Vân Mộng Chân vẫn còn ở trong Thần Điện, bất kể như thế nào, hắn cũng không có khả năng buông tha, giả sử đối phương cố ý không cho hắn tiến vào Thần Điện, coi như thật sự phải xông vào, hắn cũng muốn thử một lần, chỉ là khả năng thành công sẽ cực thấp.
Bây giờ có thể thuận lợi đi qua khảo nghiệm, tự nhiên là tốt nhất.
Xưng hô từ tiểu tử, biến thành nhân loại, cũng không có nghĩa là hảo cảm của đối phương với Bạch Nhạc giảm đi, mà ngược lại, họ đang dùng một loại giọng nói chân trọng nhất tới nói chuyện với hắn.
- Đa tạ tiền bối!
Bạch Nhạc khẽ khom người, lật tay thu hết số nội đan và thịt mãnh thú còn lại vào trong nhẫn, sau đó nói tạ ơn lần nữa.
- Không cần phải khách khí, ngươi hoàn mỹ đi qua khảo nghiệm, đây là phần thưởng ngươi xứng đáng nhận được!
Pho tượng chân long lắc đầu, lập tức mở miệng nói:
- Thế nhưng ta vẫn muốn khuyên ngươi một câu, rời khỏi đây đi, đây là một tòa Thần Điện bỏ hoang, thần linh bên trong đã sớm vẫn lạc! Bây giờ trong này chỉ còn lưu lại truyền thừa của Sát Thần, ngươi đi vào, khả năng không nhận được bất cứ cơ duyên gì, ngược lại sẽ gặp phải nguy hiểm thật lớn... Cửu tử nhất sinh!
Bạch Nhạc nghe thế, trong lòng không khỏi nhảy lên.
- Xin hỏi tiền bối, lúc trước tiền bối nói có một nam một nữ tiến vào Thần Điện, là thật sao?
- Tự nhiên là thật!
Pho tượng phượng hoàng gật đầu mở miệng nói:
- Trên người đối phương có khí tức Sát Thần, chắc là truyền nhân của Sát Thần, hắn tiến vào Thần Điện là muốn tiếp thu truyền thừa của Sát Thần! Nhưng chuyện này đối với ngươi mà nói, không có chút ý nghĩa nào!
Bình thường bọn họ sẽ không nói những lời này với Bạch Nhạc.
Nhưng tình cảm của Bạch Nhạc đối với Tiểu Bạch Long khiến bọn hắn rất xúc động, nên lúc này mới mở miệng nhắc nhở.
Bạch Nhạc nghe thế, trong lòng cười khổ một hồi, sau khi yên lặng nửa ngày, lúc này mới khom người cúi đầu với hai pho tượng.
- Đa tạ ý tốt của tiền bối, nhưng ta có lý do không thể không đi vào... Nữ nhân đi cùng hắn là đạo lữ của ta! Bất kể nguy hiểm cỡ nào, ta cũng nhất định phải cứu nàng ra.
- Cho dù vì vậy mà ngươi chết ở trong Thần Điện?
Pho tượng phượng hoàng hỏi lần nữa.
- Vâng!
Bạch Nhạc dùng sức gật đầu, bình tĩnh đáp:
- Đây là hứa hẹn của ta với nàng, chết không hối hận!
Nghe thấy Bạch Nhạc trả lời kiên quyết như vậy, pho tượng phượng hoàng nhất thời xoay người sang chỗ khác, nhẹ nhàng thở ra, nhất thời có một vệt kim quang từ trong miệng bay ra, về phía cửa vào Thần Điện!
Cùng lúc đó, pho tượng chân long cũng xoay người phun ra giống như vậy!
Dường như trong nháy mắt có kim sắc quang ảnh của một Long một Phượng xoay quanh cửa vào Thần Điện, phá vỡ màn hắc ám kia, xuất hiện một cái quang lộ màu vàng!
- Vậy thì đi đi! Nhớ kỹ... đi thẳng về phía trước, bất kể gặp phải nguy hiểm gì, cũng không nên quay đầu lại! Cái Thần Điện này... Không có đường quay về!
Thanh âm pho tượng chân long vang lên lần nữa.
Bạch Nhạc hít sâu một hơi, khom người bái lạy, sau đó trực tiếp đi về trong Thần Điện.
- Tiểu tử kia, nếu ngươi còn sống đi ra Thần Điện... Hai chúng ta sẽ có thể rời đi với ngươi, cũng coi như thiếu ngươi một phần nhân tình!
Trước khi Bạch Nhạc bước vào trong Thần Điện, trong tai lại vang lên thanh âm của pho tượng chân long.
Một mực trấn thủ trước Thần Điện hơn vạn năm không thể rời đi, ai sẽ cam tâm chứ?
Lúc Bạch Nhạc nghe được lời nói, ngôi Thần Điện này đã bị bỏ hoang, tự nhiên cũng hiểu, chỉ sợ hai pho tượng này bị vây ở đây, không thể không một mực trấn thủ trước Thần Điện.
Có thể cơ hội để bọn hắn rời đi, cũng đang ở trong cái Thần Điện này!
Mặc dù biết chưa chắc đối phương đã nghe được, nhưng Bạch Nhạc vẫn trịnh trọng nói.
- Nhất định Bạch Nhạc sẽ làm hết sức!
... ... ...
Nhìn Bạch Nhạc bước vào Thần Điện, trong mắt pho tượng phượng hoàng không khỏi lộ ra một tia thâm thúy.
- Hơn vạn năm rồi... Ngươi cảm thấy, hắn có thể đánh vỡ Thần Chi Trớ Chú không?
- Ta không biết hắn có thể làm được hay không, nhưng ta biết, hắn nhất định sẽ tận lực đi làm!
pho tượng chân long nhìn về chỗ sâu trong Thần Điện, chậm rãi mở miệng nói:
- So với tên truyền nhân Sát Thần kia, ta càng tin tưởng hắn hơn...
- Chỉ hy vọng là như thế, ta đã chán ghét lắm rồi... Dù vừa ra đã chết, ta cũng nguyện ý rời khỏi cái Thần Điện chết tiệt này!
- Đúng vậy, có ai mà không chán đâu!
Pho tượng chân long thở dài một tiếng, chậm rãi nói:
- Chỉ cần hắn có thể còn sống đi ra, chúng ta giúp hắn một chút thì như thế nào?
Vừa há miệng, một trăm miếng nội đan Bạch Nhạc đưa tới, đã có phân nửa trực tiếp rơi vào trong miệng hắn!
Một khắc sau, cái thân thể hóa đá kia, đã lộ ra một vầng sáng, dường như linh động hơn không ít.
Chỉ một bước đã là thiên địa khác biệt!
Từ bên ngoài nhìn vào, toàn bộ Thần Điện đen kịt một màu, nhưng khi Bạch Nhạc bước vào bên trong, lại chứng kiến khắp nơi đều là nguy nga lộng lẫy.
Xa hoa!
Đây là ý niệm đầu tiên khi Bạch Nhạc nhìn thấy đại điện này.
Toàn bộ vách tường trong đại điện đều do linh thạch cực phẩm chế tạo thành, phía trên còn khảm Tinh Tinh và đủ loại bảo thạch trân quý, thậm chí có thứ Bạch Nhạc căn bản không nhận ra.