Trong mắt Đinh Hạo lộ ra vẻ khinh miệt, khinh thường nói:
- Bạch Nhạc, ngươi có dám đánh với ta một trận không?
- Có gì không dám!
Nhìn thấy kiếm của Đinh Hạo, Bạch Nhạc cũng có chút nóng lòng không đợi được!
Mặc dù chỉ là va chạm trong nháy mắt, thế nhưng hắn lại có thể cảm giác được, bên trong khoái kiếm của đối phương thoáng hiện lên đạo vận, tốc độ nhanh như vậy, không phải xuất phát từ thần lực, mà là xuất phát từ hiểu biết đối với kiếm đạo.
Trước đó chỉ là đối phương tùy ý xuất thủ mà thôi, muốn chân chính cảm nhận được khoái kiếm của đối phương, thì nhất định phải đợi sau khi đối phương thi triển ra Tinh Hải.
Lần này Bạch Nhạc bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới chính là vì mau chóng đề thăng thực lực của mình, gặp phải thiên tài như vậy, cho dù đối phương không trêu chọc hắn, sợ là hắn cũng sẽ chủ động tìm tới cửa.
Bây giờ đối phương chủ động khiêu chiến, vậy còn có gì để do dự chứ.
Bạch Nhạc bằng lòng dứt khoát như vậy, cũng làm cho Đinh Hạo có thêm mấy phần thưởng thức.
- Đúng là có vài phần lá gan!
Đinh Hạo xoay người sang chỗ khác, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Nơi đây cấm đánh nhau, nếu ngươi thật sự có can đảm, liền đánh với ta một trận ở Thiên Tinh Tháp! Ngươi từ xa chạy tới, không phải là muốn đi vào Thiên Tinh Tháp tu hành sao, chỉ cần có thể đánh bại ta... Ta tặng vị trí của ta cho ngươi!
Đinh Hạo nói những lời này cực kỳ tự tin.
Cho dù Bạch Nhạc đã lộ ra thực lực nhất định, thì Đinh Hạo vẫn không để vào mắt như cũ.
- Cũng mong muốn như vậy!
Khóe miệng Bạch Nhạc nổi lên nụ cười mỉm, tùy ý hồi đáp.
- Đừng vui mừng quá sớm, lời nói ta còn chưa nói hết.
Đinh Hạo cười lạnh một tiếng, tiếp tục nói:
- Nếu ngươi thắng, có thể trực tiếp thu được vị trí của ta, nhưng nếu thua thì sao? Cũng không thể cứ phủi mông rời đi, mà không trả bất cứ một cái giá nào như vậy được?
Con mắt Bạch Nhạc hơi nheo lại, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Ngươi muốn đánh cuộc cái gì?
- Thoải mái lắm!
Đinh Hạo gật đầu, từ tốn nói:
- Nếu ngươi thua, ta muốn kiếm trong tay ngươi!
Không thể không nói, Nghịch Ma Kiếm quá khiến người ta chú ý.
Phong sơn chi tác của Diệp Huyền đại sư, thực sự quá trân quý, cho dù chỉ liếc nhìn qua một chút, thì ở trong mắt loại cao thủ kiếm đạo như Đinh Hạo, cũng có thể phân biệt ra được tốt xấu, không ngờ hắn lại nhìn chằm chằm vào Nghịch Ma Kiếm.
Nghe đối phương nói vậy, Bạch Nhạc nhất thời cười lạnh:
- Lúc nào ta cũng có thể xông vào Thiên Tinh Tháp, đừng nói là vị trí của ngươi, coi như tầng cao hơn, ta cũng có thể tự mình xông tới, có điều tốn một chút thời gian mà thôi, chỉ dựa vào cái này, ngươi đã muốn lấy kiếm trong tay ta... Không khỏi cũng quá lời đi?
- Yên tâm, không chiếm lời của ngươi đâu!
Đinh Hạo khinh thường một tiếng, tiếp tục nói:
- Ta bỏ ra một ngàn Tinh Tinh, mua kiếm trong tay ngươi cũng đủ rồi!
Vù vù!
Một ngàn Tinh Tinh!
Mọi người xung quanh nghe thấy con số này, lại là một mảnh xôn xao.
Mí mắt Bạch Nhạc hơi nhíu lại, mặc dù không biết một ngàn Tinh Tinh là khái niệm gì, nhưng chỉ dựa vào phản ứng xung quanh, cũng có thể đoán được giá trị trong đó.
Đương nhiên, dù như vậy, Bạch Nhạc cũng không cho rằng, có thể bù đắp được giá trị của Nghịch Ma Kiếm.
Thế nhưng... cũng ổn rồi!
Bởi vì, bất kể đánh cuộc gì, Bạch Nhạc cũng không nghĩ tới thất bại.
Phía dưới Hóa Hư, nhân gian vô địch.
Cho dù thực lực tu hành giả trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới mạnh hơn, Bạch Nhạc cũng không kiêng kỵ.
Nếu như ngay cả một tiểu nhân vật như trước mắt cũng không ứng phó được, vậy hắn cũng không cần tìm cách trong vòng mười năm phá vỡ không gian rời khỏi Chúng Tinh Tiểu Thế Giới nữa, mà trực tiếp chờ chết là được.
- Được!
Khóe miệng Bạch Nhạc khẽ giương lên, trên mặt lộ ra một nụ cười rực rỡ:
- Ta vừa mới đến Vân Thành, Đinh huynh đã muốn tặng một món lễ vật lớn như vậy, nếu ta không nhận chẳng phải là cô phụ ý tốt của các ngươi sao.
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Bạch Nhạc liền thuận thế rơi vào trên người mấy người khác, đặc biệt là Hách Thiếu Hoa.
Bây giờ gây ra cục diện như thế, người khởi xướng chính là tên Hách Thiếu Hoa này.
- Hách sư đệ, ta rất thưởng thức ngươi, không sao... Chúng ta còn nhiều thời gian!
Không hiểu sao, đột nhiên Hách Thiếu Hoa rùng mình một cái.
Rõ ràng dựa vào một tòa núi lớn như Đinh Hạo, nhưng không biết vì sao, giờ khắc này Hách Thiếu Hoa lại có chút hối hận.
Không có bất kỳ lý do gì, nhưng hắn luôn có một loại dự cảm không tốt.
Trên người tên Bạch Nhạc không biết nhô ra từ nơi nào này, lộ ra khí thế thật đáng sợ!
Bạch Nhạc không để ý tới Hách Thiếu Hoa nữa, trực tiếp bước chân đi về phía Thiên Tinh Tháp.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thiên Tinh Tháp cũng hoàn toàn náo nhiệt lên, không biết có bao nhiêu người chờ xem náo nhiệt, nhao nhao chạy tới.
Bản thân Đinh Hạo đã có tiếng tăm lừng lẫy, bây giờ càng không tiếc lấy ra một ngàn Tinh Tinh tới đánh cuộc với Bạch Nhạc.
Cho dù Bạch Nhạc chỉ là hạng người bừa bãi vô danh, nhưng có thể có một trận đánh cuộc như thế, cũng đủ làm cho người ghé mắt.
Bản thân Thiên Tinh Tháp cũng có chiến đài chuyên dùng để khiêu chiến.