- Tiểu Bạch, đi!
Cùng lúc đó, thanh âm của Bạch Cốt phu nhân chợt vang lên, gần như là trong nháy mắt, Tiểu Bạch Long đã bay đến dưới chân Bạch Cốt phu nhân, nhanh chóng xông vào trong Thần Điện.
Từ lúc vừa mới bắt đầu, Bạch Cốt phu nhân đã không muốn liều mạng cùng hai con thần thú trấn thủ Thần Điện này!
Mục đích chính của nàng là xông vào Thần Điện mà thôi.
Dùng Bạch Cốt Chân Hỏa đẩy đối phương vào Bạch Cốt Tù Lung đã sớm chuẩn bị xong, chỉ cần vây khốn đối phương mấy hơi thở thời gian, lấy tốc độ của Tiểu Bạch Long cũng đủ để mang theo nàng thuận lợi xông vào trong Thần Điện.
Trước khi ra tay, trong lòng nàng cũng đã có kế hoạch hoàn hảo.
Gần như là trong nháy mắt Bạch Cốt phu nhân và Tiểu Bạch Long xông vào Thần Điện, một đạo kim quang chói mắt chợt bạo phát, Bạch Cốt Tù Lung vốn đang vây khốn bọn hắn chợt vỡ nát!
Pho tượng chân long kia giống như bắn ra một tia thâm thúy.
- Ngươi nói, cứ thả nàng đi qua như vậy là tốt hay xấu?
Mặc dù Bạch Cốt phu nhân rất mạnh, nhưng nếu nói dễ dàng xông qua như vậy, cũng không khỏi quá coi thường thực lực của bọn hắn đi.
Có thể trấn thủ Thần Điện, bán thần bình thường, căn bản đừng nghĩ vượt qua bọn hắn.
Sở dĩ để Bạch Cốt phu nhân dễ dàng có cơ hội như vậy, chỉ là bọn hắn có ý định xả nước mà thôi.
- Thần linh đã sớm vẫn lạc, nơi đây chỉ là Thần Điện hoang phế mà thôi... Thả nàng đi vào cũng không sao! Bằng không, chỉ có một mình tiểu gia hỏa kia, chỉ sợ chưa chắc đã còn sống đi ra từ Thần Điện.
Pho tượng phượng hoàng lắc đầu, chậm rãi nói.
- Ngược lại con Tiểu Bạch Long kia thật đáng yêu, nếu như lần này có thể thoát thân... Ta sẽ dạy dỗ nó thật tốt, ha ha.
Nghĩ đến bộ dạng giơ móng vuốt với mình của Tiểu Bạch Long, pho tượng chân long kia giống như không nhịn được cười to nói.
Đều là Long tộc, nên nó rất có cảm giác thân thiết đối với loại hậu bối này.
- Chỉ hy vọng như thế! Dù thần linh đã vẫn lạc, thì cái Thần Điện này cũng không dễ dàng xông qua như vậy... Một cái bán thần, hơn nữa còn là bán thần cảnh giới chưa vững chắc, không có tư cách hoành hành ở bên trong.
Nhắc tới chuyện này, pho tượng phượng hoàng lại nhìn về phía hải dương lần nữa, giống như ánh mắt có thể xuyên thấu sơn mạch nhìn đến hải dương vậy.
- Chỉ mong, Hải Thần không bị thức tỉnh...
... ... ... ...
Ùng ùng!
Trong nháy mắt xông vào Thần Điện, liền dẫn tới một tiếng sấm nổ, giống như trong tích tắc, toàn bộ lực lượng Thần Điện đều bị điều động, hóa thành vô số sợi tơ kim sắc khủng bố, bao phủ lên!
Biến cố này cũng dọa cho Bạch Nhạc giật mình.
Bạch Nhạc vô ý thức quay đầu lại, trong nháy mắt, con ngươi liền không khỏi co rụt lại, hiển nhiên hoài nghi có phải mình bị ảo giác hay không.
Coong!
Bạch Cốt Kiếm nhẹ nhàng đảo qua, Bạch Cốt phu nhân chém về phía những sợi tơ kim sắc kia phát ra một hồi âm thanh chói tai, mặc dù có chút trở ngại, nhưng những sợi tơ này vẫn bị chém đứt!
Cuối cùng bán thần chi lực vẫn khác với Bạch Nhạc.
- Ngao!
Vừa xông vào Thần Điện, Tiểu Bạch Long đã ngửi được khí tức của Bạch Nhạc, trong miệng phát ra một tiếng long ngâm vui sướng, cũng không để ý nguy hiểm
- Tiểu Bạch, Đổng Thục Nghi, thật sự là các ngươi sao?
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra vẻ vui mừng, nhất thời cũng bay về phía Bạch Cốt phu nhân.
Nhìn thấy Bạch Nhạc bình yên vô sự, trong lòng Bạch Cốt phu nhân cũng nhất thời thở phào một cái.
Trước đó, nàng liều lĩnh xông tới, chính là lo lắng Bạch Nhạc gặp nạn, bây giờ thấy Bạch Nhạc không có việc gì, cả người liền thoải mái đi rất nhiều.
Chỉ là, nghĩ đến Bạch Nhạc gạt nàng một mình bước vào bí tàng không gian, nên vẫn không muốn làm hòa với Bạch Nhạc.
- Bạch phủ chủ, vô địch thiên hạ, thấy ta liên lụy như này, sợ là không vui rồi.
“...”
Cảm nhận được hàn ý trên người Bạch Cốt phu nhân, Bạch Nhạc cũng không khỏi co rụt cổ lại.
- Tại sao ngươi tới đây?
- Thế nào, chỉ cho phép Bạch phủ chủ ngươi tới, còn ta thì không được sao?
Bạch Cốt phu nhân vẫn không làm hòa với Bạch Nhạc, cười lạnh nói.
- Ta không có ý này...
Bạch Nhạc có chút nhức đầu, bất đắc dĩ nói:
- Thanh Vương nói, một khi cường giả Hóa Hư bước vào bí tàng không gian, có thể sẽ khiến cường giả thượng cổ tỉnh giấc... Các ngươi tới, không gặp phải nguy hiểm gì chứ?
- Bạch phủ chủ quan tâm ngươi là được, sinh tử của ta không cần nhọc đến ngươi quan tâm.
Bạch Cốt phu nhân hừ lạnh một tiếng, từ tốn nói.
- Đổng Thục Nghi!
Thấy Bạch Cốt phu nhân càng nói càng không có chừng mực, Bạch Nhạc cau mày một cái, trầm giọng quát lên.
Bị Bạch Nhạc quát một tiếng như vậy, khí thế của Bạch Cốt phu nhân cũng nhất thời yếu đi ba phần.
Nghe thấy Bạch Nhạc gọi tên mình lần nữa, quả tim giống như khẽ run lên.
Bạch Cốt phu nhân cắn môi, quay đầu đi, không muốn để ý đến hắn, nhưng ngoài miệng cũng không nói lời giận hờn nữa.
- Còn ngươi nữa, không phải bảo ngươi ngoan ngoãn ở lại Thanh Châu sao?
Bạch Nhạc chuyển hướng sang Tiểu Bạch Long, có chút bất đắc dĩ chỉ vào tiểu tử kia nói.
Bị Bạch Nhạc giáo huấn như thế, Tiểu Bạch Long nhất thời lắc mình biến nhỏ lại bằng bàn tay, đưa ra móng vuốt che mắt mình, một bộ dáng vẻ vô tội.