Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1704 - Chương 1704: Dạ Nhận Khí

Chương 1704: Dạ Nhận Khí Chương 1704: Dạ Nhận Khí

Bạch Nhạc chuyển ánh mắt đến Dạ Nhận, khiến cảm xúc lần nữa ổn định lại, mới chậm rãi mở miệng nói.

- Nếu biết có ngày hôm nay, lúc đầu ở Linh Tê Kiếm Tông, ta nên giết ngươi mới đúng!

Dạ Nhận nhìn thấy Bạch Nhạc, trong mắt lộ ra sát cơ, lạnh lùng mở miệng nói.

Lúc trước ở Linh Tê Kiếm Tông, chênh lệch giữa Bạch Nhạc và hắn, đơn giản là cách biệt một trời một vực!

Hơn nữa, trước đây Dạ Nhận cũng đã nhìn thấu thân phận của Bạch Nhạc, chỉ là không có hạ sát thủ với hắn mà thôi.

Có điều Dạ Nhận thật không ngờ tới, trong thời gian mấy năm, vậy mà sẽ phát sinh biến hóa lớn như vậy, chẳng những bố cục thiên hạ thay đổi, mà Bạch Nhạc cũng đã trưởng thành lên, cho dù chính diện giao thủ với hắn, cũng thắng bại khó phân.

- Đáng tiếc trên đời này không có thuốc hối hận để ăn.

Bạch Nhạc nhún nhún vai, ngược lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, không chút để ý nào.

- Dạ Nhận, ta vẫn luôn không muốn đối địch với ngươi! Giống như trước đây nói chuyện ở Linh Tê Kiếm Tông, chúng ta có thể không phải là địch nhân.

- Đường là ngươi tự chọn.

Dạ Nhận không nhúc nhích chút nào, tiếp tục nói:

- Hiện tại cũng giống như vậy!

Đến giờ phút này, Dạ Nhận đã có chút tỏ ra yếu kém.

Hắn không sợ hãi Bạch Nhạc, thế nhưng Bạch Cốt phu nhân lại mang cho hắn áp lực cực lớn, quan trọng nhất chính là, bây giờ hắn đang vào thởi điểm mấu chốt nhất, tối đa nửa ngày nữa, không, chỉ cần cho hắn thêm một canh giờ, hắn ắt có niềm tin thu được truyền thừa của Dạ Nhận đời đầu.

Chỉ cần thu được truyền thừa, hắn liền có nắm chặt ung dung bỏ chạy, bất kể là Bạch Nhạc, hay là Bạch Cốt phu nhân đều không ngăn được hắn.

Nhưng bây giờ là thời điểm hắn yếu ớt nhất, ở trong Thần Điện này, trốn cũng không cách nào trốn.

- Đừng nằm mơ, tới mức này rồi, ngươi còn cho rằng ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?

Không đợi Bạch Nhạc mở miệng, Bạch Cốt phu nhân đã cười lạnh một tiếng, giành trước một bước uy hiếp nói.

- Bạch Cốt phu nhân, ta thừa nhận bây giờ ngươi mạnh hơn ta, chỉ là... Ta cũng chưa tới mức sơn cùng thủy tận! Không nên ép ta, bằng không thì chúng ta đồng quy vu tận.

Chân mày Dạ Nhận chợt nhấc lên, trong mắt lộ ra một đạo tinh mang khiếp người.

- Ngoan cố chống cự! Dạ Nhận, tới mức này rồi, ngươi cho rằng, ngươi còn có tư cách gì uy hiếp ta?

Bạch Cốt phu nhân nhìn Dạ Nhận, trong mắt tràn đầy vẻ khinh miệt.

Đúng là Dạ Nhận rất xuất sắc, bất kể là Vân Mộng Chân, hay là Bạch Nhạc, cũng không dám nói có thể thắng dễ dàng.

Nhưng chuyện này không có nghĩa là, Dạ Nhận có tư cách đối địch với nàng.

Chênh lệch giữa Tinh Hải Cảnh và Bán Thần Cảnh thực sự quá lớn, nếu không phải cố kỵ an toàn của Bạch Nhạc, Bạch Cốt phu nhân đã sớm xuất thủ.

- Dựa vào nơi này là Thần Điện của Mộ Vũ Thần, dựa vào lúc trước Mộ Vũ Thần bị sư tổ giết chết!

Trong mắt Dạ Nhận lộ ra một tia ngạo ý, khinh thường mở miệng nói.

Câu nói này vừa ra, nội tâm Bạch Nhạc không khỏi nhảy lên!

Bạch Nhạc nhớ, Bất Tử Thanh Vương từng nói qua, truyền thừa của Dạ Nhận xuất xứ từ thượng cổ, trước kia Dạ Nhận đời đầu càng là nhân vật khủng bố có thể chém giết thần linh!

Từ tình cảnh trong Thần Điện đến xem, sợ rằng chuyện này không phải nói sạo!

Mặc dù thời gian bước vào nội điện rất ngắn, nhưng Bạch Nhạc cũng đã nhìn thấy thân thể Dạ Nhận đời đầu, cùng với vị thần linh ngã trên mặt đất kia.

Cộng thêm hai pho tượng kia nói, thần linh nơi đây đã sớm vẫn lạc, đủ để chứng thực lời Dạ Nhận nói.

- Thì tính sao?

Bạch Nhạc chen lời nói:

- Coi như ngươi nói thật, vị Mộ Vũ Thần này thật sự bị Dạ Nhận đời đầu giết chết, nhưng không phải hắn cũng bỏ mạng ở trong cái Thần Điện này sao?

- Ngươi biết cái gì!

Nhắc tới chuyện này, cảm xúc của Dạ Nhận nhất thời kích động lên:

- Nếu không phải trước khi tới đây, sư tổ đã trước sau giao thủ cùng mấy vị thần linh, chiến tới kiệt lực, chỉ bằng một tên thần linh nho nhỏ này, làm sao có thể khiến sư tổ vẫn lạc!

Hiển nhiên những chuyện này đều là bí mật thượng cổ, theo lý mà nói, qua nhiều năm như vậy, Dạ Nhận không thể biết được mới đúng.

Xâu chuỗi với việc trước đây Dạ Nhận trực tiếp đến Đạo Lăng Sơn mang Vân Mộng Chân đi, trong nháy mắt Bạch Nhạc liền hiểu ra.

- Ngươi đã nhận được một bộ phận truyền thừa?

Nghe thế, bất kể là sắc mặt Dạ Nhận, Vân Mộng Chân hay là Bạch Cốt phu nhân không khỏi hơi đổi.

Dạ Nhận liếc mắt nhìn Bạch Nhạc thật sâu, chậm rãi nói:

- Không tầm thường! Bạch Nhạc, ngươi là đối thủ đáng sợ nhất cuộc đời ta từng thấy! Chỉ hận sinh muộn, chưa từng tận mắt thấy phong thái của Thông Thiên Ma Quân!

- Vân Mộng Chân, ước định của chúng ta vẫn chắc chắn như cũ! Ngươi giúp ta ổn định cấm chế trận pháp, sau khi ta thu được truyền thừa, có thể tiễn các ngươi cùng rời đi cái bí tàng không gian này! Truyền thừa và lực lượng trên người Mộ Vũ thần linh, cũng thuộc về các ngươi.

- Không cần để ý đến hắn, Vân Mộng Chân, nếu ngươi có thể khống chế trận pháp, bảo vệ Bạch Nhạc mười giây thời gian, ta sẽ có thể chém giết tên khốn này!

Bạch Cốt phu nhân lạnh giọng nói.

- Giết ta? Giết ta thì như thế nào?

Nghe vậy Dạ Nhận không khỏi cười ha hả.

Bình Luận (0)
Comment