- Chúng ta muốn tìm Bất Tử Thanh Vương rất khó khăn, thế nhưng chỉ cần truyền tin tức đi, khiến hắn tới tìm ta, sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Bạch Nhạc ở ngoài sáng, Bất Tử Thanh Vương ở trong tối.
Chỉ cần xoay chuyển một chút, tự nhiên sự tình sẽ dễ dàng giải quyết.
Nghĩ đến đây, bỗng nhiên mọi thứ trở nên rộng mở.
- Có chuyện gì, có thể hấp dẫn Bất Tử Thanh Vương, khiến hắn hiện thân?
- Tự nhiên là Lục Âm Sơn!
Gần như không cần nghĩ ngợi, Bạch Nhạc nói lần nữa.
Đối với người như Bất Tử Thanh Vương mà nói, bí tàng không gian có thể có cường giả thượng cổ còn sống, chắc chắn tồn tại cám dỗ trí mạng.
- Truyền tin tức đi!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một đạo tinh mang, trầm giọng mở miệng nói:
- Chắc chắn tam đại Thiên Tông đều đã đoán được, ẩn giấu tin tức căn bản không có bất kỳ ý nghĩa gì, chẳng thà thẳng thắn truyền tin tức ra, dụ dỗ người trong thiên hạ cùng đi tìm... Kể từ đó, cho dù Bất Tử Thanh Vương không chịu lộ diện, có nhiều người đi tìm như vậy, cũng có hy vọng phát hiện hơn.
- Ý kiến hay!
Thư Sinh gật đầu, không nhịn được thở dài nói:
- Truyền tin tức ra, không cần bọn hắn đi mạo hiểm, chỉ cần có người có thể tìm được cửa vào bí tàng không gian ở Lục Âm Sơn, là có thể trực tiếp phong hầu, ban thưởng năm mươi vạn linh thạch, mở ra hoàng gia bảo khố, mặc hắn chọn lựa một môn phương pháp tu hành, hoặc là thần thông!
Đối với cường giả Tinh Hải Cảnh mà nói, sức dụ dỗ của những điều kiện này không tính là quá lớn, thế nhưng đối với tu hành giả Tinh Cung Cảnh mà nói, khả năng quá mê người!
Bản thân bọn hắn căn bản không có năng lực tra xét bí tàng không gian, thế nhưng chỉ cần truyền tin tức về Đại Càn Vương Triều, là có thể có được phần thưởng phong phú, chuyện này đủ để cho vô số người chạy theo như vịt.
Huống chi, ưu thế lớn nhất của Đại Càn Vương Triều, chính là ở chỗ không phân đạo ma!
Bất kể là tu hành giả ma tu, hay là đạo môn, đều có thể tin tưởng Đại Càn Vương Triều, tin tưởng Bạch Nhạc, sẽ không nhận được tin tức liền giết người diệt khẩu.
Kể từ đó, liền không sợ không có ai bằng lòng báo lại tin.
- Cứ quyết định như vậy đi!
Bạch Nhạc gật đầu, mở miệng nói:
- Làm phiền tiền bối truyền tin tức trở về, ngày mai ta sẽ về Thanh Châu! Nếu như Bất Tử Thanh Vương nhận được tin tức, nguyện ý hiện thân, liền bảo hắn đến Thanh Châu tìm ta... Cũng đỡ mất công hắn hoài nghi, ta muốn mượn đại trận vương thành gây bất lợi cho hắn.
- Được!
Thư Sinh gật đầu, lúc này đáp ứng nói:
- Lâu rồi không có về Thanh Châu, ngươi cũng nên trở về nhìn một chút, Thanh Châu cũng cần vị lãnh tụ tinh thần như ngươi!
Sau khi bàn bạc xong những chuyện này, Thư Sinh liền xoay người rời đi, trước đây hắn cũng phụ tá Diệp Huyền đại sư xử lý những việc vặt này, bây giờ xử lý, tự nhiên vẫn thuận buồm xuôi gió như cũ.
- Còn ngươi thì sao?
Bạch Nhạc quay sang nhìn Bạch Cốt phu nhân, hỏi lần nữa.
- Ta cũng cần về Bạch Cốt Thần Vực tu hành một thời gian ngắn, củng cố tu vi, nếu như tìm được manh mối về Lục Âm Sơn, ngươi liên lạc lại với ta.
Bạch Cốt phu nhân nhìn Bạch Nhạc, nhẹ giọng đáp.
Từ khi Bạch Nhạc gặp nạn tại Hắc Ám Thiên, nàng gián đoạn tu hành chạy tới, Bạch Nhạc vẫn luôn ở trong nguy hiểm, nàng căn bản không thể phân thân.
Bây giờ Bạch Nhạc đã khôi phục, tạm thời cũng không có nguy hiểm gì, tự nhiên nàng cần trở về Bạch Cốt Thần Vực củng cố tu vi.
Rất nhanh tin tức Bạch Nhạc muốn về Thanh Châu đã truyền đi.
Nhưng lần này khác với trước đó, không có người nào muốn thử tìm Bạch Nhạc gây phiền phức cả, nói không khoa trương, bây giờ bất kể là những thế lực như Đại Càn Vương Triều, hay là chính ma lưỡng đạo, gặp Bạch Nhạc cũng phải đi vòng.
Đặc biệt là những người tận mắt nhìn thấy quá trình Bạch Nhạc tái tạo thân thể, càng sinh ra một loại cảm giác sợ hãi từ đáy lòng, cả đời cũng không dám là địch với Bạch Nhạc.
Diệp Hiểu Nhân đợi ở trước Bạch phủ ba ngày, lúc này Bạch Nhạc mới để cho nàng đi vào, gặp một lần.
Nguyên nhân, là bởi vì lúc trước tin tức Bạch Nhạc chết truyền ra, Diệp gia thật sự có dị động, mặc dù Diệp Hiểu Nhân không có tham dự, nhưng lại không ngăn cản!
Chuyện này vừa làm nàng khó xử, vừa khiến nàng cảnh giác.
Chỉ là, cuối cùng Bạch Nhạc cũng không có hoàn toàn cự tuyệt gặp mặt, dù sao, bây giờ trong vương thành cũng có không biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm, nếu thật sự ngay cả gặp mặt cũng không gặp liền rời đi, chỉ sợ Diệp gia sẽ xong đời.
- Hiểu Nhân bái kiến công tử!
Vừa thấy Bạch Nhạc, Diệp Hiểu Nhân đã trực tiếp quỳ xuống.
Đến lúc này, nàng đã sớm không có nửa điểm khoe khoang, hạ thấp tư thế tới mức thấp nhất.
Bạch Nhạc ngồi trên ghế, không có đứng dậy, mà nhàn nhạt liếc mắt nhìn Diệp Hiểu Nhân:
- Diệp tiểu thư không cần như vậy, Bạch mỗ không đảm đương nổi!
Câu không đảm đương nổi này, nhất thời khiến Diệp Hiểu Nhân bị dọa cho mồ hôi lạnh đều rơi xuống.
- Công tử thứ tội!
Diệp Hiểu Nhân không có đứng dậy, mà quỳ ở trên mặt đất, dùng sức dập đầu một cái đầu, run giọng nói:
- Những người trong Diệp gia tham gia náo động, dòng chính sáu người, chi mạch mười bốn người, cùng với hai trăm hai mươi mốt hạ nhân, đều đã bị chém giết, xin công tử bớt giận.