Rất nhiều người đều biết tin tức Giang Nhược Hư ở Thiên Tinh Tháp, thế nhưng lấy thân phận của bọn hắn, cho dù là xa xa nhìn Giang Nhược Hư cũng không có tư cách.
Không biết Bạch Nhạc dẫm cứt chó gì, lại được Giang tiên sinh coi trọng, thu vào Quan Lan thư viện.
Ước ao, đố kỵ, còn có oán hận, đủ loại cảm xúc hiện lên.
Nhưng bất kể như thế nào, cái tên Bạch Nhạc này lại vang vọng Vân Thành lần nữa!
Đương nhiên, những người từng thấy trận chiến trước đó của Bạch Nhạc ở tầng bốn Thiên Tinh Tháp, càng không có bất kỳ bất ngờ gì về chuyện này.
Chỉ dựa vào thực lực kinh khủng Bạch Nhạc bày ra ở trận chiến kia, hắn được thu vào Quan Lan thư viện cũng không tính là sự tình gì quá khó hiểu.
Viên Trinh và mấy người khác đã gặp mặt Bạch Nhạc trước đó, cũng đều tìm cơ hội tới cửa bái kiến lấy lòng.
Đối diện với mấy người này, Bạch Nhạc cũng không có giả bộ lạnh lẽo gì, ngược lại giành được không ít hảo cảm.
Những chuyện vặt vãnh này, tự nhiên cũng không cần lắm lời.
Sau khi nghỉ ngơi hai ngày, Bạch Nhạc liền bước vào Thiên Tinh Tháp lần nữa.
Lần này, Bạch Nhạc không tiếp tục xông lên từ tầng thứ nhất, mà trực tiếp xóa đi vết tích bên trong lệnh bài thân phận của Đinh Hạo, xuất hiện bên trên ngôi sao của hắn.
Nếu như trước đó Bạch Nhạc xuất hiện, tự nhiên sẽ có người muốn nhân cơ hội cướp đoạt.
Nhưng bây giờ, bên trong tầng thứ tư không có người nào nguyện ý đi trêu chọc Bạch Nhạc.
Không tốn bao nhiêu thời gian, Bạch Nhạc đã thuận lợi lưu lại ấn ký phía trên tinh thần, chân chính chiếm giữ ngôi sao này.
So với thời điểm ở tầng thứ nhất, ngôi sao này rộng hơn rất nhiều, phạm vi ước chừng mười thước, có thể thoải mái nghỉ ngơi, đả tọa tu hành ở phía trên!
Bạch Nhạc thừa dịp thanh tĩnh khó có được này, tĩnh tâm xuống tu hành lần nữa.
Mặc dù không dám thi triển Thôn Thiên Quyết, nhưng dướ tình huống Thông Thiên Ma Công tự động vận chuyển, thực lực Bạch Nhạc cũng ở mỗi thời mỗi khắc chậm rãi đề thăng, coi như là tốc độ cô đọng Tinh Tinh, cũng nhanh hơn nhiều so với người khác.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chỉ chớp mắt đã hơn ba tháng thời gian.
Cộng cả hai tháng ban đầu vào, thời gian Bạch Nhạc đến Thiên Tinh Tháp đã ước chừng nửa năm.
Trong thời gian này, Tiểu Bạch Long cũng đã luyện hóa hết số nội đan còn lại, một hơi thở đề thăng thực lực tới Tinh Hải hậu kỳ.
Sau đó, mỗi lần Bạch Nhạc vào Thiên Tinh Tháp tu hành, đều sẽ mang theo Tiểu Bạch Long.
Chỉ là, đại đa số thời gian Tiểu Bạch Long sẽ lấy dáng vẻ tí hon xuất hiện, nên không có khiến người bên ngoài chú ý.
Tu hành thời gian lâu như vậy, Bạch Nhạc cũng đã không thỏa mãn tầng thứ tư nữa, dự định tiếp tục đi lên.
Dựa theo lời Giang Nhược Hư nói, đợi đến khi lên được đỉnh Thiên Tinh Tháp, sẽ có tư cách đi gặp hắn.
Từ đó cũng có thể hiểu muốn lên đỉnh tự nhiên cực kỳ khó khăn.
Nhưng mà, ngay tại thời điểm Bạch Nhạc chuẩn bị trùng kích tầng thứ năm, Đinh Hạo thua ở trong tay Bạch Nhạc trước đây, lại trở lại Vân Thành lần nữa, hơn nữa còn đi thẳng đến Thiên Tinh Tháp.
- Bạch Nhạc, có dám lại đánh với ta một trận không?
Đinh Hạo đứng trước tinh thần, thanh âm chợt vang lên, cũng làm cho Bạch Nhạc hơi có chút kinh ngạc.
Nửa năm không gặp, rõ ràng khí tức Đinh Hạo đề thăng rất nhiều, khí chất cũng trầm ổn hơn.
- Đinh huynh, đã lâu không gặp!
Bạch Nhạc hơi nhíu mày, chậm rãi đứng dậy, nhẹ giọng nói.
- Bạch Nhạc, đánh với ta một trận đi! Đồ vật ta làm mất đi, ta sẽ đích thân lấy về!
Đinh Hạo nhìn về phía Bạch Nhạc, trầm giọng nói.
Bạch Nhạc nghe vậy, không khỏi có chút bật cười.
Hiện tại hắn đã không có tâm tư tranh đấu cùng Đinh Hạo, bèn lắc đầu nói:
- Đinh huynh, không cần giao thủ đâu! Ta cho ngươi ngôi sao này là được.
Bạch Nhạc đã dự định rời đi, tự nhiên không có gì không nỡ, trong lúc nói chuyện, đã dự định xóa đi ấn ký.
- Bạch Nhạc!
Nhìn thấy dáng vẻ không quan trọng này của Bạch Nhạc, Đinh Hạo cũng không khỏi có chút tức giận:
- Không cần ngươi nhường, đồ vật ta muốn ta sẽ đích thân lấy về.
- Đinh huynh cần gì phải tìm ta phiền phức như vậy.
Bạch Nhạc lắc đầu, mở miệng nói lần nữa:
- Ta cầm kiếm, không phải lấy kiếm tranh phong!
Trong lúc nói chuyện, Bạch Nhạc cũng dự định rời khỏi Thiên Tinh Tháp.
Có tinh thần dựa vào, nếu như Bạch Nhạc dự định bỏ qua ngôi sao này, không muốn giao thủ cùng Đinh Hạo, Đinh Hạo cũng thật sự không có biện pháp gì.
- Bạch Nhạc, không phải ngươi muốn biết ta học khoái kiếm từ ai sao?
Mắt thấy Bạch Nhạc muốn đi, Đinh Hạo trầm giọng nói:
- Chúng ta đánh một trận nữa, không dùng thực lực, chỉ lấy kiếm đạo phân cao thấp!
- Sư tôn nói, nếu ngươi lại thắng ta, se để ta dẫn ngươi đi gặp hắn!
Trong nháy mắt, con ngươi Bạch Nhạc lộ ra một đạo tinh mang!
Bây giờ Bạch Nhạc đã sớm biết, sư phụ Đinh Hạo là Đinh lão, đó là cao thủ chân chính trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới.
Đối phương thông qua Đinh Hạo, truyền tới một câu nói như vậy, khiến Bạch Nhạc cũng không khỏi có chút tâm động.
Bây giờ, mình mò mẫm như thế, muốn tiến thêm một bước trên kiếm đạo, cũng đã cực kỳ khó khăn, nếu có cơ hội gặp được cao thủ kiếm đạo bực này, đạt được đối phương chỉ điểm, đối với Bạch Nhạc mà nói không thể nghi ngờ là được lợi vô cùng.