Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1767 - Chương 1767: Tử Vi Đế Tinh

Chương 1767: Tử Vi Đế Tinh Chương 1767: Tử Vi Đế Tinh

Sự tình Tử Vi Đế Tinh rất ít người biết, có thể nói, chỉ có cường giả Hóa Hư Cảnh, mới có thể biết rõ nội tình.

Từ nét mặt Giải Khôn đến xem, tuyệt đối không phải chỉ biết cái tên, hắn biết rõ tầm quan trọng của chuyện này.

Trên trán Giải Khôn chảy ra lau một giọt mồ hôi, hắn há hốc mồm, muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng không thể nói ra miệng.

- Giang tiên sinh chớ trách, là ta nói cho hắn biết.

Trong lúc nói chuyện, bên ngoài phòng trúc vang lên một giọng nói trong trẻo.

Trong chốc lát, liền có một thanh niên bước vào phòng trúc.

Thanh niên kia khẽ khom người, hành lễ với Giang Nhược Hư, lúc này mới tiếp tục mở miệng nói:

- Vãn bối Lạc Cửu U, phụng mệnh điều tra sự tình Tử Vi Đế Tinh, chuyên môn tới để bái kiến tiên sinh.

Cửu Tinh sứ giả Chúng Tinh Điện Lạc Cửu U, cũng là một trong những thiên tài xuất sắc nhất Chúng Tinh Điện thế hệ này.

Mới ba mươi mấy tuổi đã bước vào Hóa Hư Chi Cảnh, cũng chỉ có hạng nhân vật này, mới có tư cách đại biểu Chúng Tinh Điện, tới đối thoại với Giang Nhược Hư.

- Tiểu Lạc đến, không cần giữ lễ tiết, ngồi đi.

Giang Nhược Hư mỉm cười, chỉ chỉ cái ghế bên cạnh, nhẹ giọng nói.

- Đa tạ tiên sinh!

- Không cần đa lễ, Quỷ Vương khỏe không?

Giang Nhược Hư khẽ vuốt cằm, hỏi lần nữa.

- Bẩm tiên sinh, sư tôn rất khỏe, vẫn thường xuyên nói, muốn tìm tiên sinh đánh cờ, trước đây bại bởi tiên sinh, sư tôn một mực canh cánh ở trong lòng.

Lạc Cửu U khẽ cười, trả lời nói.

Bạch Nhạc ở bên cạnh, nhìn Lạc Cửu U và Giang Nhược Hư nói chuyện, trong lòng cũng có chút khẩn trương.

Cái Tử Vi Đế Tinh này, là lần đầu tiên hắn nghe nói, thế nhưng chỉ bằng lý giải trên mặt chữ, cũng có thể đoán được, sợ rằng cái Tử Vi Đế Tinh này chính là nói mình.

Bây giờ vấn đề duy nhất ở chỗ, làm sao đối phương phán đoán được, đến tột cùng ai là Tử Vi Đế Tinh?

Không làm rõ được điểm này, nội tâm Bạch Nhạc rất nâng nâng.

Bây giờ Lạc Cửu U và Giang Nhược Hư nói chuyện với nhau, hiển nhiên Bạch Nhạc không có tư cách xen vào.

Vị Giải Khôn kia cũng không có tư cách.

Đợi thị nữ dâng trà cho Lạc Cửu U xong, lúc này Giang Nhược Hư mới nhẹ giọng nói:

- Thế nào, tiểu Lạc cũng cho rằng, hắn có quan hệ với Tử Vi Đế Tinh sao?

Mặc dù không chỉ rõ, nhưng bất cứ ai cũng biết, hắn này dĩ nhiên là chỉ Bạch Nhạc.

- Việc này quan hệ trọng đại, tự nhiên phải cẩn thận một chút, Giải Khôn hoài nghi hắn cũng có căn cứ, chuyện này ta đã hỏi lại, đúng là có chỗ khả nghi.

Lạc Cửu U gật đầu, nhẹ giọng nói:

- Chỉ là, Giải Khôn làm việc khó tránh khỏi có chút nóng nảy, lúc này mới xảy ra nhiều chuyện như vậy.

- Quyền lợi ép buộc, ngược lại cũng không phải không thể hiểu.

Giang Nhược Hư cũng không có ý tứ cho Giải Khôn mặt mũi, nhàn nhạt mở miệng nói.

- Thế nào, tiên sinh cũng cảm thấy hứng thú đối với hắn?

Trong mắt Lạc Cửu U lộ ra vẻ kinh ngạc, nhẹ giọng hỏi.

- Coi như là vậy!

Giang Nhược Hư mỉm cười, nhẹ giọng nói:

- Nhân tài khó có được, còn ba năm nữa chính là lúc Chúng Tinh Thần Vực mở ra, bây giờ Quan Lan thư viện có chút khó khăn, nhìn thấy thiếu niên xuất sắc, tự nhiên khó tránh khỏi có chút nóng lòng không đợi được.

Trong lúc nói chuyện, Giang Nhược Hư chuyển hướng sang Bạch Nhạc hỏi:

- Bạch Nhạc, Quan Lan thư viện là một tay ta sáng tạo ra, ngươi có nguyện bái nhập thư viện không?

Trong nháy mắt, tâm niệm Bạch Nhạc thay đổi thật nhanh, lập tức liền hiểu ý.

Bạch Nhạc không có bất kỳ do dự nào, khom người quỳ gối:

- Học trò bái kiến tiên sinh!

Nhìn thấy Bạch Nhạc bằng lòng sảng khoái như vậy, khóe miệng Giang Nhược Hư càng vui vẻ, tùy ý mở miệng nói:

- Trẻ con dễ dạy!

Mí mắt Lạc Cửu U hơi nhảy một cái, lập tức cười chắp tay nói:

- Chúc mừng tiên sinh, lại tìm được nhân tài cho thư viện.

Giang Nhược Hư xua tay, nhẹ giọng nói:

- Người trẻ tuổi cần bớt nóng vội, có được hay không, phải ba năm sau mới thấy rõ ràng.

- Có tiên sinh dạy dỗ, tự nhiên nhất minh kinh nhân!

Lạc Cửu U mỉm cười, lập tức đứng lên nói:

- Vãn bối mới tới Vân Thành, còn rất nhiều việc thế tục phải xử lý, không quấy rầy tiên sinh nữa! Chuyện Giải Khôn làm ra, trở về ta tự sẽ trừng phạt nghiêm khắc, xin tiên sinh mở một mặt lưới, bỏ qua cho hắn một lần.

- Ha ha, nếu hắn là người Chúng Tinh Điện, tự nhiên cũng do Chúng Tinh Điện tới trừng phạt mới đúng, ta cũng không tiện làm thay.

Giang Nhược Hư khẽ cười một chút, tùy ý đáp.

- Vãn bối cáo từ!

Lạc Cửu U hạ thấp người, lập tức mang theo Giải Khôn xoay người rời đi.

Thẳng đến đối phương rời khỏi gian phòng, lúc này Bạch Nhạc mới quỳ gối lần nữa:

- Đa tạ tiên sinh cứu giúp!

Giang Nhược Hư liếc mắt nhìn Bạch Nhạc thật sâu, xua tay một cái nói:

- Nếu ngươi đã vào Quan Lan thư viện ta, vậy sự tình Chúng Tinh Điện cũng không nên dính vào, làm tốt việc ngươi nên làm là được.

- Vâng!

Bạch Nhạc khom người, đàng hoàng gật đầu nói.

- Được rồi, ngươi trở về đi! Cơ hội tu hành trong Thiên Tinh Tháp khó có được, không nên lãng phí... Lúc nào ngươi lên được đỉnh Thiên Tinh Tháp, thì trở lại gặp ta.

Giang Nhược Hư xua tay, thẳng thắn hạ lệnh trục khách.

Sau khi hành lễ lần nữa, lúc này Bạch Nhạc mới lui ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment