- Con kiến hôi sao?
Hải Thần khẽ lắc đầu, bình tĩnh nói:
- Ai mà không từ phàm tục tu luyện đến chứng được thần vị, đó không phải là lý do để ngươi miệt thị họ! Một vạn năm rồi, mượn tay hậu bối, tới chặt đứt ân oán giữa ngươi và ta, như thế cũng tốt...
Sau khi nói xong lời cuối cùng, Hải Thần lại nhìn sang Bạch Nhạc.
- Tiểu tử kia, thần thông ngươi vừa mới thi triển, rất có ý tứ... Hiện tại, sinh tử của các ngươi, lại ở trong tay các ngươi lần nữa!
- Bản thần có thể dùng Định Hải Thần Quang, định trụ hắn một khắc đồng hồ! Trong một khắc đồng hồ này, nếu như các ngươi không giết chết được hắn, bản thần cũng vô pháp ngăn cản hắn trọng sinh... Đến lúc đó, không ai cứu được các ngươi!
- Sinh tử của các ngươi sẽ do chính các ngươi khống chế!
Nghe được lời nói của Hải Thần, trong lòng Bạch Nhạc đột nhiên run lên.
Thời gian cấp bách, lúc này, hắn đã không kịp lo lắng những lời này của Hải Thần có bao nhiêu phần chân thực, thậm chí không biết sau khi giết chết tên Sát Thần này, bọn hắn sẽ có kết quả gì!
Nhưng hắn đã không có lựa chọn!
Đối mặt với cường giả như Sát Thần, bây giờ hắn chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Hải Thần.
Trên thực tế, Hải Thần cũng không có cho Bạch Nhạc cơ hội trả lời.
Gần như trong nháy mắt thoại âm rơi xuống, Tam Xoa Kích trong tay Hải Thần cũng nhẹ nhàng vung lên, nhất thời có một màn quang mang xanh thẳm bao phủ thiên địa, giống như trong nháy mắt, tách rời toàn bộ thế giới xung quanh.
- Định Hải!
Bị cái lam quang này bao phủ xuống, tất cả mọi thứ giống như đều triệt để tĩnh lại.
Cho dù là những huyết tuyến khủng bố kia, cũng hoàn toàn bị định trụ, không cách nào nhúc nhích nữa.
Một khắc đồng hồ thời gian, đã bắt đầu đếm ngược.
…
Thần thông!
Hầu như tất cả các tu hành giả đều không xa lạ gì với câu nói này, cái đó cũng chỉ để gọi một loại chiêu thức, thủ đoạn, không khác kiếm chiêu, đạo pháp là mấy.
Thế nhưng lúc này, chân chính nhìn thấy thần thông Định Hải Thần Quang do Hải Thần thi triển ra, đám người Bạch Nhạc ý thức được, đến tột cùng cái gì mới là thần thông chân chính!
Thần uy như biển!
Dưới sự do sánh, đừng nói là Tinh Hải Cảnh như Bạch Nhạc, cho dù là Hóa Hư và bán thần, ở trước mặt loại lực lượng này, cũng chỉ là một truyện cười mà thôi.
Lần duy nhất Bạch Nhạc thấy qua lực lượng có uy thế bực này, chính là trận chiến của Diệp Huyền đại sư trong hoàng cung lúc trước.
Thế nhưng cho dù là Diệp Huyền đại sư đã đứng trên đỉnh phong, bước vào cảnh giới phía trên Hóa Hư, so với Hải Thần cũng vẫn kém xa tít tắp.
Có điều Bạch Nhạc cũng không rảnh đi cảm khái những chuyện này.
Bây giờ vấn đề cấp thiết bày ở trước mặt hắn, chính là giết chết Sát Thần!
Thế nhưng giết thế nào?
Hiện tại, Hải Thần còn chưa triệt để hoàn thành đoạt xá, cho dù chém hắn thành nghìn mảnh, cũng chỉ là giết chết Dạ Nhận, chứ không phải tên Sát Thần này.
Chỉ có nghĩ biện pháp, tìm được thần hồn Sát Thần ẩn giấu ở trong cơ thể Dạ Nhận, mới có thể giết chết đối phương.
Nghe qua dường như cũng không khó khăn lắm, nhưng trên thực tế, đợi đến khi chân chính động thủ, đám người Bạch Nhạc mới ý thức được, chuyện cũng không dễ như vậy.
Mặc dù Định Hải Thần Quang đã định trụ cả vùng không gian này, khiến Sát Thần không thể làm ra phản kích, nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là, bọn hắn có thể dễ dàng giết chết đối phương.
Một vị thần linh, cho dù bị Hải Thần dùng thần thông định trụ, thì lực lượng trong cơ thể, cũng sẽ tự nhiên làm ra phản kích.
Bạch Nhạc dẫn đầu xuất thủ, chém ra một kiếm, thậm chí Nghịch Ma Kiếm đều không thể chém vỡ hồng quang nồng nặc trước người Dạ Nhận, khiến một kiếm này rơi vào trên người đối phương, chứ đừng nói chi là các thủ đoạn khác.
- Như này căn bản không có bất kỳ ý nghĩa gì!
Chân mày Bạch Cốt phu nhân chợt nhấc lên, trầm giọng nói.
Nghịch Ma Kiếm không chém được lên người đối phương, Bạch Cốt Kiếm của nàng cũng khó có thể đưa đến hiệu quả gì, trong mắt lộ ra sát cơ, Bạch Cốt Chân Hỏa dấy lên lần nữa, trực tiếp đốt về phía huyết sắc trước mặt Dạ Nhận.
Dù sao Bạch Cốt Chân Hỏa cũng không phải là công kích bình thường có khả năng bằng được, gần như là trong nháy mắt, mảnh huyết sắc kia liền xuy xuy bốc cháy lên.
Vân Mộng Chân cũng nắm chặt Côn Ngô Kiếm không ngừng chém xuống.
Lực lượng bản thân Vân Mộng Chân, khó đưa đến tác dụng gì, thế nhưng lực lượng Côn Ngô Kiếm lại cực kỳ mạnh mẽ, mặc dù không thể trực tiếp đưa đến uy hiếp trí mạng, nhưng từng kiếm hạ xuống này, cũng có thể đưa đến hiệu quả suy yếu lực lượng đối phương.
Cho dù là Tiểu Bạch Long, cũng từ trong tay áo Bạch Nhạc bay ra, phun Nhất Nguyên Trọng Thủy tới công kích.
Quá mạnh mẽ!
Mặc dù Sát Thần đã bị thần thông Định Hải Thần Quang định trụ, căn bản không có cách nào phản kháng, nhưng muốn giết chết một vị thần linh, lại vẫn cực kỳ gian nan.
Dựa theo loại tốc độ trước mắt này, đừng nói là dùng một khắc đồng hồ thời gian giết chết Sát Thần, sợ rằng ngay cả bức tường huyết sắc trước người đối phương cũng chưa chắc đánh vỡ được.
Đột nhiên trong đầu Bạch Nhạc lại vang lên lời nói của Hải Thần!
Tâm niệm Bạch Nhạc hơi động một chút, rơi vào trước mảnh huyết sắc ngăn cản kia, chậm rãi xòe bàn tay ra!