Trong miệng phát ra tiếng gầm gào phẫn nộ, trước đó ở trong tay áo Bạch Nhạc, Tiểu Bạch Long đã tận mắt nhìn lấy Bạch Nhạc giao thủ với bọn Kỷ Linh, thậm chí bị thương, trong lòng sớm đã bùng lên lửa giận ngút trời, giờ Bạch Nhạc thả nó ra, lửa giận ngập trời kia liền lập tức phát tiết đến trên thân đối phương.
Đương sơ ở bí tàng không gian, thực lực Tiểu Bạch Long đã vô cùng khủng bố, đến sau lại ngốn sạch nhiều nội đan và thi thể mãnh thú như thế, khiến Tiểu Bạch Long không ngừng ngủ say, đồng thời thực lực theo đó lần nữa đề thăng, đạt đến trạng thái tiệm cận Tinh Hải đỉnh phong!
Càng huống hồ, ở trong bí tàng không gian, Tiểu Bạch Long còn được đến truyền thừa từ tượng chân long, thực lực càng theo đó tăng vọt!
Không chút khoa trương mà nói, dù là Bạch Nhạc ở trạng thái đỉnh phong, hiện tại cũng đã chưa chắc là đối thủ của tiểu gia hỏa.
Đối phó với đám người đã bị Bạch Nhạc gây thương tích, đối với Tiểu Bạch Long mà nói quả thực quá đỗi dễ dàng!
Thiên Huyễn Sát Trận phong tỏa không gian, những người này muốn trốn đều không trốn đi đâu được!
Dưới tốc độ nhanh đến khủng khiếp kia của Tiểu Bạch Long, cùng lắm chưa đến trăm nhịp thở, trừ Kỷ Linh ra, tất cả những người khác đều sẽ bị Tiểu Bạch Long giết chết!
Cảnh đó cũng khiến Kỷ Linh chấn kinh không thôi!
Chưa bao giờ hắn cảm nhận được sự khủng bố như lúc này.
Trước đó trong tình huống nguy hiểm như vậy, Bạch Nhạc lại vẫn gượng chống không để cho Tiểu Bạch Long lộ diện, lúc này mới đánh hắn một cái trở tay không kịp, cường hành vãn hồi thế cục!
Bằng không, nếu Tiểu Bạch Long sơm sớm lộ diện, dưới tình huống có chuẩn bị, tất cả mọi người đều có phòng bị, hắn tuyệt đối sẽ không đánh đến mức độ này với Bạch Nhạc.
Biểu hiện của Bạch Nhạc, vô luận là thực lực hay tâm trí, đều khiến người sinh ra cảm giác sợ hãi khó mà diễn tả từ tận đáy lòng!
Quá đáng sợ!
Nếu như có lựa chọn, Kỷ Linh tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc Bạch Nhạc!
Bởi vì vô luận thắng bại, đều quá không hạch toán!
Đáng tiếc, trên đời này không có thuốc hối hận.
Mắt thấy Tiểu Bạch Long đã giết chết những người khác, lúc này chính đang xông về phía mình, đáy lòng Kỷ Linh không khỏi thăng lên cảm giác sợ sệt!
Ý niệm cấp tốc chuyển động, trong tay Kỷ Linh đột nhiên xuất hiện một tấm đạo phù trong suốt!
Chỉ tích tắc, đạo phù được kích hoạt, cả người Kỷ Linh được một tầng quang mang trong suốt bao phủ, toàn thân như tách rời với thế giới này!
Gần như đồng thời, lợi trảo Tiểu Bạch Long xuyên qua thân thể Kỷ Linh!
Chỉ là, khắc này, Kỷ Linh phảng phất đã không ở trong không gian này nữa, móng vuốt của Tiểu Bạch Long cường hành xuyên qua trên người Kỷ Linh, lại không làm gì được!
Tiểu Hư Không Phù!
Đây mới là thủ đoạn giữ mạng sau cùng mà vị quận thủ đại nhân lưu lại cho đứa con trai độc nhất của mình.
Tiểu Hư Không Phù kích phát, Kỷ Linh tựa hồ tiến vào trong một phiến hư không khác, mặc cho Tiểu Bạch Long lợi hại đến mấy cũng đừng nghĩ đả thương được hắn.
- Bạch Nhạc, lần này coi như ngươi thắng! Đừng đắc ý ... Chuyện này còn chưa xong đâu, ta nhất định sẽ đào móc ra bí mật trên người ngươi!
Nhìn vào Bạch Nhạc, trong mắt Kỷ Linh lộ ra một tia chế nhạo, lần nữa mở miệng nói.
Mặc dù đã chết rất nhiều người, song Kỷ Linh há lại quan tâm những người này chết sống!
Đối với hắn mà nói, lần này tiu chịu thiệt không nhỏ, song vẫn ở trong phạm vi có thể chấp nhận!
Công pháp và thần thông quỷ dị kia của Bạch Nhạc khiến hắn sinh ra cảm giác kiêng sợ từ tận đáy lòng!
Chẳng qua, không sao cả!
Hắn không nhận ra, không có nghĩa là vị phụ thân kia cũng không nhận ra, chỉ cần chạy ra Thiên Tinh tháp, hắn liền an toàn, sau đó tiết lộ về những bí mật trên người Bạch Nhạc ra ngoài, Bạch Nhạc liền sẽ phải đối mặt với phiền hà bất tận, tới lúc đó, có là ai cũng không cứu được!
Khắc này, Kỷ Linh có vẻ đắc ý dị thường, ánh mắt chất đầy vẻ khinh miệt, phảng phất hết thảy đều nằm hết trong tầm tay của hắn.
Nhưng mà, ngay nháy mắt hắn tưởng rằng mình đã có thể thoát thân, trong mắt Bạch Nhạc đột nhiên chớp qua một đạo tinh mang khiếp người, điểm ra một chỉ hướng đến xa xa!
…
Đại Mộng Thiên Thu!
Sát khí bùng lên, Bạch Nhạc không tính toán lưu lại người sống.
Trận chiến hôm nay, hắn đã bạo lộ Thông Thiên Ma Công, một khi để cho Kỷ Linh đào thót, truyền tin tức này tới trong tai vị quận thủ kia, đối phương có thể nhìn ra được gì, sẽ có hậu quả thế nào, Bạch Nhạc căn bản không dám tưởng tượng.
Dưới tình huống như vậy, so với đối mặt kết quả không cách nào lường trước, chi bằng dứt khoát trực tiếp ra tay giết người diệt khẩu!
Đương nhiên, trên thực tế, sự tồn tại của Tiểu Hư Không Phù quả thực cũng vượt ngoài dự liệu của Bạch Nhạc, lúc móng vuốt Tiểu Bạch Long xuyên qua trên người Kỷ Linh, trong lòng Bạch Nhạc liền đã làm ra tính toán xấu nhất.
Chỉ là, không ngờ Kỷ Linh cứ phải muốn tìm đường chết, lại dám mở miệng trào phúng hắn.
Kỷ Linh không lên tiếng, phảng phất tiến vào trong một không gian khác, ngay cả khí tức đều không khóa định được, lấy thực lực Bạch Nhạc, căn bản không khả năng làm gì được đối phương.
Nhưng vừa hay, Kỷ Linh lại mở miệng khiêu hấn, thế chẳng khác nào chủ động bạo lộ khí tức và vị trí bản thân.