Gần như trong một ý nghĩ chợt lóe, Bạch Nhạc đã khôi phục bình tĩnh!
Dưới loại tuyệt cảnh này, cho dù chỉ là hành vi hơi mất đi lý trí, cũng sẽ đẩy chính mình vào trong vực sâu, hoàn toàn mất đi hy vọng sống.
Âm hà lưu động, chứ không phải tĩnh.
Trên thực tế, cho dù không nhúc nhích, cũng sẽ lẳng lặng di chuyển theo dòng sông về phía trước.
Thế nhưng trôi thời gian dài như vậy, tình cảnh xung quanh Bạch Nhạc vẫn không có bất kỳ thay đổi nào, đủ để chứng minh, không phải một mực phiêu phù ở trong âm hà, là có thể được cứu!
Bạch Nhạc không cần suy tư thời gian quá lâu đã có thể khẳng định, cửa vào bí tàng không gian, nằm ở phương hướng nghịch nước sông lưu động!
Hoặc có lẽ là ở đầu nguồn cái âm hà này!
Bạch Nhạc ý thức được điểm này nhất thời liền động.
Trước đó dưới tình cảnh cực hàn, hắn gần như không thể động đậy, nhưng bây giờ, dựa vào Thôn Thiên Quyết thôn phệ lực lượng âm hà, đã khiến Bạch Nhạc ở dưới cực hạn, dần dần thích ứng cái lạnh này, kể từ đó, đây cũng là cơ hội chạy trốn duy nhất của hắn!
Thân hình Bạch Nhạc hơi chậm lại, nhất thời liền dùng sức, bơi về phía ngược lại.
Tự nhiên bơi ngược sông cực kỳ khó khăn, nhưng may mắn, Bạch Nhạc không phải là người thường, chỉ cần thân thể khôi phục lại năng lực hành động, đã đủ để hắn đi ngược dòng.
Quan trọng nhất là, hắn có thể thả ra lực lượng Thôn Thiên Quyết thôn phệ được!
Bạch Nhạc rất rõ, hiện tại đã đến tình cảnh sống chết trước mắt, loại thời điểm này, kéo dài thời gian sẽ chỉ làm chính mình càng ngày càng nguy hiểm, so với lề mề chậm chạp, chẳng bằng thẳng thắn buông tay đánh cược một lần!
- Bạo!
Hắn âm thầm hô lên một chữ này ở trong lòng, trong tích tắc, lực lượng vừa mới bị Bạch Nhạc cắn nuốt, chợt bộc phát ra.
Dường như có một cỗ cự lực khủng bố chợt đánh tới, cả người Bạch Nhạc lập tức lộ ra lực lượng kinh khủng, bắn ngược ra như mũi tên!
- Còn chưa đủ nhanh!
Bạch Nhạc cảm thụ được lực lượng trong cơ thể trôi qua, nội tâm cũng tràn đầy cảm giác khẩn trương.
Hắn không biết, nơi này cách cửa vào bí tàng không gian bao xa, nhưng khoảng cách trôi theo dòng nước trước đó, sợ là cũng không ngắn, lấy lực lượng bây giờ muốn ngược hướng trở về, sợ rằng còn thiếu rất nhiều.
Có vài người Ddưới tuyệt cảnh, cảm xúc sẽ vỡ tan, lại có vài người có thể ép ra tất cả tiềm lực trong thân thể, lần lượt đánh vỡ cực hạn!
Rất hiển nhiên, Bạch Nhạc luôn là người thứ hai!
Vù vù!
Trong tích tắc, Nghịch Ma Kiếm chợt tới tay, mượn lực lượng Thôn Thiên Quyết bộc phát ra, Bạch Nhạc nhất thời nâng Nghịch Ma Kiếm lên, kiếm ý khủng bố tuôn trào, trong khoảnh khắc, cả người Bạch Nhạc giống như hòa làm một thể cùng kiếm, phá vỡ dòng sông, chợt phóng về phía đầu nguồn âm hà!
Một kiếm phân thủy!
Dưới cảnh giới bực này, kiếm đạo khủng bố của Bạch Nhạc lại thể hiện ra uy lực lần nữa.
Trong thời gian ngắn ngủi không đến một chén trà, Bạch Nhạc đã mơ hồ nhìn thấy một điểm sáng bên trong âm hà đen kịt!
Trong nháy mắt, tinh thần Bạch Nhạc nhất thời đại chấn!
Điểm sáng này, chính là hy vọng rạng đông!
Vận động tất cả lực lượng tàn dư, Bạch Nhạc hung hãn xông về phía trước.
Một màn kiếm khí lợi hại kia, giống như lưỡi dao đoạn thủy, mạnh mẽ mở ra tất cả trở ngại trước mặt Bạch Nhạc.
...
- Phốc!
Kiếm phong găm vào thịt, trong tích tắc, Thanh Vương Kiếm liền xuyên thủng trái tim Hoa Gian cư sĩ!
Điên cuồng chém giết gần nửa canh giờ, rốt cuộc cũng khiến Bất Tử Thanh Vương chiếm được đủ ưu thế, một kiếm này, căn bản không để lại chút cơ hội nào, trong nháy mắt, liền trực tiếp xuyên thủng trái tim đối phương!
- Ta sẽ không thua! Ta sẽ không thua!
Trong miệng Hoa Gian cư sĩ phát ra một tiếng hét khó tin, mắt tràn đầy vẻ oán độc, trái tim bị đâm xuyên cũng có nghĩa là, khối thân thể này đã tan vỡ!
Cũng may, đối với cường giả Hóa Hư mà nói, thần hồn đã đủ để ngưng tụ thành hình, thoát khỏi sự trói buộc của thân thể.
Hoa Gian cư sĩ bỏ qua khối thân thể này, thần hồn nhất thời thành hình!
Cũng gần như cùng lúc đó, bất kể là Hoa Gian cư sĩ hay là Bất Tử Thanh Vương, đều cảm giác được, không gian vặn vẹo xung quanh kia, đang dần dần khôi phục!
- Ha ha ha, chết rồi! chết rồi! Thanh Vương, cuối cùng ngươi thua! Bạch Nhạc chết rồi!
Hoa Gian cư sĩ nhận thấy xung quanh biến hóa, hưng phấn hô lên, giống như vào giờ khắc này phiền muộn phiền muộn thân thể bị trảm đều quét sạch.
- Ngươi không giết được ta! Ha ha ha, Bất Tử Thanh Vương, ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không hiểu, bên trong bí tàng không gian có cái gì! Không bao lâu nữa, quân cờ của ta sẽ đột phá ở trong bí tàng không gian, mang thượng cổ truyền thừa cho ta, ta mới là người có thể đột phá Hóa Hư! Đến lúc đó ta sẽ tìm ngươi đòi lại món nợ hôm nay!
Bất Tử Thanh Vương nhìn nụ cười có vẻ hơi điên cuồng của Hoa Gian cư sĩ, chỉ vẻn vẹn lưỡng lự trong nháy mắt, liền cười lạnh theo.
- Làm sao ngươi biết là hắn chết, cũng có thể là... Hắn đã bước vào bí tàng không gian!
- Quan trọng nhất là... Ngươi trốn không thoát! Bất kể Bạch Nhạc sống hay chết, ngươi cũng trốn không thoát!