốn ngươi đi với ta đến một chỗ!
Chân mày Dạ Nhận chợt vẩy lên, chậm rãi mở miệng nói.
- Có ý gì?
Trong mắt Vân Mộng Chân lộ ra một tia lãnh ý, trầm giọng hỏi.
- Đổi một câu trả lời hợp lý!
Dạ Nhận nhún nhún vai, tiếp tục nói:
- Ta phát hiện một chỗ, cần người phối hợp, mới có thể bước vào bên trong... Ban đầu người ta muốn chọn là Bạch Nhạc, đáng tiếc, hiện tại tự thân hắn khó bảo toàn.