- Trừ phi có thể trọng tố Thế Giới Chi Tâm, bằng không... Không ai có thể cứu bọn họ ra.
Vân Mộng Chân nghe thế, rốt cuộc cũng hiểu được.
Đây đâu phải là cơ duyên gì, căn bản là muốn Bạch Nhạc đi liều mạng!
Vân Mộng Chân ngẩng đầu, mở miệng nói lần nữa:
- Xin hỏi Hải Thần, cho dù là mười năm sau, Thế Giới Chi Tâm vỡ nát, Chúng Tinh Tiểu Thế Giới hủy diệt, thế giới chân thật cũng sẽ không chịu ảnh hưởng gì chứ?
Nói trúng tim đen!
So với Bạch Nhạc, lúc này đầu óc Vân Mộng Chân càng thanh tỉnh hơn, trong nháy mắt đã nói đến điểm mấu chốt!
Hải Thần quay đầu lại, một lần nữa quan sát Vân Mộng Chân, khóe miệng tràn đầy vẻ tươi cười, nhẹ giọng nói:
- Không sai, tiểu thế giới tan vỡ, không liên quan gì đến thế giới chân thật! Thậm chí sau khi Thế Giới Chi Tâm vỡ nát, mấy ngàn hoặc vạn năm sau, thiên địa quy tắc vốn thiếu sót cũng sẽ khôi phục từng bước... Nếu như không bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, dĩ nhiên sẽ không gặp phải nguy hiểm.
Hải Thần không có ý tứ che giấu, bình thản trả lời.
Bạch Nhạc cười khổ một tiếng, xua xua tay, nhẹ giọng nói:
- Hải Thần, ta nguyện ý tiến vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, nhưng có một điều kiện, ngươi nhất định phải để cho các nàng rời đi.
Bạch Nhạc ngẩng đầu, nhìn về phía Hải Thần, ánh mắt nghiêm túc không gì sánh được.
Mình mạo hiểm như nào cũng không quan trọng, thế nhưng bất kể như thế nào, Bạch Nhạc cũng muốn Vân Mộng Chân, Bạch Cốt phu nhân và Tiểu Bạch Long an toàn.
Nếu như không đồng ý điểm này, Bạch Nhạc sẽ không đồng ý bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới.
- Ngươi không có tư cách bàn điều kiện!
Hải Thần liếc nhìn Bạch Nhạc, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng, nhàn nhạt mở miệng nói.
- Tất nhiên Hải Thần có thể mạnh mẽ đưa ta vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, ta cũng không phản kháng được!
Bạch Nhạc nhún nhún vai, tùy ý mở miệng nói:
- Nhưng ít nhất ta có thể quyết định chuyện sinh tử của ta! Nếu ta chết, chỉ sợ Hải Thần cũng sẽ bị vây ở chỗ này... không có hy vọng trọng tố Thế Giới Chi Tâm?
Về điểm này, Bạch Nhạc nhìn vô cùng rõ ràng.
Sở dĩ Hải Thần không giết mình, cũng là bởi vì Thông Thiên Ma Công!
Hải Thần nói mình chỉ có mười năm, thế nhưng đối với Hải Thần mà nói, làm sao không phải là chỉ có mười năm.
- Ngươi dám uy hiếp bản thần?
Trong tích tắc, sát khí tăng vọt, toàn bộ hải dương đều rống giận theo, giống như trong nháy mắt, có thể nghiền Bạch Nhạc thành bột mịn.
- Hải Thần nói quá lời rồi, ta chỉ dùng sinh mệnh của mình coi như lợi thế mà thôi, tại sao lại là uy hiếp chứ?
Sắc mặt Bạch Nhạc bình tĩnh, không sợ hãi chút nào mở miệng nói.
- Ta chỉ là một tiểu nhân vật, sinh tử còn lâu mới quan trọng như vậy... Hải Thần ngài nghĩ sao?
“...”
Những lời này cũng không khỏi làm Hải Thần trầm mặc xuống.
Tất nhiên Bạch Nhạc chỉ là một tiểu nhân vật, sinh tử chỉ ở trong một ý niệm của hắn.
Nhưng hôm nay, hắn bị vây ở chỗ này, lại chỉ có thể ký thác hy vọng lên người Bạch Nhạc.
Nếu như Bạch Nhạc chết, đúng là hắn không có biện pháp nào khác có thể nghĩ ra.
Chân trần không sợ mang giày, bây giờ Bạch Nhạc bày ra tư thế vô lại như thế, hắn thật sự không có cách nào.
Hải Thần liếc mắt nhìn Bạch Nhạc thật sâu, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói:
- Được, bản thần bằng lòng!
- Bạch Nhạc!
Vân Mộng Chân và Bạch Cốt phu nhân nghe Bạch Nhạc nói vậy, cùng kêu lên ngăn cản nói.
- Muốn đi cùng đi, ta sẽ không để một mình ngươi mạo hiểm.
Vân Mộng Chân nhìn Bạch Nhạc, kiên định nói.
Mặc dù Bạch Cốt phu nhân không có nói chuyện, nhưng ý tứ trong mắt cũng không khác nhau chút nào.
Bạch Nhạc lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Bây giờ Đạo Lăng Thiên Tông đã bấp bênh, lúc nào cũng có thể huỷ diệt... Nếu như lúc này, ngươi không ở lại, chỉ sợ không đến mười năm, Đạo Lăng Thiên Tông sẽ muốn trở thành quá khứ.
“...”
Không thể không nói, những lời này của Bạch Nhạc nhất thời đánh tới điểm yếu của Vân Mộng Chân.
Mặc dù nàng nguyện ý cùng chết với Bạch Nhạc, thế nhưng không bỏ xuống được Đạo Lăng Thiên Tông.
Tình thế bây giờ, không cần phải nói nàng cũng hiểu, nếu không có nàng, Đạo Lăng Thiên Tông căn bản không chống đỡ nổi.
- Còn ngươi nữa.
Bạch Nhạc chuyển hướng sang Bạch Cốt phu nhân, nhẹ giọng nói:
- Ta làm nhiều như vậy, mới không dễ dàng hình thành bố cục thiên hạ hôm nay, nếu như ta không lộ diện thời gian dài, sẽ cần một người để duy trì đại cục... Chỉ dựa vào Tô Nhan thì không làm được, ta cần ngươi trở về, vì ta ổn định cục diện!
- Đây là chuyện ta đã đồng ý với Diệp Huyền đại sư, cũng là tâm nguyện của bản thân ta, thời gian mười năm quá dài... Chỉ có thể làm phiền ngươi.
- Bạch Nhạc!
Bất kể Bạch Nhạc đưa ra lý do gì, nhưng bất kể là Bạch Cốt phu nhân hay là Vân Mộng Chân cũng đều rõ ràng, cái này cũng chỉ là lấy cớ mà thôi, mục đích chân chính của Bạch Nhạc, chính là ngăn cản các nàng mạo hiểm cùng hắn mà thôi.
Bạch Nhạc mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Yên tâm đi, không nguy hiểm như vậy đâu! Ta vẫn có nắm chắc, tin tưởng ta... Mười năm sau, ta nhất định sẽ thành công trở về!
- Bạch Nhạc!
Trong mắt Vân Mộng Chân lộ ra một giọt nước mắt, có chút nghẹn ngào mở miệng nói.