Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1765 - Chương 1765: Hàn Tinh (2)

Chương 1765: Hàn Tinh (2) Chương 1765: Hàn Tinh (2)

Bạch Nhạc rất rõ ràng, đối phương đã bắt đầu hoài nghi thân phận của hắn.

Chỉ là, dưới tình huống này, hắn không thể tỏ ra yếu kém, bằng không sẽ chỉ rơi vào bên trong nhịp điệu của đối phương, ngược lại, một mực phủ nhận, thậm chí trực tiếp đối đầu, mới càng giống trong lòng không có gì.

Trước đó đối phương cũng chỉ bày cuộc, chứ không phải tự mình xuất thủ, liền đủ để chứng minh, đối phương cũng chỉ hoài nghi, không có chứng cứ gì thực tế!

Dưới tình huống như vậy, liền không đáng sợ như trong tưởng tượng.

- Hỗn xược!

Nghe thấy Bạch Nhạc dám cãi lại lời hắn, Giải Khôn nhất thời giận tím mặt:

- Bản quan chính là tuần tra sứ mà quận trưởng đại nhân khâm phong, còn là trưởng lão Chúng Tinh Điện Vân Thành, thái độ này của ngươi là gì?

Nghe Giải Khôn tự nói ra thân phận, nhưng Bạch Nhạc vẫn không hề sợ hãi:

- Tuần tra sứ thì như thế nào, trưởng lão Vân Thành thì như thế nào? Ta theo quy củ tu hành trong Thiên Tinh Tháp, vô duyên vô cớ, cho dù là quận trưởng đại nhân hoặc là điện chủ Chúng Tinh Điện Vân Thành, cũng không thể vô cớ ghép tội?

- Hỗn xược! Bản quan hoài nghi thân phận ngươi không thật, lập tức thúc thủ chịu trói, bằng không, đừng trách bản quan xuất thủ vô tình!

Giải Khôn bước ra một bước, khí tức trên người chợt bạo phát!

Thế nhưng sau khi cảm nhận được khí tức của đối phương, Bạch Nhạc lại cảm càng cười nhạt một hồi!

Vốn cho rằng là đại nhân vật gì không tầm thường, bây giờ xem ra, là mình đã quá mức cẩn thận!

Cũng chỉ là một tồn tại Tinh Hải đỉnh phong mà thôi, cho dù thân phận bất phàm, cũng không là gì.

Chỉ là, lần này, không đợi Bạch Nhạc nói chuyện.

Trong hư không đã xuất hiện một đạo thân ảnh, mang theo vài phần hàn ý, lạnh lùng mở miệng nói:

- Giải Khôn, ngươi thật lớn mật! Thiên Tinh Tháp là địa phương nào, làm sao có thể do ngươi làm càn!

Nghe thấy thanh âm hơi lộ ra hàn ý như thế, sắc mặt Giải Khôn chợt thay đổi!

- Hàn Tinh đại nhân!

Người đến lạnh lùng nhìn Giải Khôn, chậm rãi hiện thân, khuôn mặt tuấn dật có vẻ hơi thanh tú, chỉ là vẻ kiêu ngạo trên trán, lại khiến cho người ta không rét mà run.

Quan trọng hơn là, cho dù là Bạch Nhạc, cũng không cảm giác được thực lực đối phương.

Hóa Hư!

Trong nháy mắt, trong đầu Bạch Nhạc liền hiện lên suy nghĩ này.

Không hề nghi ngờ, đối phương chính là cường giả Hóa Hư, hơn nữa, chỉ sợ thân phận cực kỳ bất phàm.

Hàn Tinh lắc cổ tay, trong lòng bàn tay nhất thời xuất hiện một khối lệnh bài màu trắng, phía trên khắc một chữ Giang.

- Giải đại nhân không cần giải thích với ta, có lời gì, tự đi tìm tiên sinh nói là được!

Hàn Tinh nói xong những lời này, cũng không tiếp tục để ý đến Giải Khôn nữa, mà đưa mắt về phía Bạch Nhạc:

- Bạch tiểu tử, tiên sinh muốn gặp ngươi, nơi này cách tháp, theo ta đi gặp tiên sinh!

Đột nhiên trong lòng hơi nhảy lên, Bạch Nhạc bị ánh mắt đối phương để ý tới, khó ức chế sinh ra một loại sợ hãi từ đáy lòng.

Giờ khắc này, Bạch Nhạc thậm chí muốn quay đầu chạy trốn!

So với Giải Khôn, vị đại nhân này cho hắn áp lực quá lớn!

Quan trọng nhất là, nhân vật như vậy dường như cũng chỉ đang làm việc cho vị tiên sinh gì đó, khả năng thân phận đối phương càng kinh người.

Dưới tình huống này, đối mặt với đại nhân vật, trong lòng Bạch Nhạc cũng tràn đầy cảnh giác.

Chỉ là, rất nhanh, Bạch Nhạc đã mạnh mẽ đè xuống những tâm tình này trong lòng, bình ổn nội tâm một chút, khom người cúi đầu về phía Hàn Tinh:

- Đa tạ tiền bối, vãn bối tuân mệnh!

Chạy căn bản chạy không thoát!

Trước không nói nơi này là Thiên Tinh Tháp, căn bản không dễ dàng thoát thân như vậy, hơn nữa bị một vị cường giả nhìn chằm chằm như thế, chỉ cần lộ ra một điểm kẽ hở, chính là tai họa ngập đầu.

Huống chi, đối phương ra ngoài là vì giúp đỡ mình, có lẽ đối phương cũng không có ác ý gì!

Dưới tình huống này, một động không bằng một tĩnh, chẳng thà thẳng thắn theo đối phương đi, xem kết quả là ai chú ý tới mình.

- Bạch công tử, mời tới bên này!

Bạch Nhạc vừa rời khỏi Thiên Tinh Tháp, liền có người chào đón dẫn đường cho Bạch Nhạc.

Mặc dù Hàn Tinh nói muốn dẫn Bạch Nhạc đi gặp vị tiên sinh kia, nhưng hiển nhiên Bạch Nhạc không có tư cách để cho Hàn Tinh tự mình dẫn đường.

Bạch Nhạc đi theo hạ nhân kia, rất nhanh đã đi vào trong một gian biệt viện, nơi đây và độc tòa tiểu lâu của hắn, cùng với tiểu viện đều tách riêng, vị trí càng tốt hơn, cũng càng thanh tĩnh hơn, trong sân có hòn non bộ, có dòng sông, xung quanh bố trí cũng cực kỳ dụng tâm.

Chỉ là Bạch Nhạc lại chú ý tới, người canh giữ trong biệt viện này không phải là đệ tử Chúng Tinh Điện, mà là một ít người thân mang bạch y.

Những bạch y nhân này không chỉ có thực lực không tầm thường, hơn nữa hiển nhiên đều đi qua huấn luyện nghiêm ngặt, lộ ra vài phần mùi vị tử sĩ.

Bạch Nhạc cẩn thận đánh giá cảnh vật chung quanh, nhưng thủy chung không nói chuyện.

Cứ như vậy một đường đi tới trước một rừng trúc, còn chưa bước vào bên trong, Bạch Nhạc đã nghe được một hồi tiếng đàn.

Cảm xúc không khống chế được bị tiếng đàn lay động, sinh ra một loại cảm giác yên tĩnh đẹp đẽ, giống như tất cả tạp niệm đều bị tiếng đàn này gột sạch.

Hạ nhân dẫn đường cũng chỉ đi tới trước phòng trúc liền lui xuống.

Bình Luận (0)
Comment