- Ngu xuẩn, các ngươi đều là lũ ngu xuẩn!
- Hiện tại giết chết ta, sẽ chỉ làm các ngươi chết nhanh hơn! Chỉ có lưu lại ta, tranh đấu với Hải Thần, các ngươi mới có giá trị tồn tại!
Sát Thần không ngừng rống giận, có vẻ hơi điên cuồng, nhưng hết lần này tới lần khác vô cùng chân thật.
Giờ khắc này bất kể là Bạch Nhạc, Bạch Cốt phu nhân, hay là Vân Mộng Chân, trong lòng cũng không khỏi hung hăng run lên!
Đúng!
Sát Thần không đáng tin, nhưng lẽ nào Hải Thần đáng tin hay sao?
Không nghĩ tới, Hải Thần cũng coi bọn họ là đao trong tay, dưới tình huống không muốn liều mạng với Sát Thần, đẩy bọn họ ra làm đao giết người!
Chờ đến thời điểm thật sự giết chết Sát Thần, lần nữa đối mặt Hải Thần... Họ còn dám nói, Hải Thần sẽ không lật tay trực tiếp diệt bọn họ sao? !
Người là đao thớt, ta là cá thịt!
Cuối cùng cũng chỉ dùng tính mệnh tất cả mọi người, đặt ở trên một ý niệm của Hải Thần mà thôi.
Kết quả này là bọn hắn mong muốn sao?
Nên tin ai, lại không nên tin ai... Chẳng lẽ chỉ dựa vài câu đơn giản giữa Hải Thần và Sát Thần là có thể làm ra phán đoán sao?
Cái này như là một trận đánh cược, đánh cược tính mệnh tất cả mọi người.
…
Thời gian trôi qua từng chút một, cũng không bởi vì bất cứ kẻ nào mà dừng lại.
Hải Thần nói chỉ có thể định trụ Sát Thần một khắc đồng hồ, giờ khắc này, thời gian đã qua một nửa.
Nói cách khác, đám người Bạch Nhạc không có thời gian đi cân nhắc lợi hại.
Nhất định phải đưa ra một lựa chọn, bằng không căn bản không kịp.
- Bạch Nhạc, bản thần có thể thề, chỉ cần bây giờ ngươi dừng tay, chuyện khi trước xóa bỏ! Sau khi bản thần khôi phục, nhất định sẽ đưa các ngươi rời khỏi tiểu thế giới này!
Lúc trước Bạch Cốt phu nhân đã nói qua, người đi con đường Thần Đạo, lời thề rất có tính ràng buộc.
Nói tới mức này, dường như đã đủ để người ta tin tưởng Sát Thần.
Khiến hai vị thần linh ngăn cản, kiềm chế lẫn nhau, mới là điều kiện tốt nhất để đám người Bạch Nhạc tự vệ!
Không thể không nói, giờ khắc này tất cả mọi người đều động tâm.
Cho dù là Vân Mộng Chân, cũng không có mở miệng phản đối!
Bất kể là Bạch Cốt phu eQfnODNmpAḖ hay là Vân Mộng Chân đều rất khó tin tưởng ai!
Trừ Bạch Nhạc ra, trên đời này không có người nào đáng để các nàng tin tưởng.
Dưới tình cảnh sống còn này, đặt toàn bộ hy vọng lên người Hải Thần mà mình không biết gì này, thật sự là một chuyện rất liều lĩnh.
Nhưng dù vậy, Vân Mộng Chân và Bạch Cốt phu nhân cũng vẫn không mở miệng, mà để quyền lựa chọn lại cho Bạch Nhạc.
Thời gian cấp bách, không cho phép mọi người thương lượng.
Trước khi nói ra suy nghĩ, không ai biết trong lòng đối phương nghĩ cái gì, tùy tiện mở miệng, nếu như ý kiến không hợp nhau, sẽ ảnh hưởng tới phán đoán.
So với việc như vậy, chẳng thà tin tưởng Bạch Nhạc.
Ánh mắt Bạch Nhạc hơi đảo qua, mặc dù không có mở miệng trao đổi, nhưng hắn vẫn cảm nhận được ý tứ của Vân Mộng Chân và Bạch Cốt phu nhân.
- Ta...
Bạch Nhạc há miệng, vừa định nói ba chữ ta đồng ý, thì trong đầu chợt hiện lên một đạo linh quang!
- Ta từ chối!
Trong nháy mắt, Bạch Nhạc đã làm ra quyết định!
Từ chối!
Bất kể đề nghị của Sát Thần có bao nhiêu mê người, thì thời điểm cần làm ra quyết định, Bạch Nhạc cũng vẫn từ chối.
Cũng không phải là hắn thật sự tin tưởng vị Hải Thần kia, mà là đột nhiên Bạch Nhạc nhận ra, từ đầu đến cuối, vị Hải Thần kia không có mở miệng qua!
Sau khi thi triển thần thông Định Hải Thần Quang, định trụ Sát Thần, bây giờ Sát Thần có thể phân thần nói chuyện, chẳng lẽ vị Hải Thần kia ngay cả chen miệng một câu cũng không làm được sao?
Bạch Nhạc tuyệt đối không tin, Hải Thần sẽ yếu tới mức này!
Như vậy, giải thích duy nhất, chính là Hải Thần căn bản không quan tâm đám người Bạch Nhạc làm ra lựa chọn gì!
Điểm này vô cùng trọng yếu!
Cái gì mà mọi việc đều thuận lợi, ngăn cản lẫn nhau, nghe thì dường như rất có đạo lý.
Nhưng trên thực tế toàn là nói nhảm!
Không có thực lực tuyệt đối, dựa vào cái gì đi kìm chế lẫn nhau?
Đó không phải là người thường, mà là hai vị thần linh chân chính.
Thần uy như biển!
Dưới tình huống đặc biệt này, bất kỳ một vị nào cũng có thể đơn giản nghiền chết đám người Bạch Nhạc, như nghiền chết mấy con kiến!
Hiện tại còn chơi trò thông minh, mới thật sự là lựa chọn ngu xuẩn nhất!
Muốn còn sống nhất định phải đánh cược một lần!
Giống như là đứng thành hàng, nhất định phải kiên định lựa chọn một bên, bằng không chắc chắn phải chết!
Dưới tình huống này, giữa Hải Thần và Sát Thần, lựa chọn ai, còn cần do dự sao?
- Bạo!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra sát cơ, cực kỳ quyết đoán, thậm chí không cho Sát Thần thêm cơ hội nói chuyện, đã triệt để đánh ra lực lượng mà Thôn Thiên Quyết thôn phệ được, hung hăng đánh vào trên người Dạ Nhận!
Bạch Nhạc từ chối quyết đoán như vậy, cho dù là Vân Mộng Chân và Bạch Cốt phu nhân cũng có chút không ngờ tới.
Chỉ là, cái này cũng không ảnh hưởng tới các nàng làm ra quyết đoán.
Trong nháy mắt, Bạch Cốt Chân Hỏa liền đi rơi vào trên người Dạ Nhận, điên cuồng bốc cháy lên, Côn Ngô Kiếm của Vân Mộng Chân cũng thuận thế rơi xuống!
- Phốc!