Nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của tiểu tử kia, Bạch Nhạc cũng không khỏi bật cười.
Bạch Nhạc đi tới bên người Bạch Cốt phu nhân, nhẹ giọng nói:
- Thật có lỗi... Cám ơn ngươi, ta rất cảm động.
Câu nói xin lỗi và cảm ơn này, khiến tim Đổng Thục Nghi gần như hòa tan.
Bạch Cốt phu nhân xoay đầu lại, nhìn Bạch Nhạc, nhẹ giọng nói:
- Giữa ngươi và ta, không cần phải nói câu này.
Chờ đến khi cảm xúc dần dần bình tĩnh lại, lúc này Bạch Cốt phu nhân mới giải thích lại một lần tất cả những chuyện xảy ra từ lúc nàng chạy tới Thanh Châu.
Mặc dù Bạch Cốt phu nhân nói vô cùng đơn giản, nhưng Bạch Nhạc vẫn có thể cảm nhận được sự cảm động từ trong đó.
Bạch Cốt phu nhân không biết, tùy tiện bước vào sẽ có nguy hiểm hay sao?
Đương nhiên biết rõ, giống như hắn cũng biết rõ, bước vào nơi đây sẽ có nguy hiểm, nhưng vì tìm kiếm Vân Mộng Chân vẫn xông tới như cũ.
Mỹ nhân ân trọng!
Loại tình cảm này, khiến Bạch Nhạc có một loại cảm giác nặng nề không thể báo đáp.
Bạch Nhạc há hốc mồm, muốn nói điều gì nhưng cuối cùng lại không thể nói ra miệng.
Có thời điểm, vốn chỉ là một câu nói rất đơn giản, cũng biến thành nặng nề không gì sánh được.
- Nơi đây tràn ngập sợi tơ kim sắc kỳ quái, ta có một loại cảm giác quen thuộc, tuy nhiên hết lần này tới lần khác lại không tìm được manh mối! Ta không có kiến thức về trận pháp, phá trận thì không cần nghĩ, biện pháp duy nhất, chính là phía trên những sợi tơ kim sắc này.
Bạch Nhạc yên lặng trong chốc lát, liền sáng suốt nói sang chuyện khác.
Bạch Cốt phu nhân khẽ sờ cằm, bước ra một bước, xòe bàn tay ra, chợt chụp vào sợi tơ kim sắc trước mặt!
- Cẩn thận!
Bạch Cốt phu nhân phản ứng như vậy, thật sự dọa cho Bạch Nhạc nhảy lên.
Cho dù hắn có Thông Thiên Đạo Thể, thì dưới loại tình huống này, cũng không dám tùy tiện dùng tay bắt sợi tơ kim sắc kia, sơ sẩy một cái, toàn bộ bàn tay đều sẽ bị cắt đứt.
Oanh!
Bạch Cốt phu nhân cũng không để ý tới Bạch Nhạc, chỉ xòe bàn tay ra, trong nháy mắt sắp va chạm vào sợi tơ kim sắc, chợt bốc lên một cái đạo hỏa diễm u lãnh!
Bạch Cốt Chân Hỏa!
Trong tích tắc bị Bạch Cốt Chân Hỏa bao phủ, sợi tơ kim sắc kia nhanh chóng mềm hoá với tốc độ mắt thường có thể thấy, thậm chí là... Trực tiếp dung nhập vào trong ngọn lửa, trở nên càng chói mắt hơn!
Đột nhiên con ngươi co rụt lại!
Căn bản không cần Bạch Cốt phu nhân giải thích nữa, trong đầu Bạch Nhạc đa hiện lên một đạo linh quang!
- Thần Chi Bản Nguyên!
Không trách được lại có cảm giác quen thuộc như thế, thật ra sợi tơ kim sắc này là Thần Đạo Chi Lực, phải biết rằng, bản thân Bạch Nhạc đã luyện hóa một bộ phận lực lượng Thần Chi Bản Nguyên, kể từ đó, hắn mới cảm thấy có chút quen thuộc.
Thế nhưng dù sao Bạch Nhạc cũng không tu hành thần đạo, đối với Thần Chi Bản Nguyên cũng không có loại nhận thức trực quan này, cho nên, hắn mới nghĩ mãi cũng không bắt được manh mối.
Cho tới giờ khắc này, sợi tơ kim sắc kia bị hòa tan dưới Bạch Cốt Chân Hỏa, mới khiến hắn chợt tỉnh táo lại.
- Không sai!
Bạch Cốt phu nhân gật đầu, trầm giọng nói:
- Đây là thần linh chi lực, đối với người khác mà nói, có thể khó mà vượt qua, nhưng đối với ngươi và ta mà nói, cũng không có nguy hiểm như vậy!
Thậm chí nói đến đây, trong mắt Bạch Cốt phu nhân không khỏi hiện lên vẻ hưng phấn.
Bạch Nhạc tu luyện cũng không phải là thần đạo, đối với Bạch Nhạc mà nói tác dụng của những thần lực này có giới hạn, thế nhưng đối với nàng mà nói, những thần lực này, lại chính là vật đại bổ.
Chỉ cần cắn nuốt toàn bộ những thần lực này, là thực lực nàng sẽ tăng vọt lần nữa.
Có thể nói, Thần Điện này chính là chỗ tu luyện hoàn mỹ đối với nàng.
Vấn đề duy nhất là. ..
- Chủ nhân Thần Điện này còn sống hay không?
Bạch Cốt phu nhân ngẩng đầu, trong mắt không khỏi lộ ra một tia kiêng kỵ.
Phải biết rằng, dựa theo lời nói của Bất Tử Thanh Vương, khả năng bên trong bí tàng không gian, có cường giả thượng cổ sống sót.
Mà chủ nhân cái Thần Điện này, không thể nghi ngờ chính là thần linh chân chính, cũng phù hợp thân phận cường giả thượng cổ.
Giả sử chủ nhân Thần Điện này còn sống, cho dù bây giờ đang rơi vào trạng thái ngủ say không thức tỉnh, nhưng một khi cảm nhận được có người luyện hóa thần lực của hắn, nhất định sẽ tỉnh lại, đến lúc đó, đối mặt với cường giả như vậy, chỉ sợ tất cả mọi người đều phải chết ở chỗ này.
- Thần Điện chi chủ đã chết.
Bạch Nhạc nhìn Bạch Cốt phu nhân, trầm giọng nói:
- Ngươi còn nhớ, hai pho tượng canh giữ ở trước Thần Điện không? Trước đó bọn hắn từng nói cho ta biết, trên thực tế nơi đây chỉ là một cái Thần Điện bỏ hoang, thần linh bên trong đã sớm vẫn lạc.
- Lời ấy thật chứ?
Bạch Cốt phu nhân nghe vậy, trong mắt nhất thời tuôn ra một đạo tinh mang, hưng phấn mở miệng hỏi.
- Không sai được!
Bạch Nhạc gật đầu, tiếp tục nói:
- Thậm chí ta còn hoài nghi, các ngươi có thể dễ dàng tiến đến như vậy, chỉ sợ cũng là bọn hắn cố ý đẩy thuyền, bằng không, cho dù là ngươi chỉ sợ cũng không dễ dàng xông tới như vậy.
Mí mắt hơi nhảy, bây giờ nhớ lại, cho dù là Bạch Cốt phu nhân, cũng thể không không thừa nhận, lời Bạch Nhạc nói rất có đạo lý.