Con số rất chi tiết, mặc dù Bạch Nhạc không kiểm tra, nhưng cũng biết, Diệp Hiểu Nhân không có can đảm nói dối.
Trên thực tế, trước đó hắn cũng đã nhận được tin tức Diệp gia thanh tẩy nội bộ từ chỗ Thư Sinh, bằng không, hắn cũng sẽ không gặp Diệp Hiểu Nhân.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, chỉ cần có tư thế như vậy là đã đủ rồi.
- Thôi, đứng lên đi.
Bạch Nhạc phất phất tay, một cỗ lực lượng nhu hòa nâng Diệp Hiểu Nhân lên.
- Diệp gia sớm cần một lần thanh tẩy, lần trước, ngươi lo ngại mặt mũi, không có ra tay độc ác, ta cũng mở một con mắt nhắm một con mắt! Lần này, coi như là một bài học, dựa vào danh nghĩa của ta thanh trừ một lần, ngươi mới có thể chân chính khống chế Diệp gia... Ta vẫn là câu nói kia, chỉ cần ngươi làm theo quy củ của ta, ta sẽ đảm bảo Diệp gia ngươi, nghìn năm phú quý.
- Đa tạ công tử!
Nghe vậy, tảng đá lớn trong lòng Diệp Hiểu Nhân mới rốt cuộc để xuống, sau khi khom người cúi đầu về phía Bạch Nhạc lần nữa, lúc này mới tiến lên, ân cần pha trà cho hắn.
- Ngày mai ta sẽ rời khỏi Thanh Châu, nếu trong vương thành có sự tình gì vướng tay vướng chân... Có thể đi tìm Thư Sinh tiền bối.
Bạch Nhạc nâng chung trà lên uống một ngụm, nhẹ giọng nói.
- Vâng! Hiểu Nhân đa tạ công tử!
- Còn nữa, nếu có người thích hợp, ngươi liền gả đi.
Bạch Nhạc nhìn Diệp Hiểu Nhân, cuối cùng vẫn có chút mềm lòng, thở dài một tiếng, chậm rãi nói.
Diệp Hiểu Nhân nghe thế liền nao nao, viền mắt không khỏi có chút đỏ hồng, lời gì cũng không thể nói rađược.
Lúc trước gây chuyện như vậy, danh tiếng của nàng đã sớm bị hủy, hơn nữa, căn bản không có ai dám lấy nàng.
Diệp Hiểu Nhân yên lặng trong chốc lát, sau đó quỳ gối lần nữa, nhẹ giọng nói:
- Đa tạ ý tốt của công tử, chỉ là, Diệp gia... Cần ta cả đời không gả!
Lập gia đình sao?
Không phải Diệp Hiểu Nhân không nghĩ tới, nhưng đối với nàng mà nói, đó đã sớm là hy vọng xa vời.
Cho dù Bạch Nhạc không ngăn cản, thậm chí là chống đỡ, nhưng chỉ cần nàng lập gia đình, Diệp gia sẽ bị hủy.
Thứ duy nhất có thể khiến Diệp gia duy trì thanh danh đại gia tộc, chính là phần quan hệ mập mờ giữa nàng và Bạch Nhạc kia.
Cho dù, người biết rõ nội tình đều hiểu, chuyện này chỉ là nghe nhầm đồn bậy, nhưng chỉ cần lời đồn đãi này còn, Diệp gia sẽ có thể kéo dài.
Bây giờ phần trọng trách này, đã rơi vào trên vai Diệp Hiểu Nhân.
Bạch Nhạc nhìn Diệp Hiểu Nhân như vậy, yên lặng trong chốc lát, cuối cùng cũng không tiếp tục khuyên nữa.
- Đi xuống đi, hôm nay không cần về nữa, nghỉ ngơi một đêm trong phòng khách đi.
Bạch Nhạc có thể hiểu ý tứ của Diệp Hiểu Nhân, nên cũng đơn giản giúp nàng một tay.
Còn về loại vật danh tiếng này... cũng đã sớm không có, Bạch Nhạc không quan tâm.
- Đa tạ công tử!
Nghe Bạch Nhạc nói vậy, trên mặt Diệp Hiểu Nhân nhất thời hiện lên vẻ vui mừng, khom người nói tạ ơn lần nữa.
Đối với Diệp gia mà nói một đêm này thật sự quá quan trọng.
Nếu như được, nàng cũng muốn thật sự phục thị Bạch Nhạc tu hành, chỉ là, sau khi nhìn thấy Vân Mộng Chân và Bạch Cốt phu nhân, trong lòng nàng đã sớm không còn loại hy vọng xa vời này.
So với hai nữ nhân kia, quả thực nàng giống như là vịt con xấu xí vậy.
... ... ... ...
Trời vừa mới sáng, Bạch Nhạc đã âm thầm rời khỏi vương thành!
Không làm kinh động đến bất luận kẻ nào, lúc trở về thanh thế cũng đã khá lớn, nếu lúc rời đi còn mở lớn như vậy, sẽ khó tránh khỏi có chút không có ý nghĩa.
Trực tiếp xé rách hư không, tối đa chỉ mất nửa ngày thời gian, Bạch Nhạc đã trở lại bên trong Thanh Châu thành.
Lần này cũng không làm kinh động bất cứ kẻ nào, Bạch Nhạc đã trở lại bên trong Bạch phủ, trừ Tô Nhan và Bạch Thanh Nhã ra, Bạch Nhạc không gặp bất cứ kẻ nào, cứ như vậy ở lại bên trong Thính Hương Thủy Tạ.
Thẳng đến bảy ngày sau, Bạch Nhạc mới chính thức lộ diện trong phủ thành chủ, tiếp thu mọi người quỳ lạy, cũng tuyên cáo, vị phủ chủ Thanh Châu cường thế này đã trở về.
Không chỉ người Thanh Châu, mà người các tông Duyện Châu cũng chạy tới bái kiến Bạch Nhạc.
Khiến Bạch Nhạc có chút vui mừng là Huyết Ảnh Ma Quân vẫn chưa vẫn lạc!
Lúc trước Hắc Ám Thiên vỡ nát, Huyết Ảnh Ma Quân lấy Huyết Độn Bí Pháp chạy trốn, mặc dù bị thương nặng, nhưng vẫn còn sống sót, sau trận chiến trên Đạo Lăng Sơn, thương thế của Huyết Ảnh Ma Quân chưa hồi phục, nên không dám lộ diện.
Bây giờ Bạch Nhạc vừa về tới Thanh Châu, Huyết Ảnh Ma Quân liền tự thân đến cửa giải thích nguyên do.
Bạch Nhạc có chút hổ thẹn đối với Huyết Ảnh Ma Quân, dù sao trước đây không phải hắn khinh thường, Huyết Ảnh Ma Quân cũng sẽ không bị liên lụy, đương nhiên bây giờ sẽ không trách cứ.
Trừ cái đó ra, gần đây Hà Tương Tư rốt cuộc cũng bước vào Tinh Hải.
Mặc dù Tinh Hà lão tổ bỏ mình, thế nhưng Hà Tương Tư đột phá, lại giúp Thất Tinh Tông bảo lưu một tia nguyên khí, vẫn duy trì tôn nghiêm Địa Cấp tông môn như cũ.
Sau khi gặp mặt những người này, Bạch Nhạc liền an tâm ở lại Thanh Châu thành, lẳng lặng đợi tin tức về Lục Âm Sơn.
Mặc dù không có đạo lý gì, nhưng Bạch Nhạc có một loại trực giác, khả năng Bất Tử Thanh Vương ở ngay tại Thanh Châu.