- Lão Đái, chẳng lẽ ngươi còn không tin được thực lực Tống tiên sinh? Lại nói, chúng ta không phải thật muốn phân sinh tử với Bạch Nhạc, một khi tìm được hắn, liền sẽ lập tức để Tống tiên sinh truyền tin cho đại nhân ... Đến khi đấy, chỉ cần hơi chút kéo dài thời gian, đại nhân liền sẽ chạy tới.
Nói đến đây, sắc mặt kẻ hầu kia đột nhiên trầm xuống:
- Làm sao, lão Đái, không lẽ ngươi không nỡ phân công lao cho ta? Tống Lỗi ta tuy không tính là gì, nhưng nếu đắc tội Tống tiên sinh ... Hậu quả thế nào, ngươi phải nên cân nhắc cho cẩn thận!
Tựa hồ bị đối phương đả động, Bạch Nhạc lập tức nhận sợ.
- Tống đại ca nói quá lời, huynh đệ chúng ta còn phân gì đây đó!
Vỗ vỗ ngực, Bạch Nhạc nói tiếp:
- Giờ bộ dạng Linh công tử thế nào ngươi cũng thấy rồi đấy, có thể có ngày tỉnh lại hay không còn là điều chưa biết ... Nếu thật được đến Tống tiên sinh thưởng thức, huynh đệ vô cùng cảm kích!
- Ha ha, dễ nói, dễ nói!
Gật đầu mãn ý, Tống Lỗi tiếp lời:
- Đã vậy, thế chúng ta cùng đi gặp Tống tiên sinh.
- Làm phiền Tống đại ca!
Hơi hơi ôm quyền, Bạch Nhạc cười bồi nói.
Từ biểu hiện lúc này của Tống Lỗi thì thấy, vị Tống tiên sinh kia hẳn là có chút quan hệ thân thích với Tống Lỗi, còn cụ thể thế nào Bạch Nhạc không rõ ràng, cũng không dám nhiều lời, chẳng qua ... Chỉ bằng cung cách nói chuyện của đối phương liền có thể hiểu được, vị Tống tiên sinh kia tất không phải cường giả Hóa Hư.
Chỉ cần không phải Hóa Hư, vậy liền yên tâm.
Nghĩ đến đó, trong lòng Bạch Nhạc lập tức cười nhạt một tiếng, đang lo làm sao thủ tín với vị quận thủ đại nhân kia, giờ có những người này nhảy ra xác nhận, quá tốt!
Không đến một khắc đồng hồ, Bạch Nhạc đã thấy được vị Tống tiên sinh kia.
Chính như Bạch Nhạc suy đoán, vị Tống tiên sinh tên Tống Hòa, là họ hàng của Tống Lỗi!
Thực lực Tống Hòa rất mạnh, nghe nói đã tiếp cận Hóa Hư, hơn nữa địa vị ở trong phủ cũng rất cao, hiện tại chính đang tranh đoạt quyền lực với một phe khác.
Lần này Kỷ Linh xảy ra chuyện, ai có thể trước một bước tìm ra manh mối Bạch Nhạc, không nghi ngờ liền có thể hoạch thắng trong trường cạnh tranh kia.
Cũng chính bởi vậy, đối phương mới sẽ cấp bách, thậm chí tướng ăn khó coi như thế.
Cũng may, Bạch Nhạc căn bản không quan tâm những điều này.
- Đái Chấn, nói xem xem, nếu làm tốt chuyện này, ta đảm bảo cho ngươi tiền đồ vô ưu!"
Nhìn thấy Bạch Nhạc, vị Tống tiên sinh kia lạnh giọng nói.
- Ngay ở Đông Sơn!
Bạch Nhạc thấp thỏm hồi đáp:
- Đương sơ, tên Bạch Nhạc kia chính là đi ra từ Đông Sơn, giờ ta được đến tin tức, hiện tại Bạch Nhạc đang trốn ở Đông Sơn ...
….
Nói dối cũng phải có kỹ xảo.
Lời nói dối tốt nhất là chín thật một giả, chỉ dối trá ở điểm then chốt nhất, như thế toàn bộ lời nói dối liền sẽ có vẻ nhịp nhàng ăn khớp, có tình có lí, tự nhiên khiến người không nảy sinh tâm lý nghi ngờ.
Giờ Bạch Nhạc chính đang nói dối theo cách này.
Trước đó, Kỷ Linh sau khi quyết ý động thủ với Bạch Nhạc đã từng tử tế điều tra lai lịch Bạch Nhạc, đám người bọn hắn tính ra đều cùng theo Kỷ Linh trước đây, lượng tin tức liên QkifHYḽ tự nhiên đều vô cùng rõ ràng.
Lần xuất hiện đầu tiên của Bạch Nhạc là ở ngay Đông Sơn, hơn nữa, đêm hôm đó trời giáng sao băng, Chúng Tinh Điện còn từng bởi vậy đặc ý tiến hành kiểm tra.
Bạch Nhạc nhờ vậy mới kéo lên quan hệ với Chúng Tinh Điện.
Có thể nói, Đông Sơn chính là đầu nguồn cho hết thảy.
Bây giờ náo ra chuyện lớn như vậy, Bạch Nhạc tránh về Đông Sơn, tự nhiên không phải điều gì đó quá sức khó hiểu.
Huống hồ, Tống Hòa ẩn ẩn còn biết được một ít chân tướng mà người khác không biết.
Lần này Kỷ Linh thất thủ, nghe đồn không chỉ là bởi Bạch Nhạc, mà còn bởi sau lưng Bạch Nhạc có một vị tồn tại cường đại.
Mà vị tồn tại kia, nếu là thật ... Vậy liền cũng rất có khả năng đang ẩn náu trong Đông Sơn.
Nhiều manh mối như vậy chỉ đi qua, làm sao có thể khiến Tống Hòa không tin.
Chỉ là Đông Sơn rốt cục tương đối xa, nếu có gì ngoài ý, Kỷ Thần cần phải chút thời gian mới có thể chạy tới, khó miễn sẽ nhiều thêm mấy phần nguy hiểm.
Giờ này khắc này, Tống Hòa không khỏi có chút do dự.
Chỉ là, nghĩ đến hiện tại mình đang trong quá trình cạnh tranh với đối phương, hoàn toàn nằm ở hạ phong, nếu chưa qua chứng thực mà đã đăng báo, lỡ như sai rồi liền gần như không có sức để lật người.
Thậm chí dù là thật, sớm đăng báo như vậy, công lao cũng là Đái Chấn, chỗ tốt mà hắn được đến khả năng sẽ có hạn.
Cầu phú quý trong nguy hiểm!
Ý niệm này vừa chợt lóe lên trong đầu, Tống Hòa lập tức đưa ra quyết định.
Thu thập qua loa một phen, Tống Hòa liền mang theo Tống Lỗi, Bạch Nhạc đến thẳng Đông Sơn.
Lấy thực lực đám người Bạch Nhạc, từ Vân Thành đến Đông Sơn chẳng qua chỉ cần một canh giờ, nếu không phải sợ động tĩnh quá lớn, dẫn lên người khác chú ý, tốc độ này còn có thể càng nhanh.
Chẳng qua, chừng đó cũng đã đủ rồi!
Dẫn theo hai người bọn Tống Hòa, rất nhanh Bạch Nhạc liền về lại điểm sớm nhất mà hắn xuất hiện ở Chúng Tinh Tiểu Thế Giới.
- Chính là chỗ này?