Nhìn theo Giang Nhược Hư và Hàn Tinh rời khỏi Thiên Tinh tháp, Kỷ Thần cũng trực tiếp cất bước phá không mà đi!
Còn về thi thể đám người tại trường, không ai thèm liếc mắt nhìn lại!
Đi ra từ Thiên Tinh Tháp, vô luận là Kỷ Thần hay Hàn Tinh, việc đầu tiên đều là chạy tới tòa tiểu lâu nơi Bạch Nhạc hiện đang cư ngụ.
Đương nhiên, đúng như dự liệu, dẫn lên động tĩnh lớn như vậy, Bạch Nhạc trừ phi là não tàn, bằng không tất nhiên không khả năng ở lại trong tiểu lâu này.
Liếc một cái, Kỷ Thần lập tức xoay người lộn về phủ quận thủ, hạ lệnh một tiếng, thoáng chốc, toàn bộ Vân Thành tức thì loạn lên!
Vô luận là thủ hệ Vân Thành hay khách khanh được nuôi trong phủ quận thủ, tất thảy đều xuất động.
Ngoài ra, Kỷ Thần còn trực tiếp phát xuống treo thưởng.
Phàm là ai có thể cung cấp thông tin manh mối về Bạch Nhạc, thưởng một vạn tinh tinh!
Ai bắt hoặc chém giết Bạch Nhạc, thưởng mười vạn tinh tinh, phong Vạn Hộ Hầu, tứ thưởng một thành!
Có trọng thưởng tất có dũng phu!
Đối với Kỷ Thần mà nói, chỉ cần trực tiếp thô bạo như vậy là đủ, ở Vân Thành, ở Đông Nam quận, hắn chính là trời!
Chỉ cần Bạch Nhạc vẫn còn ở Đông Nam quận, hắn liền dám chắc, có thể khiến cho Bạch Nhạc không chỗ ẩn thân!
... ... ...
- Hắn tìm không được.
Về lại nơi ở, thần sắc Giang Nhược Hư bình thản như thường, chẳng hề có vẻ gì là gấp gáp, thậm chí còn nhàn nhã nằm xuống trên ghế dựa, nâng chén trà lên khẽ nhấp một ngụm.
- Tìm không được?
Hàn Tinh hơi có chút ngoài ý hỏi.
- Vân Thành dù sao cũng là địa bàn của Kỷ Thần, nếu hắn quyết tâm muốn tìm, sợ rằng tiểu tử kia không có chỗ để ẩn thân.
- Không đơn giản vậy đâu!
Lắc lắc đầu, Giang Nhược Hư từ tốn nói:
- Tiểu tử kia không phải kẻ ngu, nếu đã dám hạ sát thủ, tất nhiên sớm phải có chuẩn bị! Bằng không, lúc này, điều hắn phải làm là nên sớm tới tìm ta! Ở Vân Thành, người có thực lực, có động cơ để cứu hắn, chỉ có mỗi chúng ta.
Thoáng ngừng một lát, Giang Nhược Hư nói tieps:
- Ngươi nói người đả thương Kỷ Linh có thần thông huyễn thuật ... Một kẻ am hiểu thần thông huyễn thuật, vô luận là Bạch Nhạc hay ai khác, tưởng muốn ngụy tạo dung mạo và khí tức, ngươi nghĩ rằng có khó lắm không?
- Huống hồ, e là thân phận Bạch Nhạc cũng không đơn giản, nếu sau lưng hắn thực sự có người ... Vậy lại càng không cần phải lo lắng an toàn cho hắn.
- Tiên sinh nói là... Tử Vi Đế Tinh?
Mí mắt đột nhiên hơi nhảy, Hàn Tinh trầm giọng hỏi.
- Rất khó nói, nhưng nếu Bạch Nhạc đã không tới chỗ này ... Như vậy ta cho rằng, Kỷ Thần khó mà tìm được hắn.
Lắc lắc đầu, Giang Nhược Hư bình thản nói tiếp:
- Xảy ra chuyện lớn như vậy, ta đoán, Lạc Cửu U tất cũng đứng ngồi không yên ... Lần này thú vị rồi đây, nếu Bạch Nhạc không dựa vào chúng ta mà vẫn có thể độ qua kiếp này, như vậy, suy đoán của ngươi sợ là sự thật.
Nghe thế, trong mắt Hàn Tinh đột nhiên chớp qua một tia tinh mang.
- Tiên sinh, dự ngôn của Tử Vi Đế Tinh đến cùng có mấy phần có thể tin?
- Dự ngôn mà, ai nói được chuẩn ... Chẳng qua, ta lại rất chờ mong ngày đó tới! Nơi đây …. Quá nhàm chán!
... .. .
Trong tửu lâu, Bạch Nhạc sớm đã đổi một bộ dung mạo, nhập bọn uống rượu với những tu hành giả khác.
Chẳng qua nửa ngày ngắn ngủi, toàn bộ Vân thành đều đã loạn thành một đoàn, dưới trọng thưởng, không quản là ai đều vô cùng tích cực đối với chuyện truy tìm Bạch Nhạc, phảng phất đó là một khoản tinh tinh có thể dễ dàng vào tay bất cứ lúc nào.
Dù là đám Tinh Cung Cảnh, thậm chí tu vi càng thấp cũng đều tứ xứ hỏi dò, tưởng muốn phát hiện tung tích Bạch Nhạc để đi lĩnh thưởng.
Không thể không nói, sức ảnh hưởng của vị quận thủ đại nhân này tại Vân Thành thực sự rất lớn.
Đáng tiếc, đối với Bạch Nhạc mà nói, những điều này căn bản không tạo được bất kỳ ảnh hưởng nào.
Lấy cảnh giới bây giờ của hắn, cùng với trình độ khống chế Huyễn Thuật Chi Đạo, trừ phi là đại sư tinh thông Huyễn Thuật Chi Đạo, bằng không, dù là cường giả Hóa Hư, mặt đối mặt cũng rất khó phát hiện ra được dị dạng.
Với tình hình này, muốn dựa vào dùng chiến thuật biển người để bắt hắn lại, quả thực không khác nào người si nói mộng.
Trên thực tế, vừa khéo tương phản, Bạch Nhạc vui với loại cục diện trước mắt!
Đạo lý rất đơn giản, vị quận thủ đại nhân này càng phẫn nộ, vậy liền càng chứng tỏ, tình trạng Kỷ Linh đang rất không ổn.
Dù vẫn chưa chết, song thần hồn tất cũng trọng thương, khó có thể tỉnh lại.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, ẩn tàng chân tướng quan trọng hơn xa bị Kỷ Thần truy sát.
Ngón tay nhè nhẹ gõ đánh lên bàn.
Trong lòng Bạch Nhạc cũng đang cân nhắc ý định đi tìm Giang Nhược Hư cầu trợ.
Không thể không nói, đây đúng thật là biện pháp không tồi.
Hơn nữa, Bạch Nhạc có tám thành nắm bắt, Giang Nhược Hư nhất định sẽ che chở mình.
Chỉ là, sau một hồi cân nhắc, Bạch Nhạc vẫn vứt bỏ ý niệm này.
Thứ nhất, trước nay Bạch Nhạc không thích ký thác sinh tử bản thân vào trong tay người khác!
Quan trọng hơn là, Giang Nhược Hư mang đến cho người áp lực quá lớn.