- Không có đường quay về!
Vân Mộng Chân nhìn Dạ Nhận, bình tĩnh mở miệng nói:
- Một khi bước ra bước này, bắt đầu xông phá, bất kể là ta hay ngươi, đều không có đường quay về! Không vượt qua nổi, chính là chết... Cho nên, ngươi thật sự chuẩn bị xong rồi sao?
Từ khi cùng Dạ Nhận bước vào cái bí tàng không gian này đến bây giờ, đã gần bốn tháng.
Nhưng cũng chỉ mới bước vào ngoại điện Thần Điện mà thôi, chỉ riêng việc phá giải cấm chế ngoại điện, tìm đường đi đến nội điện, đã tốn của Vân Mộng Chân trọn ba tháng!
Lúc trước Dạ Nhận cũng bị vây ở trước cấm chế này, nên mới không thể không dùng hết cơ hội duy nhất rời đi bí tàng không gian, ép Vân Mộng Chân đến giúp hắn phá giải cấm chế.
Mí mắt Dạ Nhận hơi nhảy, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Những chuyện này không cần ngươi nhắc nhở!
Đạo lý Vân Mộng Chân có thể hiểu, tự nhiên Dạ Nhận cũng biết, nhưng Hoa Gian cư sĩ chết, lại mang cho hắn áp lực quá lớn, hắn không dám khẳng định, rốt cuộc ai bước vào cái bí tàng không gian này, cho nên, biện pháp duy nhất chính là, trước khi đối phương đến nơi đây xông vào trong trước, đạt được truyền thừa của lịch đại Dạ Nhận.
Còn như nói, tùy tiện xông vào như vậy có thể sẽ gặp nguy hiểm, Dạ Nhận cũng đã không để ý tới.
Nhân sinh giống như là một trận đánh bạc, có dũng khí bước ra bước này, mới có thể thu hoạch được hy vọng.
- Có phải Bạch Nhạc tiến đến đúng không?
Vân Mộng Chân nhìn Dạ Nhận, nhẹ giọng hỏi ngược lại.
Nghe thấy lời nói của Vân Mộng Chân, sắc mặt Dạ Nhận nhất thời lạnh xuống.
Không thể không nói, phản ứng của Vân Mộng Chân quá nhạy cảm!
Căn bản không có bất kỳ đầu mối nào, chỉ vẻn vẹn bằng mấy câu hắn nói, đã đoán ra vấn đề.
Mặc dù không biết, người xông tới có phải Bạch Nhạc hay không, thế nhưng Dạ Nhận lại không thể không thừa nhận, Bạch Nhạc là người có khả năng chạy tới nhất.
Chỉ là, giết chết Hoa Gian cư sĩ, hiển nhiên đã vượt qua năng lực của Bạch Nhạc, điểm này, khiến hắn có chút không thể xác định.
Đương nhiên, hắn sẽ không nói với Vân Mộng Chân những thứ này.
- Ngươi nghĩ quá nhiều rồi.
Sắc mặt Dạ Nhận có chút lạnh, hờ hững mở miệng nói:
- Trước đó ta không có phát hiện, thánh nữ còn có một mặt tiểu nữ nhân như vậy, trông cậy Bạch Nhạc giống như anh hùng tới cứu ngươi sao?
- Ta không cần ai tới cứu, ngươi cũng không uy hiếp được ta.
Vân Mộng Chân cũng không để ý gì tới Dạ Nhận, chỉ nhàn nhạt mở miệng nói:
- Chỉ là, trong lòng ngươi đang kiêng kỵ cái gì, chính ngươi rành mạch từng câu.
Đối mặt với sự trào phúng của Dạ Nhận, Vân Mộng Chân lại có vẻ cực kỳ ung dung.
Bất kể dươi tình huống gì, vị Đạo Lăng Thánh Nữ này cũng không phải cô gái tầm thường có thể so sánh.
- So với việc ở chỗ này suy đoán ta nghĩ cái gì, chẳng thà dùng thêm chút tâm tư vào cục diện trước mắt, thánh nữ nghĩ sao?
Lông mày Dạ Nhận nhíu lại, nhàn nhạt đáp, cũng có ý bảo dừng cái đề tài này ở đây.
... ... ... ... ..
Trăng sáng treo cao!
Bạch Nhạc đứng ở biên giới sơn mạch, đột nhiên ngẩng đầu phát hiện giờ khắc này cái Thần Điện loáng thoáng lúc ban ngày, trở nên vô cùng rõ ràng.
Tâm niệm vừa động, Bạch Nhạc đã phản ứng kịp.
Buổi tối là thời điểm dãy núi này nguy hiểm nhất, nhưng tương tự, nó cũng là thời điểm dễ dàng tìm được cửa vào Thần Điện nhất.
Bạch Nhạc hít sâu một hơi, dưới chân đột nhiên bước ra, chạy về phía Thần Điện lần nữa.
Nếu như đã không có lựa chọn, vậy thẳng thắn dựa vào phương thức bạo lực nhất... giết tiến vào!
Trong tích tắc, trên người Bạch Nhạc dâng lên một đạo kiếm khí khủng bố!
Tinh Hải sôi trào, giống như trong nháy mắt, hóa thành một cỗ vòng xoáy kiếm khí kinh khủng, lộ ra kiếm ý kinh thiên, phóng về phía rừng núi!
- Kiếm Nhận Phong Bạo!
Lúc ban ngày Bạch Nhạc, cũng đã thử qua, bất kể cẩn thận như thế nào, cũng không có khả năng tránh được những hung thú kia, xông vào trong Thần Điện!
Kể từ đó, chẳng bằng triệt để vứt bỏ tất cả may mắn, cứ dứt khoát bộc phát ra thực lực mạnh nhất, mạnh mẽ tiến vào trong Thần Điện!
Bản thân Kiếm Nhận Phong Bạo là thần thông dẫn động thiên địa chi lực!
Lực lượng của mình cũng chỉ là một cái dẫn dắt mà thôi.
Giống như lúc trước xông qua cửa thượng cổ cấm địa trên Đạo Lăng Sơn, một khi chân chính khiến Kiếm Nhận Phong Bạo vận chuyển, sẽ có thể phát huy ra lực lượng vượt xa bản thân Bạch Nhạc!
Thậm chí loại lực lượng này có thể đột phá cực hạn Tinh Hải Cảnh, đạt được cấp độ tiếp cận Hóa Hư!
Mà có thể cái này mới là biện pháp duy nhất xông vào Thần Điện!
Đương nhiên, quá trình này cũng sẽ gặp nguy hiểm, nếu như đưa tới quá nhiều, hoặc là bên trong dãy núi này, có mãnh thú Hóa Hư Cảnh, như vậy Bạch Nhạc gây ra động tĩnh lớn như thế, chắc chắn phải chết!
Nhưng bây giờ Bạch Nhạc phải đánh cuộc một lần!
Giống như lúc xông vào bí tàng không gian, đối mặt cái âm hà khủng bố kia vậy, nếu như không phát huy lực lượng của mình đến cực hạn, đánh vỡ cực hạn, thì làm sao có thể thành công?
Vốn là một con đường chỉ có tiến không lùi, thì có gì để do dự chứ?
Ùng ùng!
Trong tích tắc, Bạch Nhạc liền khởi động thân thể, mang theo Kiếm Nhận Phong Bạo kinh khủng này, ở dưới ánh trăng, hung hãn chạy thẳng đến Thần Điện.