Trương Liệt điên cuồng chạy trốn, nhưng cũng không quên mở miệng cầu xin tha thứ.
Không phải hắn nhát gan, mà là Bạch Nhạc thật sự quá kinh khủng!
Dưới tình huống này, hắn không muốn nhận sai cũng không được!
- Hiện tại hối hận không thấy quá trễ sao?
Bạch Nhạc cười lạnh một tiếng, căn bản không để ý đến hắn chút nào, tiếp tục đuổi giết đi qua!
- Bạch Nhạc! Ta cũng chỉ là phụng mệnh hành sự... Có người khác muốn động thủ với ngươi, chỉ cần ngươi buông tha ta, ta sẽ nói cho ngươi biết chủ mưu sau màn, bằng không, cho dù ngươi giết ta cũng không có ý nghĩa!
Nhận thấy Kiếm Nhận Phong Bạo càng ngày càng gần, Trương Liệt cái gì cũng không để ý tới nữa, cho dù là bán đứng Giải Khôn, cũng sẽ không tiếc!
Mặc dù bán đứng Giải Khôn ắt sẽ có vô số phiền phức, nhưng ít nhất phải sống sót, mới có tư cách suy nghĩ phiền toái hay không phiền toái!
Chỉ tiếc, hắn vẫn đánh giá thấp Bạch Nhạc!
Bạch Nhạc không biết đối phương có người sau lưng sao?
Làm sao có thể!
Hắn biết rõ nhưng cũng càng rõ ràng, dưới tình huống này, lôi người sau lưng ra căn bản không có chút ý nghĩa nào, sẽ chỉ làm chính mình rơi vào hiểm cảnh càng nguy hiểm hơn!
- Chết đến nơi rồi, còn dám hồ ngôn loạn ngữ! Chết đi cho ta!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một tia hung lệ, lớn tiếng quát mắng, cùng lúc đó, Kiếm Nhận Phong Bạo chợt gia tốc, trong nháy mắt thôn phệ Trương Liệt đi vào!
Phốc!
Cả người Trương Liệt liền bị Kiếm Nhận Phong Bạo xoắn nát!
- Bạch Nhạc, người muốn giết ngươi là Giải...
Trước khi chết, Trương Liệt điên cuồng gào thét, chỉ tiếc, cuối cùng câu nói này vẫn chưa xong, đã bị Kiếm Nhận Phong Bạo bao phủ, thần hồn câu diệt!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra vẻ lạnh lùng, cùng lúc đó, Kiếm Nhận Phong Bạo cũng lập tức tan vỡ.
Giờ khắc này Bạch Nhạc một tay cầm kiếm, nhìn như ác ma khát máu, khiến cho người ta xuất hiện một tia sợ hãi từ trong xương!
Vù vù!
Trong nháy mắt, những người xem náo nhiệt xung quanh, cũng chợt như ong vỡ tổ!
Tất cả đều phát sinh quá nhanh, nhanh đến mức nhiều người còn không kịp hiểu ra chuyện gì, thì trận chiến này đã kết thúc!
Dù bây giờ Kiếm Nhận Phong Bạo đã tan vỡ, thì một màn hủy thiên diệt địa kia, vẫn in sâu vào tâm trí mỗi người!
Tất cả mọi người đều không tự giác được lui lại một bước, sợ không cẩn thận, khiến Bạch Nhạc bất mãn, bị coi là có địch ý, rồi cùng công kích luôn.
Không ai nguyện ý trêu chọc kẻ địch như vậy!
- Chúc mừng Bạch huynh, trong vòng một ngày liên phá tam trọng thiên, uy chấn Thiên Tinh Tháp!
Sau một khoảng yên lặng ngắn ngủi, có một người trực tiếp ôm quyền, cao giọng nói.
Chân mày Bạch Nhạc hơi nhíu lại, ánh mắt lập tức rơi vào trên người đối phương.
Người nói chuyện là một cô gái, dung mạo bình thường, thế nhưng trên trán lại lộ ra một tia hùng khí, một thân hoa phục hồng sắc, khăn trùm bất nhượng tu mi.
Sau khi yên lặng trong nháy mắt, Bạch Nhạc thu liễm sát ý trong lòng, lúc này mới ôm quyền hoàn lễ nói.
- Không dám, đa tạ cô nương! Không biết cô nương xưng hô như thế nào?
- Tiểu nữ tên Viên Trinh, bái kiến Bạch huynh!
Trên mặt Viên Trinh lộ ra vẻ tươi cười, nhẹ giọng nói.
- Bái kiến Viên cô nương!
Bạch Nhạc hơi ôm quyền, nhẹ giọng đáp.
Cứ như vậy nói hai ba câu, bầu không khí trên tràng liền nhất thời hoà hoãn lại.
Có Viên Trinh làm ví dụ, người xem náo nhiệt bên cạnh, cũng nhao nhao bay qua, chào hỏi Bạch Nhạc.
... ... ......
- Thất bại?
Cùng lúc đó, những người chạy trốn cũng truyền tin tức ra khỏi Thiên Tinh Tháp, trực tiếp truyền tới bên tai Giải Khôn!
Trong tích tắc, trong mắt Giải Khôn lộ ra một tia tinh mang!
Bước ra một bước, cả người trực tiếp biến mất, đi thẳng đến Thiên Tinh Tháp!
Giờ khắc này trong lòng Giải Khôn có một loại kích động nói không nên lời!
Mặc dù Trương Liệt và một người khác bỏ mình, nhưng Bạch Nhạc bộc phát ra thực lực kinh khủng như vậy, cũng làm tim hắn đập thình thịch, dù sao thực lực Bạch Nhạc càng mạnh, càng nói rõ tin tức kia có thể là thật!
Tử Vi Đế Tinh!
Giả sử Bạch Nhạc thật sự có quan hệ cùng Tử Vi Đế Tinh, chết hai người như thế tính là gì!
Trước đó, hắn cũng đã có chuẩn bị, chiếm giữ một ngôi sao bên trong tầng thứ tư Thiên Tinh Tháp, bây giờ chỉ cần một ý niệm, đã trực tiếp xuất hiện ở trong tầng bốn Thiên Tinh Tháp!
Chỉ trong chốc lát, Giải Khôn đã chạy tới địa điểm xảy ra chuyện!
Mà giờ khắc này, thậm chí Bạch Nhạc còn chưa nói chuyện xong cùng người khác!
- Bái kiến Giải đại nhân!
Trong nháy mắt nhận thấy Giải Khôn đến, mọi người xung quanh liền hành lễ nói.
Đột nhiên trong lòng nhảy lên!
Mặc dù không biết đối phương là ai, nhưng chỉ bằng một tiếng Giải đại nhân này, cũng đã đủ để Bạch Nhạc đoán được thân phận đối phương.
- Vãn bối Bạch Nhạc, bái kiến Giải đại nhân!
Bạch Nhạc khẽ khom người, học theo dáng dấp người khác, trầm giọng chào hỏi.
Trong mắt Giải Khôn lộ ra một đạo tinh mang khiếp người, trầm giọng nói:
- Bạch Nhạc, sư phụ ngươi là người phương nào, từ chỗ nào mà đến?
Giải Khôn hất tay áo một cái, nhìn chằm chằm Bạch Nhạc hỏi.
Lông mày Bạch Nhạc nhíu lại, trong lòng cũng đã có tính toán, bèn ngẩng đầu lên, chậm rãi mở miệng nói:
- Đại nhân lấy thân phận gì tới thẩm vấn ta? Không biết ta phạm vào quy tắc nào của Thiên Tinh Tháp?